Tuyệt Phẩm Thần Y

Chương 48: C48: Hay là cô gọi điện thoại hỏi cô ấy xem



"Chết tiệt! Vệ Tử Hiên, tôi biết người này, năm ngoái anh ta tham gia Đại hội Thể thao toàn quốc và giành vị trí á quân boxing!"

"Người này vô cùng lợi hại, nghe nói anh ta là đệ tử thân truyền của một cao thủ võ thuật nào đó."

"Tôi biết người này, ngày đầu tiên huấn luyện quân sự, anh ta đứng cùng Tôn Thành Phong và Đỗ Lâu xem chúng ta!"

Lưu Phong hơi nhướng mày, bình tĩnh nói: "Có chút thú vị!"

"Anh Phong, anh có xem một chút không? Bài đăng thách đấu của Vệ Tử Hiên bây giờ là hot nhất trên diễn đàn rồi.”

Bạn học nữ đó chạy tới trước mặt Lưu Phong, đưa điện thoại di động của cô lên giống như dâng bảo vật.

"Cảm ơn!" Lưu Phong mỉm cười nhận lấy điện thoại, lúc cầm điện thoại, còn vô tình chạm vào ngón tay của bạn học nữ đó.

Gương mặt bạn học nữ đó lập tức đỏ bừng, hai người gần nhau như vậy, Lưu Phong thậm chí còn cảm thấy tim cô ấy đập nhanh hơn.

Lưu Phong cầm điện thoại lên, nhìn thấy một bài viết có tiêu đề màu đỏ.

Thư thách đấu: Vệ Tử Hiên VS Lưu Phong!


Bấm vào bài đăng này, bên trong là nội dung chính thức của thư thách đấu, "Tôi là Vệ Tử Hiên, chủ tịch Câu lạc bộ boxing của Đại học Khoa học và Công nghệ Đông Hải, hôm nay đưa ra lời thách đấu với Lưu Phong, để phân cao thấp. Địa điểm: Câu lạc bộ boxing của Đại học Khoa học và Công nghệ; Thời gian, bất cứ lúc nào trong vòng ba ngày tới. Tôi không có thông tin liên lạc của Lưu Phong, nên tôi công khai thách đấu trên diễn đàn, nếu có bạn học nào quen biết Lưu Phong, vui lòng truyền đạt kịp thời! ”

Thời gian đăng bài này hiển thị là ba giờ trước, phía dưới bài đăng đã có hơn 300 dòng phản hồi, tương đương với 100 phản hồi một giờ!

Một diễn đàn của trường đại học, số lượng người trực tuyến trung bình mỗi ngày có thể đạt đến 1000 cũng là rất tốt rồi, vậy mà có hơn 300 phản hồi trong ba giờ, cho thấy độ hot của bài đăng này đã đạt đến mức cực cao.

"Người bạn nhỏ bé này có chút thú vị!"

Lưu Phong đọc xong thư thách đấu liền mỉm cười, sau đó đưa điện thoại lại cho bạn học nữ: "Cảm ơn nhé!"

"Không cần cảm ơn, anh Phong, anh có chấp nhận lời thách đấu của Vệ Tử Hiên không?" Bạn học nữ này khi nhận lại điện thoại thì lo lắng hỏi.

Lưu Phong cười nói: "Người ta đã đưa ra lời thách đấu với tôi rồi, tôi đương nhiên sẽ đi, cậu ta định ra thời gian ba ngày, hai ngày tới tôi sẽ nhân lúc rảnh qua đó chơi với cậu ta.”

Quyết định của Lưu Phong lại khiến tất cả bạn học có mặt lần nữa hưng phấn.

Sau đó, không biết ai đã thay mặt Lưu Phong trả lời trên diễn đàn Đại học Khoa học và Công nghệ, nói: “Anh Phong đã chấp nhận lời thách đấu của Vệ Tử Hiên, sẽ chọn thời điểm đến Câu lạc bộ boxing để đấu với Vệ Tử Hiên một trân, để phân cao thấp!”

……


Một giờ sau, mọi thủ tục mua xe của Bành Giai Kỳ đã hoàn tất, biển số được lấy thông qua mối quan hệ đặc biệt của cửa hàng 4S, nhờ người ở phòng quản lý phương tiện mở làn xanh. Bảo hiểm được xử lý trực tiếp bởi nhân viên công ty bảo hiểm đóng tại cửa hàng 4S.

Còn Lưu Phong lúc này đã cùng Dương Thi Văn trở về biệt thự nhà họ Dương.

Hai thiếu gia giàu có là Lăng Vũ và Bạch Âu Vũ, đã sớm rút lui khi Lưu Phong đánh Lục Hạo.

Về phần Lục Hạo, phú nhị đại nhà họ Lục ở thủ đô, hiện đang nằm trong bệnh viện, hai người bạn cùng lớp của cậu ta đang ngồi trước giường bệnh, vẫn đưa ra những ý tưởng tồi tệ.

"Lục thiếu gia, tên Lưu Phong này không chỉ xúi giục Lăng thiếu gia và Bạch thiếu gia đánh cậu, lại đích thân ra tay, còn tàn nhẫn như vậy, khốn kiếp!"

"Lục thiếu gia, cậu không thể tha cho tên Lưu Phong này được, hắn quá điên cuồng và kiêu ngạo."

Hai kẻ đi theo này không biết là thiểu năng hay là nghiện nịnh nọt nữa, Lục Hạo đã bị đánh đến nhập viện rồi, bọn họ còn vẫn ở đây thổi bùng ngọn lửa lên, giả vờ trung thành với Lục thiếu gia.

