Nam Cung Thiên Mạc lạnh lùng nhìn Liễu Như Phong mặt không đổi sắc nửa ngày, cười, thu kiếm, hồi thân lấy khăn, chà lau mồ hôi trên trán, ôn tồn hỏi: “Đã trở lại?”
“Vâng” Thanh âm trong sáng mà ôn thuận trả lời, Liễu Như Phong cầm một cái bọc nhỏ trong tay đặt ở bên đầu giường, quay người duỗi tay tiếp nhận trường kiếm trong tay Nam Cung Thiên Mạc, thấp giọng hỏi nói: “Công tử có cần tắm rửa?”
Động tác trên tay Nam Cung Thiên Mạc ngưng lại, nhìn y nói: “Đó là cái gì?”
Liễu Như Phong đem trường kiếm để vào ám cách, nói: “Là mặt nạ công tử phân phó làm.”
“Nga?!” Nam Cung Thiên Mạc có hưng trí đi qua, mở ra cái bao, bên trong là hai tấm da mỏng, cùng một cái bình nhỏ.
Liễu Như Phong đi tới, giải thích nói: “Tấm phía trên này, là tạp dịch trong Trác Tiêu Cung, tên gọi Thành Dịch, bất quá chỉ có thể đi lại ở chung quanh trong cung. Một tấm khác, là tạp dịch dọn dẹp trong cốc, là một lão nhân câm điếc, có thể hoạt động ở trong cốc, nhưng không thể tiến nhập các điện các cung. Cái chai này chứa nước thuốc, khi sử dụng mặt nạ, đổ một ít ở trên mặt, thuận tiện cho việc dán lên.”
Nam Cung Thiên Mạc tinh tế vuốt mặt nạ, gật gật đầu, nở nụ cười, nói: “Như vậy thuận tiện không ít!”
Nam Cung Thiên Mạc đem cái bao bọc lại, bỏ vào ám cách, nhìn y, cười nói: “Nước đun được chưa?”
Liễu Như Phong khiêm cung hạ thấp người, nói: “Chuyện công tử phân phó, thuộc hạ đã làm tốt. Khi vừa mới trở về, thấy công tử đang luyện kiếm, liền đi đun nước, nghĩ giờ hẳn là đã nóng.”
Nam Cung Thiên Mạc gật gật đầu, xoay người đi hướng sườn phòng, hơi chút kinh ngạc nói: “Nhanh như vậy?”
Nam Cung Thiên Mạc tuy rằng không nói rõ, nhưng Liễu Như Phong trong lòng hiểu được, Nam Cung Thiên Mạc hiển nhiên không phải đang hỏi về vấn đề nước. Vừa mới vào phòng, hầu hạ Nam Cung Thiên Mạc thoát y nhập dục. (cởi áo vào bồn tắm…. ta thấy để từ cũ hay hơn!)
“Thủ vệ cùng tạp dịch luôn luôn ngụ cách tiểu viện này không xa, thuộc hạ ngày xưa cũng thường đến nơi đó, cũng không phí sức.” Liễu Như Phong một mặt đáp lời, một mặt cầm khăn tắm, muốn thay hắn chà lau.
Nam Cung Thiên Mạc duỗi tay nắm tay cầm khăn tắm của Liễu Như Phong, túm lấy cổ áo của y, mở ra, ngửi ngửi, mặt nhăn mày nhíu, nói: “Đã không phí sức, sao một thân toàn mùi mồ hôi?”
“Dạ Thất Dạ Bát ăn xong ‘ Huyết Hoàn Đan ’ sợ là tối nay sẽ vận công điều tức. Bên người công tử không ai hộ vệ, thuộc hạ không dám rời đi lâu, vội vàng quay lại, nên ra chút mồ hôi.” Liễu Như Phong không kịp phòng bị, thân trên bị Nam Cung Thiên Mạc lôi kéo, vội vàng duỗi tay chống tại mép dục dũng, để tránh không khống chế được sức nặng thân thể mà đè lên Nam Cung Thiên Mạc.
