Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 1151: Phong đỉnh thất bại



9h sáng, nghỉ thức phong đỉnh chính thức bắt đầu. Tất cả thành viên hội Viện ủy và thành viên ngoài cấp bậc y sư đều đến tham dự nghi thức.

'Võ trường hậu viện Thiên Y Viện đứng đầy người đến xem nghỉ thức. Hội viện ủy và hai trưởng lão của Trưởng lão viện đang ngồi hàng trước nhất. Chính giữa võ trường là Tế Thế Đỉnh.

Không ít các y sư lần đầu tiên nhìn thấy Tế Thế Đỉnh, bên ngoài vang lên tiếng nghị luận ầm ĩ.

Thiên y sư Lưu Mộc Dương nhìn thời gian, sau đó gật đầu nói với Từ Khải Liễu. Từ Khải Liễu cũng nhìn thoáng qua thời gian, thấy đã đến giờ, liền phất tay tỏ ý có thể bắt đầu.

- Yên lặng, các vị đồng nhân, xin mời yên lặng.

Lưu Mộc Dương bước ra giữa sân, đứng bên cạnh Tế Thế Đỉnh, nhẹ nhàng nhấc tay ra hiệu tất cả im lặng, cũng không nói gì nhiều:

- Thời gian đã đến, nghĩ thức phong đỉnh bắt đầu. Mời ba vị Thiên y sư Từ Khải Liễu, Liêu Long Căn, Ninh Hán Dân tiến hành nghĩ thức phong đỉnh. Mời Thủ tịch trưởng lão Lý Vân Phong, thứ tịch trưởng lão Hồ Quang Dương của Trưởng lão viện và Thiên y sư Chu Thế Dương, chín vị y sư nhất phẩm tiến lên hộ đỉnh.

Dưới ánh mắt chú mục của tất cả mọi người, Từ Khải Liễu, Liêu Long Căn và Ninh Hán Dân chậm rãi đứng dậy, bước đến trước Tế Thế Đinh, tạo thành hình tam giác chung quanh.

Đám người Lý Vân Phong cũng theo thứ tự tiến lên, đứng sau đám người Từ Khải Liễu khoảng hai thước, tạo thành vòng tròn mười người, bao vây ba người Từ Khải Liễu và Tế Thế Đỉnh chính giữa.

Hộ đỉnh cũng chỉ là làm cho có. Nhưng vì Tế Thế Đỉnh là trấn viện chỉ bảo, nghỉ thức nào diễn ra cũng phải có hộ đỉnh.

||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||

Ít nhất thì trăm năm qua, không có người ngoài đánh vào nội viện Thiên Y Viện, ngay cả lên vào cũng không có.

Từ Khải Liễu cũng không chần chừ, tay nhẹ nhàng đặt lên thân đỉnh. Liêu Long Căn và Ninh Hán Dân cũng nhẹ nhàng đặt tay lên.

Nhìn hai người bên cạnh, thấy hai người cũng gật đầu tỏ vẻ chuẩn bị xong, Từ Khải Liễu trầm giọng nói:

- Phong đỉnh bắt đầu, nghịch chuyển ngũ hành.

Theo tiếng quát của Từ Khải Liễu, hai vị Liêu Long Căn và Ninh Hán Dân cũng nhất tề quát theo. Nội khí quanh thân bắt đầu vận hành theo một phương thức đặc biệt, sau đó quán thâu vào bên trong Tế Thế Đỉnh.

Nghe tiếng quát lớn của ba vị Thiên y sư, tất cả mọi người đều yên tính, nhìn chấm chấm vào ba người trong sân. Có lẽ cả đời này chỉ có thể nhìn thấy được một hai lần cảnh tượng này mà thôi.

Nội khí ba người quán thâu vào Tế Thế Đinh, Tế Thế Đỉnh vốn đang bình thường liền bắt đầu sinh ra biến hóa. Đặc biệt là mười người đứng hộ đỉnh cách đó không xa, rõ ràng cảm nhận được sau khi Tế Thế Đỉnh có được nội khí của ba thiên y sư rót vào, đã bắt đầu tản ra khí tức cổ xưa.

Hơn nữa, nội khí của ba người rót vào càng lúc càng nhiều, hơi thở cổ xưa này cũng tùy thời nhanh chóng tăng lên. Những người trong võ trường cũng có thể cảm giác được lưỡng hơi thở này.

