Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 369: Chúng ta sinh đứa con trai đi (2)



"Làm sao nàng lại xuất hiện ở chỗ này?" Nam nhân ngước nhìn nữ tử bên cạnh, ánh mắt tím nhu hòa, cười tà mị, "Ta còn nhớ rõ lúc trước nàng còn cho rằng đại cửu tử là phế vật, vứt bỏ đoạn tình cảm này, sau đó biết được đại cửu tử là Thiếu chủ Tiêu gia có thiên phú cường đại liền hối hận vạn phần muốn cứu vãn tình cảm với hắn, nhưng mà, bất luận là Tiêu gia hay đại cửu tử đều không chấp nhận nàng, loại nữ nhân như nàng không xứng trở thành con dâu Tiêu gia, đại cửu tử sớm cách xa nàng cũng là chuyện tốt."

Sắc mặt Lâm Nhược Ảnh biến đổi, ánh mắt cũng giống mọi người đều nhìn về phía Triệu Khuynh Tuyết.

"Không phải Triệu Khuynh Tuyết nói mình cùng vị Thiếu chủ Tiêu gia kia rất ân ái sao? Còn nói là Tiêu gia ánh mắt nông cạn mạnh mẽ chia rẽ nàng cùng nam nhân kia."

"Đúng vậy, lúc học phủ tuyển chọn đệ tử ta cũng có mặt, chính tai nghe nàng nói như vậy, sau đó chuyện này truyền khắp học phủ, làm đệ tử trong học phủ đồng tình với nàng, không ngờ lại là kẻ lừa đảo!"

"Đúng vậy, chuyện hôm nay cũng là nàng lừa gạt chúng ta, nếu không phải nàng nói những lời đó thì sao chúng ta lại phẫn nộ như vậy? Loại nữ tử ác độc như nàng nên bị bầm thây vạn đoạn!"

Người trẻ tuổi luôn dễ dàng tin lời người khác nói, chẳng sợ Dạ Vô Trần nói bậy bạ bọn họ cũng sẽ tin tưởng không hề nghi ngờ. Hiện giờ sau khi nghe Dạ Vô Trần nói lời này, bọn họ đều phát tiết sự phẫn nộ lên đầu Triệu Khuynh Tuyết.

Nữ nhân đáng chết này dám lợi dụng bọn họ!

Trong mắt Lâm Nhược Ảnh hiện lên sát khí, nàng hít sâu một hơi mới bình tĩnh lại.

"Này.... xảy ra chuyện gì?" Triệu Khuynh Tuyết mơ hồ tỉnh dậy, phát hiện ánh mắt phẫn nộ của đám người xung quanh, sau khi nàng nhìn thân ảnh tà mị tôn quý kia, hai mắt vừa đảo, lại muốn ngất lần nữa.

Nhưng mà lần này, Dạ Vô Trần không cho nàng có cơ hội này...

Một cỗ lực lượng cường đại bắn vào người Triệu Khuynh Tuyết, nàng lập tức văng ra ngoài, phun một ngụm máu ra mặt đất.

Nàng kinh ngạc ngẩng đầu, mặt trắng bệch, ánh mắt sợ hãi: "Vô... Vô Trần sư huynh, không, đừng giết ta, đừng giết ta! Ta không muốn chết!"

Nhìn nam tử áo tím từ từ đi về phía mình, Triệu Khuynh Tuyết chỉ cảm thấy hơi thở lạnh lẽo bao vây thân thể nàng làm toàn thân nàng như bị đông lại không thể động đậy.

"Nữ nhân của bổn vương, bổn vương còn hận không thể làm nô lệ hầu hạ nàng, ngươi lại dám can đảm vũ nhục nàng, có gan phạm sai lầm thì phải chấp nhận trả giá!"

Trước nay hắn đều muốn cưng chiều nữ nhân này đến tận xương tủy, một chữ cũng không nỡ nói nàng, bây giờ lại bị người khác vũ nhục như vậy, hắn làm sao chịu đựng được?

"Hiện tại, bổn vương nên xử lý ngươi thế nào đây? Phế đan điền hay đánh gãy chân ngươi? Hình như đối với ngươi đều không phải là chuyện thống khổ gì, hay là đánh gãy xương sườn toàn thân ngươi đi?"

Thanh âm nam tử thâm trầm làm Triệu Khuynh Tuyết run rẩy.

"Không!"

Một tiếng hét khàn cả giọng vừa mới vang lên, khí thế cường đại của nam nhân liền đánh vào thân thể nàng, 'bang' một tiếng, một âm thanh thanh thúy rơi vào tai mọi người.

Toàn thân 24 cái xương sườn, mỗi một cái bị gãy là một lần đau đến tê tâm liệt phế.

Đương nhiên nếu chỉ có xương sườn bị gãy thì hoàn toàn có thể dùng đan dược khôi phục được, nhưng nam nhân này lại rót lực lượng vào cơ thể nàng, nghiền mỗi cái xương sườn thành bột phấn.

Nhìn cảnh tượng Triệu Khuynh Tuyết bị tra tấn kia, trong lòng mọi người phát rét, không nỡ nhìn thẳng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.