“Nga......” Nam Cung Thiên Mạc tùy ý lên tiếng, ngẩng đầu, đã thấy Liễu Như Phong bị hơi nước hun đến sắc mặt ửng đỏ, nhãn tiệp hơi hơi rũ xuống ôn thuần thuận theo......
Ánh mắt Nam Cung Thiên Mạc quét xuống, Liễu Như Phong trước khi tới gặp hắn tựa hồ có thay qua quần áo, nhất kiện y sam hơi mỏng, vì bị chính mình lôi kéo, cổ áo mở rộng ra, thoạt nhìn, hơn phân nửa ngực trên đập vào mắt, trên bờ ngực dày cường kiện tinh tinh điểm điểm hồng ngân, cơ bắp xinh đẹp tinh túy lưu sướng nhập sâu trong y sam......
“Tiến vào, ngươi cũng cần tẩy trừ.” Ánh mắt Nam Cung Thiên Mạc nhạt nhạt mờ ám, buông tay, thanh âm dẫn theo tia trầm thấp.
Liễu Như Phong ngẩn ra, hiểu được, hơi hơi có chút do dự nói: “Việc này rất không hợp quy củ, chi bằng đợi sau khi công tử tắm rửa, thuộc hạ tẩy sạch thân mình rồi lại đến hầu hạ công tử?”
“Vẫn lời cũ, ta không muốn nói lần thứ hai! Ngươi có thể lựa chọn, tiến vào, hoặc không tuân theo!” Trên mặt Nam Cung Thiên Mạc hiện lên một tia không vui, ánh mắt nhìn thẳng chiếc cổ thon dài hình dạng xinh đẹp của y, hàm răng ngứa ngứa. (Trời ạ! Ta thực sự nghi ngờ Mạc ca có thực là người hay ko hay là Vampire mà mới nhìn cái cổ người ta đã thấy ngứa răng! @.@!!!)
Liễu Như Phong nhìn nhìn ánh mắt ám chước (mờ ám – thiêu đốt) của hắn, hiểu được chính mình không có quyền lựa chọn đường sống, lưu loát trừ bỏ quần áo toàn thân, nhẹ nhàng khéo léo tiến nhập dục dũng.
Cũng may dục dũng này nguyên bản thật sự lớn, hai đại nam nhân ngồi ở bên trong, cũng không ngại chật chội.
“Như vậy không phải tốt sao?” Nam Cung Thiên Mạc vừa lòng nghiêng thân trên về phía trước, cái răng ngứa ngứa một ngụm cắn trên chiếc cổ thon dài.
“Ách......” Liễu Như Phong trong lỗ mũi hừ ra nửa tiếng, lại sinh sinh nhịn xuống, ngẩng cao đầu lên, tùy ý Nam Cung Thiên Mạc ở trên cổ y gặm cắn. Chỉ là nhớ tới trên người còn chưa tẩy trừ, thấp giọng xin khoan dung nói: “Công tử, trước tiên nên tắm rửa được không?”
Nam Cung Thiên Mạc lầm bầm vài tiếng, lại hôn cắn một trận, thẳng đến khi đem mấy cái dấu hôn màu hồng hiện lên, lúc này mới buông miệng, lùi về phía sau, dựa lưng vào dục dũng, để cho Liễu Như Phong vì hắn tẩy trừ thân thể.
Con ngươi chậm chậm ở trên thân thể hắn chạy qua. Thân hình mạnh mẽ mà cường hãn, kết cấu bằng phẳng, thắt lưng mềm dẻo, hai chân thon dài tinh túy.....
Liễu Như Phong cẩn thận chà lau thân thể Nam Cung Thiên Mạc, trải qua khoảng thời gian rèn luyện này, thân thể Nam Cung Thiên Mạc nguyên bản có chút yếu nhược đã gần khôi phục sự cường kiện của người tập võ, cơ thịt trên thân không còn thiếu khuyết sự bình nhuyễn do vận động. Cơ thể lúc này thực rõ ràng rắn chắc mạnh mẽ thả lỏng tựa vào trên dục dũng.
