Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 37: Thật sao



 Nghe Giang Nguyên nói, Tỉnh trưởng La mới chậm rãi ngồi ánh mắt mang theo chút kinh ngạc, sau đó chậm rãi lay chuyển vùng thắt lưng của mình.

Ban đầu ông chỉ dám hoạt động một chút, nhưng sau khi hoạt động lại không thấy đau, bắt đầu uốn éo nhiều hơn.

- Ồ, không đau nữa? Có thể hoạt động rồi.

Hai tay Tỉnh trưởng La bóp phần eo, chậm rãi lắc qua lắc lại, cảm thấy không còn cảm giác đau nhức nào nữa, trong lòng mừng rỡ, nhìn Giang Nguyên đang lau mồ hôi, vui mừng nói:

- Bác sĩ Tiểu Giang, thủ pháp không tệ, rất hiệu quả.

Cảm nhận được hiệu quả thần kỳ, Tỉnh trưởng La đã không gọi Giang Nguyên là Tiểu Giang không, mà đã thêm hai chữ bác sĩ đằng trước, rõ ràng đã bắt đầu coi trọng Giang Nguyên.

Nhìn Tỉnh trưởng La hưng phấn xoay qua xoay lại trước mặt mình, Giang Nguyên mỉm cười, bước đến phía sau Tỉnh trưởng La, nói:

- Nào, Tỉnh trưởng La, đừng nhúc nhích. Để tôi nới lỏng gân cốt cho ngài, sau này sẽ còn thoải mái hơn.

Nói xong, Giang Nguyên quay lưng về phía Tỉnh trưởng La, dựa sát vào lưng của ông, hai tay nắm lấy hai tay của Tỉnh trưởng La nâng lên một chút, sau đó bảo Tỉnh trưởng La thả lỏng, rồi khom lưng cõng Tỉnh trưởng La lên, hình thành kiểu dáng cây cung ngược, tiếp theo bắt đầu dụng lực.

Nghe tiếng Tỉnh trưởng La kinh hô, mọi người chỉ nghe bên hông của Tỉnh trưởng La phát ra tiếng rắc rắc. Một lúc sau, Giang Nguyên liền buông Tỉnh trưởng La xuống, cười nói:

- Được rồi, Tỉnh trưởng La, bây giờ ngài có thể thử lại.

- Ồ,ồ, linh hoạt hơn rồi.

Mọi người nhìn thấy Tỉnh trưởng La vặn vẹo hai cái, cũng không còn chậm rãi như ban đầu, mà bắt đầu lắc. lư, một chút cũng không còn cảm giác cứng ngắc.

Tỉnh trưởng La lắc lư một hồi, cảm thấy thắt lưng nhẹ nhàng khoan khoái. Mười mấy năm qua cũng chưa từng được nhẹ nhàng như vậy, nét hưng phấn trên gương mặt càng nhiều.

Ông nhìn Giang Nguyên, vui vẻ nói:

- Bác sĩ Tiểu Giang, cậu làm thế nào vậy? Tôi cảm thấy mười mấy năm qua, thắt lưng chưa từng linh hoạt như lúc này.

Giang Nguyên mỉm cười, đáp:

- Tỉnh trưởng La, đây là vết thương cũ của ngài, tôi chỉ dùng thủ pháp mát xa tạm thời giảm bớt cơn đau. Căn bệnh này phải kết hợp với uống thuốc lẫn mát xa thì  mới chậm rãi khôi phục được. - Có thể khôi phục được sao?

Nghe Giang Nguyên nói, ánh mắt Tỉnh trưởng La sáng ngời.

Giang Nguyên cười nói:

- Có khả năng, nhưng chủ yếu phải dựa vào thuốc của sư phụ tôi kê đơn, phối hợp với mát xa. Cho dù không hoàn toàn khôi phục 100%, nhưng 70,80% là không thành vấn đề.

- Thật sao?

Nghe Giang Nguyên nói xong, Tỉnh trưởng La mừng rỡ quay sang Hồ lão:

- Lão Hồ, anh cảm thấy thế nào?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.