- A!

Những người vây xem đều thấp giọng kinh hô.

một tiếng, lúc này mới chân chính cảm nhận được chỗ đặc biệt của trấn viện chỉ bảo Tế Thế Đinh.

Theo thời gian, hơi thở của Tế Thế Đỉnh càng lúc càng đậm, dần dần màu sắc u ám của đại đỉnh cũng mơ hồ sáng hơn.

Ánh mắt của Chu Thế Dương bên cạnh cũng hiện lên sự hưng phấn. Là Thiên y sư, ông ta dĩ nhiên biết rõ quá trình và tình huống phong đỉnh. Đại đỉnh trước mắt bắt đầu tỏa sáng, chứng tỏ nghịch chuyển ngũ hành đã có tác dụng. Khi đại đỉnh hoàn toàn phát sáng, biến thành màu đỏ sậm, chứng tỏ nghịch chuyển ngũ hành đã nghịch chuyển thành công.

Ngũ hành nghịch chuyển thành công đại diện cho phong đỉnh thành công. Tất cả hỗn tạp và những gì còn lại của chủ nhân cũ sẽ được khu trừ sạch sẽ, chỉ chờ 49 ngày sau, sau khi tất cả tạp chất bên trong đại đỉnh hoàn toàn biến mất, nó có thể một lần nữa nhận chủ mới.

Hai vị trưởng lão và tất cả thành viên Thiên Y Viện, đặc biệt là La Thiên Minh đều nhìn chằm chằm Tế Thế Đỉnh. Tình huống tiếp theo của Tế Thế Đinh rất nhanh có thể xác định Giang Nguyên còn sống hay không.

Ba vị thiên y sư liếc mất nhìn nhau, nhất tề gia tăng nội khí đưa vào, tiến hành từng bước mấu chốt. Chỉ cần hoàn thành bước này, nghịch chuyển ngũ hành xem như đã hoàn thành.

Đại đỉnh đần đần sáng hơn. Hai mắt Chu Thế Dương cũng càng ngày càng sáng hơn.

- Nhanh lên, nhanh lên, sắp thành công rồi.

Lẩm bẩm vài câu, Chu Thế Dương nhìn chằm chằm đạt đỉnh, chờ tân Tế Thế Đỉnh mà ông ta đã phải trả cái giá rất lớn để có được xuất hiện. Lại nói tiếp, kỳ thật ông ta vẫn có chút khẩn trương. Bỏ ra cái giá lớn cho hai vị trưởng lão, cũng không phải chỉ vì bốn tấm phiếu, chỉ là vì phòng ngừa vạn nhất mà thôi.

Rốt cuộc không bao lâu sau, thân đỉnh càng lúc càng sáng, bắt đầu có chút đỏ lên. Hai tay La lão nằm thật chặt, vẻ mặt vô cùng khẩn trương.

Giang Nguyên rốt cuộc như thế nào, Tế Thế Đỉnh có thành công phong đỉnh hay không chính là lúc này.

Các thiên y sư cũng vô cùng khẩn trương, cố gắng toàn lực quán chú nội khí vào Tế Thế Đỉnh, muốn nhanh chóng hoàn thành nghỉ thức phong đỉnh.

Nhưng Tế Thế Đỉnh đột nhiên phát ra tiếng kêu to Đại đỉnh đang đỏ bừng chợt tối săm lại, khôi phục lại màu sắc ảm đạm như ban đầu. Ba người Từ Khải Liều cũng kinh hô một tiếng, tay bị một luồng phản chấn bức lui về sau.

- Cái gì vậy?

Mọi người đều kinh hô, nhìn dị biến xuất hiện giữa sân, tất cả đều ngẩn cả người.

- Giang Nguyên chưa chết, Giang Nguyên còn sống.

La Thiên Minh thất thanh kêu lên, còn Chu Thế Dương thì tái xanh mặt, nhưng cũng không quá mức tuyệt vọng, nhanh chóng hướng ánh mắt về phía hai vị trưởng lão, gương mặt tràn đầy thỉnh cầu và mong muốn.

Hai vị trưởng lão nhìn nhau, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó sải bước tiến lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.