Ngón tay từng chút từng chút chà lau thân thể nóng bừng trước mắt, tầm mắt nóng rực trên đỉnh đầu vẫn chặt chẽ tập trung vào chính mình. Nước trong dục dũng có phải quá nóng hay không? Liễu Như Phong nghĩ như vậy, mặt chậm rãi nóng đỏ lên......
Nam Cung Thiên Mạc nhìn nhìn sắc mặt y ửng hồng, càng thêm khó nhịn, duỗi tay, ở rên tấm lưng trần sáng của y nhẹ vẽ vời.
Liễu Như Phong run rẩy, cố gắng không để ý đến ngón tay đang chạy trên lưng, tận lực vững vàng chà lau thân thể trước mắt......
Thật vất vả vì Nam Cung Thiên Mạc tẩy trừ xong, Liễu Như Phong rất nhanh thanh trừ chính mình,hầu hạ Nam Cung Thiên Mạc thay quần áo. Lại bị Nam Cung Thiên Mạc một phen kéo qua, đặt ở dưới thân.
Đỉnh tiểu phúc bộ đã nóng rực cứng rắn, thân thể Nam Cung Thiên Mạc bá đạo chen vào giữa hai chân y, Liễu Như Phong trong lòng biết trốn không khỏi, thả lỏng thân thể, tùy ý xiêm y từng kiện từng kiện rời đi, cho đến khi không còn gì.
Nam Cung Thiên Mạc cúi người hôn tại đôi môi mềm mại cùng hàm của y, chậm rãi liếm hôn. Hai tay nhẹ nhàng mà vẽ quanh đường cong thân thể của thân hình thon dài đang ưỡn cong dưới thân.
Nhìn nhìn mí mắt Liễu Như Phong khép hờ rung động nhẹ nhàng, Nam Cung Thiên Mạc duỗi lưỡi, thuận tiện tham nhập khai mở môi cùng hằm răng bên trong, liếm liếm hàm răng chỉnh tề trắng noãn, quấn trụ cái lưỡi mềm an tĩnh của y. Ngón tay hoạt động, theo đường cong lưu sướng nơi các múi cơ bụng, hoạt nhập vào khoảng giữa hai chân.
Đùi Liễu Như Phong giật giật phản xạ, lại bị thân hình giữa hai chân ngăn trở. Tay Nam Cung Thiên Mạc không có chút trở ngại vuốt ve trên nhục nha mềm mại.
Hô hấp Liễu Như Phong hơi hơi dồn dập, mí mắt rung động, cũng không dám trợn mắt.
Nam Cung Thiên Mạc vuốt ve qua lại bộ vị mẫn cảm nhất của thân thể kia, tay thăm dò lấy ra hộp thuốc, một tay xoa nắn trên hạt châu hồng đỏ trước ngực, một tay khoét thuốc mỡ, tại nơi bên ngoài cúc huyệt nhắm chặt nhẹ nhàng nhu ấn.
Liễu Như Phong một bên thở hổn hển, cố gắng thả lỏng thân thể chính mình, một bên ôn thuận để mặc cho Nam Cung Thiên Mạc quấn thật sâu hấp duẫn đầu lưỡi chính mình......
Một ngón tay chậm rãi đâm vào bí huyệt ấm áp, tràng vách non mềm lập tức quấn quanh, gắt gao bao lấy, thật giống như sợ nó ly khai, gắt gao giữ chặt.....
Nam Cung Thiên Mạc hít một hơi thật sâu, kiềm chế dục vọng đang sưng trướng, trừu động ngón tay. Môi theo cằm của y hôn xuống, cắn cắn hầu kết cử động không ngừng, xuống đến xương quai xanh, bờ ngực tinh túy, dời tới khỏa châu đỏ bị bỏ rơi, mút trụ......
