Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 302: Truyền thừa (1)



Mộ Như Nguyệt không nói gì, nàng đưa lưng về phía đám người Thánh Nguyệt phu nhân, ngữ khí kiên định như vậy, không cho phép bất cứ kẻ nào cự tuyệt.

"Võ giả thuộc tính hỏa đem toàn bộ nguyên lực của mình truyền cho ta, không giữ lại chút nào!"

"Nguyệt Nhi!" Thánh Nguyệt phu nhân run sợ, tuy nữ nhi đã đột phá thiên phú nhưng nhiều lực lượng của cường giả thuộc tính hỏa như vậy làm sao nàng chịu được? Nói không chừng sẽ làm thân thể nàng nổ tung. Loại chuyện nguy hiểm như vậy tuyệt đối không thể để nó phát sinh!

Nhưng mà, lúc nàng muốn mở miệng khuyên bảo, một thanh âm vận đạm phong khinh truyền vào tai.

"Mẹ, tin tưởng ta."

Tin tưởng ta....

Đơn giản ba chữ thôi, lại khiến trong lòng Thánh Nguyệt phu nhân rung động.

Tin tưởng nàng? Thời điểm này nàng nên tin tưởng nữ nhi không? Lỡ như thất bại...

"Ngọc Nhi."Cảm giác ấm áp từ bàn tay truyền đến đáy lòng, Thánh Nguyệt phu nhân ngẩng đầu nhìn gương mặt ôn nhu của Tiêu Thiên Vũ, cắn chặt môi, thân thể nhẹ nhàng tựa vào ngực hắn khẽ run rẩy.

"Ngọc Nhi, chúng ta nhận thức nữ nhi đã bao lâu? Nàng là người thế nào, ngươi không hiểu sao? Chỉ cần nàng nói có nắm chắc thì nhất định sẽ làm được, cho nên hiện tại chúng ta phải tin tưởng nàng."

Tin tưởng nàng có lẽ Tiêu gia sẽ thoát khỏi nguy nan, ngược lại, tất cả mọi người đều không thoát khỏi kiếp nạn này.

Thánh Nguyệt phu nhân khẽ gật đầu: "Được, Nguyệt Nhi, mẫu thân tin tưởng ngươi, nhưng ngươi phải nhớ kĩ, đừng miễn cưỡng, nếu như không chịu nổi thì phải nói ra, mẫu thân sẽ nói bọn hắn ngưng lại, bất luận thế nào mẫu thân đều hi vọng ngươi sống sót..."

Một dòng nước ấm chảy qua đáy lòng, Mộ Như Nguyệt cười nhạt: "Yên tâm đi, ta có nắm chắc."

Lúc này, mặc kệ thế nào cũng không thể thất bại...

Mọi người nhìn nhau, rồi sau đó nhóm võ giả hệ hỏa tiến lên, vận dụng lực lượng cường đại nhất của mình công kích về phía Mộ Như Nguyệt, dùng hết tất cả nguyên lực, không che giấu chút nào.

"Ta cũng tới giúp một tay!"

Tiêu Lão ngẩng đầu, một ngọn lửa tụ lại trong lòng bàn tay hắn, 'oanh' một tiếng, ngọn lửa như vũ bão cuốn đi công kích của những người khác, nháy mắt liền chôn vùi thân ảnh Mộ Như Nguyệt.

Giờ khắc này, trái tim mọi người đều nhấc lên tới cổ họng...

Thánh Nguyệt phu nhân khẩn trương nắm chặt tay, nhìn chằm chằm thiếu nữ, trong lòng lo lắng chưa từng có, nhưng hiện tại nàng chỉ có thể tin tưởng nữ nhi mình, tin tưởng một thiếu nữ chỉ mới 17 tuổi...

Trong ngọn lửa, Mộ Như Nguyệt nhắm mắt lại, lực lượng cường đại đang bị nàng dần dần hút vào trong cơ thể, nguyên lực trong cơ thể cuồng bạo lên tựa như muốn lao ra ngoài...

Nhưng Mộ Như Nguyệt làm sao có thể cho nó cơ hội này?

Nàng lập tức vận dụng đan thư, vô số lực lượng tràn ngập trong đan điền nàng.

"Không tốt!"

Sắc mặt Nam Cung Tử Phượng đại biến, một nỗi sợ hãi xâm lấn nội tâm, trong lòng nàng có một loại cảm giác, nếu Mộ Như Nguyệt hấp thu hết những lực lượng đó, hậu quả chắc chắn không tưởng tượng nổi!

"Không được, ta phải ngăn cản nàng!"

Sát khí cuồn cuộn trong mắt Nam Cung Tử Phượng, thân thể chợt lóe lao về phía Mộ Như Nguyệt, nhưng đúng lúc này, Mộ Như Nguyệt bỗng mở to hai mắt, một tia lãnh lệ xẹt qua đáy mắt.

So với lúc nãy, nàng hiện tại có một loại khí thế vô cùng siêu nhiên....

Mái tóc đen tung bay trong gió, bạch y nhiễm máu phất lên, nàng giống như mới từ địa ngục bò ra, khí thế khiếp người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.