Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 694: Cứu trị (8)



Thấy Diêu Quân không có phản ứng, Diêu Lâm nhịn không được mắng chửi: "Cái lão bất tử này, tại sao lại tỉnh lại? Tại sao ngươi không chết đi? Ai bảo ngươi coi trọng Tam đệ? Còn thiên vị hắn như vậy, vì một người đã chết mà bây giờ muốn giết luôn nhi tử của mình!!! Hơn nữa, sau khi Tam đệ chết, ngươi lại coi trọng Diêu Vân Thanh, tại sao ngươi không muốn giao quyền cho ta? Nàng chỉ là một nữ nhân mà thôi, sao có thể so được với ta? Nếu hôm nay ngươi dám giết ta, ta sẽ nguyền rủa ngươi chết không được tử tế, đoạn tử tuyệt tôn!!!"

Hắn la hét đến tê tâm liệt phế, khàn cả giọng, thanh âm như lệ quỷ quanh quẩn bên tai mọi người, cho đến khi bị kéo xuống, thanh âm mắng chửi mới xa dần, sau đó biến mất....

Diêu Quân mở mắt ra, trong chớp mắt đã giống như già đi mấy chục tuổi, ánh mắt lộ vẻ suy yếu.

"Xem ra, ta thật sự già rồi..."

Nếu không phải hắn già rồi, làm sao Diêu Lâm có thể làm ra những chuyện như vậy dưới mí mắt hắn?

"Gia gia", Diêu Vân Thanh khẽ nhấp môi, nói, "Ta giới thiệu với ngươi một chút, vị này là bằng hữu của ta Mộ Như Nguyệt, nàng chính là người luyện chế đan dược thiên giai sơ cấp cứu mạng ngươi."

"Nga?" Diêu Quân nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, hai mắt lập tức sáng ngời, cười nói: "Thiên giai sơ cấp trẻ tuổi như vậy, cô nương đúng là thiên tư trác tuyệt, không biết lệnh sư là ngươi phương nào?"

Có thể dạy dỗ ra một đồ đệ như vậy, sư phụ nàng tất nhiên là một vị đại sư.

Mộ Như Nguyệt cười nhạt nói: "Sư phụ ta không thích ta nói ra tên hắn."

"Thì ra là thế."

Diêu Quân cười cười, cũng không bất mãn với câu trả lời của Mộ Như Nguyệt. Hắn cũng biết có một số cường giả thích ẩn cư núi sâu, không muốn người biết đến, nói vậy, vị cô nương này được một cường giả như thế nhận làm đồ đệ.

Bất quá, có một đồ đệ như nàng, có lẽ sư phụ nàng là một đan dược sư đỉnh thiên giai....

"Cô nương, không biết có thể ở lại Diêu gia mấy ngày không?" Diêu Quân cười nói, thanh âm cực kì khách khí, nhưng lại không có ý lấy lòng nào.

Đối mặt với một thiên tài luyện đan trẻ tuổi như thế, dĩ nhiên phải tiếp đãi thật tốt.

"Không cần, ta còn muốn tham gia đại hội tiên y, cho nên bây giờ phải xuất phát luôn, bất quá..." Ánh mắt Mộ Như Nguyệt chợt lóe, "Thân thể ngươi cũng không có vấn đề gì, một viên đan dược thiên giai sơ cấp là có thể cứu trị, trong Dược Tông hẳn là không thiếu đan dược sư thiên giai sơ cấp đi, nhưng vì sao bọn họ lại nói không có cách nào cứu được ngươi?"

Mộ Như Nguyệt tin tưởng, với chỉ số thông minh của Diêu Quân, hẳn là biết nàng muốn nói cái gì.

Quả  nhiên, Diêu Quân trầm mặc, nhưng cũng không nói gì.

"Đại ca, Vân Thanh, trước khi đến đại hội tiên y, ta sẽ đưa các ngươi đến một nơi, cha mẹ đều đã ở đó chờ các ngươi, sau khi đến đó, thực lực của các ngươi sẽ tiến bộ vượt bậc." Mộ Như Nguyệt cười nói.

Có lẽ chuyện mấy ngày nay kích thích Tiêu Phong, lúc nghe nàng nói lời này, ánh mắt lãnh khốc của hắn sáng lên: "Tốt!"

Diêu Vân Thanh chưa nói gì, nhưng hiển nhiên nàng cũng muốn nâng cao thực lực của mình, nơi này vốn là cường giả vi tôn, không có thực lực, một bước khó đi....

"Thanh Nhi, ngươi phải rời đi nhanh như vậy?" Diêu Quân nao nao, có chút luyến tiếc nói.

Diêu Vân Thanh quay đầu nhìn lão giả, cười nói: "Gia gia, yên tâm đi, ta sẽ nhanh chóng trở về..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.