“Ngô......” Liễu Như Phong thấp giọng thở dốc, hai tay gắt gao nắm chặt đệm giường dưới thân, tại chỗ sâu bên trong thân thể, ngón tay xâm nhập giống như con rắn nhỏ, linh hoạt khoan động, giống như đang tìm kiếm cái gì,cảm giác ngứa ngứa tê dại, theo động tác ngón tay, từng đợt nổi lên......
Khoang miệng nóng ẩm trước ngực cùng ngón tay nhu động, khoái cảm như thủy triều đánh úp lại, rồi nhấn chìm......
Chính mình, đây là làm sao vậy? Liễu Như Phong mở mắt ra, có chút mờ mịt không thể giải bày. Tuy nói hầu hạ dục vọng công tử, y không có quyền cự tuyệt. Nhưng ở dưới thân một người nam nhân, lại nổi lên khoái cảm......
Dần dần gia tăng lên tới ba ngón tay, Nam Cung Thiên Mạc cảm thấy được chính mình đã sắp chịu không nổi, bên trong bí huyệt kia, độ ấm đốt nóng làm tan chảy thuốc mỡ, ngón tay thoáng mạnh mẽ trừu tống một chút, liền phát ra thanh âm dính dấp ẩm ướt, nội vách non mịn run rẩy, nhiệt độ áp sát ngón tay. Thân mình dưới thân hiển nhiên đã bị khơi dậy dục vọng, da thịt nóng bỏng, phân thân ngẩng đầu một nửa, cùng với —— thanh âm thanh lãng đã trở nên khàn khàn......
Nam Cung Thiên Mạc rút ngón tay ra, nâng thân đến, nhìn nhìn thân thể ôn thuận dưới thân, hai chân mở rộng, phân thân ngẩng đầu một nửa, đầu nhũ bị chính mình mân mê mút cắn đến sưng đỏ, hồng ngân che kín ngực cùng cổ, khuôn mặt tuấn tú nhiễm thượng tình sắc, nhãn tiệp dài tinh xảo khép kín vẽ lên một mảnh âm u......
Nam Cung Thiên Mạc đem phân thân nhẹ nhàng mà để trên huyệt khẩu, chậm chậm tiến nhập......
Thân mình Liễu Như Phong run lên, nhãn tiệp run rẩy mở ra, do dự một chút, vẫn là mở miệng cầu tình nói: “Công tử, viện này tối nay không người bảo hộ, thỉnh công tử cấp thuộc hạ lưu chút khí lực, để ngừa vạn nhất.” (Mơ à! XD~~~~~)
Nam Cung Thiên Mạc mặt nhăn mày nhíu, tuy rằng thực vừa lòng sự cẩn thận đề phòng của Liễu Như Phong, nhưng giờ này khắc này, nói như vậy, không khỏi có chút mất hứng.
“Ngươi hoài nghi năng lực của ta?” Phần eo Nam Cung Thiên Mạc mạnh ưỡn ra một cái, hung khí tiến vào một nửa hung hăng tiến nhập toàn bộ.
“...... A......” Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên thừa nhận dục vọng của Nam Cung Thiên Mạc, nhưng xâm nhập mãnh liệt như vậy, cùng với trên người người nọ đạm đạm tản mát ra tức giận, khiến Liễu Như Phong theo bản năng cắn chặt răng, nhẫn nại muốn tránh đau đớn không thể tránh khỏi này.
Nam Cung Thiên Mạc căn bản không có cho Liễu Như Phong thời gian thích ứng cùng giải thích, nâng cao hai chân thon dài rắn chắc của y, mạnh mẽ trừu tống.
Nam Cung Thiên Mạc kỳ thật cũng không thể nào sinh khí, ngược lại là do lời nói của Liễu Như Phong làm hắn nhớ tới đêm đó, Liễu Như Phong khi ở dưới thân hắn thần thái mê mang mà vô lực mê người.