Lục Hạo nheo mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi ở thủ đô xảy ra chút chuyện, vì tránh đi nên mới đến Đại học Khoa học và Công nghệ Đông Hải học, không ngờ lại gặp phải tên không biết sống chết Lưu Phong này, hừ!”

"Đúng vậy, tên Lưu Phong còn nói hắn không sợ nhà họ Lục các cậu ở thủ đô, còn nói tất cả nhà họ Lục các cậu đều đáng chết, tôi thấy hắn mới đáng chết!"

"Lục thiếu gia, Lưu Phong hình như biết anh cả của cậu, có có thù với anh cả Lục Diễn, tôi nghĩ chuyện này cậu nên nói với gia đình một tiếng."


Lục Hạo nghe hai người bạn cùng lớp nói, khinh thường xua tay nói: “Không cần nói với người nhà tôi, nếu chút chuyện nhỏ này mà tôi cũng không giải quyết được thì sau này sao có thể về thủ đô tranh đoạt vị trí kế thừa gia tộc với anh cả tôi chứ?”

Nói xong những lời này, Lục Hạo lấy điện thoại di động ra, bấm một số điện thoại.

……

"Lưu Phong, anh nói xem lúc này Bành Giai Kỳ có đang ngồi trên chiếc xe anh tặng và suy nghĩ không?"

Lúc này, Lưu Phong và Dương Thi Văn đang ngồi trong phòng khách trò chuyện, Dương Thi Văn bắt đầu nói về Bành Giai Kỳ, khuôn mặt xinh đẹp ngập tràn ý đàm tiếu.

Lưu Phong cười nói: “Cô nghĩ cô ấy sẽ nghĩ gì?”

Dương Thi Văn nói: "Cô ấy là phụ nữ đấy, một người đàn ông mua tặng cho cô ấy một chiếc xe đắt tiền như vậy, cô ấy có lẽ đang nghĩ, ai ya! Anh Phong có phải đã nhìn trúng người ta rồi không? Anh Phong như này có tính là thể hiện tình yêu với người ta hay không? Một ngày nào đó anh Phong có phải sẽ cùng với người ta xảy ra chuyện chấn động gì trong chiếc xe này không?"

"Ý cô là chấn động xe?" Lưu Phong trực tiếp hỏi.

"Xì, biết rồi còn cố ý hỏi." Khuôn mặt xinh đẹp của Dương Thi Văn ửng đỏ khi Lưu Phong hỏi.

"Hay là cô gọi điện thoại hỏi cô ấy xem?" Lưu Phong nói.

"Người ta không thèm!" Dương Thi Văn trợn mắt nhìn Lưu Phong.


Lưu Phong cười hỏi: “Vậy nói cô đi, lúc cô sắp chết, tôi ra tay cứu cô, còn muốn bảo vệ sự an toàn của cô trong nửa năm, còn vì cô mà giết người, có phải cô cũng muốn lấy thân báo đáp tôi không?"

"Này! Sao có thể giống nhau được? Anh là vệ sĩ của tôi, mọi việc anh làm cho tôi đều là việc nên làm!" Gương mặt Dương Thi Văn càng đỏ hơn.

Lưu Phong nói: “Nhưng tôi không phải vệ sĩ mà cô bỏ tiền ra thuê! Nói một câu mà cô không thích nghe, nếu so sánh xem ai có tiền, tài sản của lão Dương bố cô, người giàu nhất Đông Hải, trong mắt tôi không là cái gì cả.”

Xì!

Sau khi Dương Thi Văn nhìn thấy hai tấm thẻ vàng mà Lưu Phong lấy ra ngày hôm nay, cô thực sự không nghĩ rằng Lưu Phong đang khoác lác.

Nhưng nếu nói Dương Thi Văn thích Lưu Phong, điều đó tuyệt đối không thể, theo Dương đại tiểu thư thấy, bây giờ cô có thể cùng hắn ngồi trò chuyện như bạn bè đã là chuyện rất tốt rồi.

Không đúng, không thể nói là bạn bè, mà là mối quan hệ bạn cùng lớp. Nhưng Dương Thi Văn sẽ không phủ nhận rằng cô ấy rất dựa dẫm vào Lưu Phong, bởi vì Lưu Phong thực sự quá lợi hại.

"Đúng rồi, tôi chỉ không làm những điều đó vì cô!" Anh mắt Lưu Phong quét qua những đường cong trên thân hình Dương đại thiên kim tiểu thư, cười nói: "Tôi còn từng nhìn cô.”

"Cút!"



Bành Giai Kỳ lúc này thật sự đang ngồi trên chiếc xe BMW M2 mới toanh, dùng đôi tay nhỏ bé nắm chặt vô lăng, biểu cảm trên khuôn mặt xinh đẹp đang thay đổi, lồng ngực phập phồng dữ dội.

"Làm thế nào bây giờ? Mình nên làm gì đây? Mình có phải bị ma xui quỷ khiến không? Tại sao lại đồng ý dùng chứng minh nhân dân của mình để mua chiếc xe này chứ? Nếu mình nhận món quà đắt tiền như vậy từ anh Phong, liệu các bạn cùng lớp có nghĩ mình là kẻ đào mỏ không?" Bành Giai Kỳ lẩm bẩm với chính mình trong sự bối rối tột độ.: "Bỏ đi, nếu anh Phong thực sự có ý như vậy với mình, anh ta..."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.