Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 776: Thắng lợi (5)



Nàng nói thật, ngoài Khiếu Nguyệt và Tiểu Bạch, cách đây không lâu, Viêm Tẫn cũng đột phá cảnh giới linh nguyên rồi...

Cho nên, trong tay nàng quả thật chỉ có ba ma thú linh nguyên, chẳng qua, có một con là tồn tại cường đại hơn linh nguyên, cũng là con át chủ bài của nàng...

Nghĩ đến nam nhân giống như thiên thần kia, ánh mắt Mộ Như Nguyệt nhu hòa xuống...

Nhưng lời nàng nói lại khiến mọi người ngây ngẩn.

Nữ nhân này vừa mới nói gì đó? Trong tay nàng có ba ma thú linh nguyên? Người khác có một con đã cảm thấy mỹ mãn rồi, nàng thế nhưng có ba con?

Câu cuối cùng nàng nói cái gì? Không có nhiều?

Mọi người hít một hơi, ánh mắt ai oán nhìn Mộ Như Nguyệt, nha đầu này, rõ ràng là cố ý đả kích bọn họ...

Rống!

Khiếu Nguyệt gầm lên một tiếng, vọt về phía Đậu Lâm.

Đậu Lâm cũng không phải ngốc tử, hắn chỉ là một linh nguyên thôi, sao có thể chiến đấu với hai ma thú cùng lúc, cho nên, hắn nhìn Mộ Như Nguyệt lần cuối, sau đó dứt khoát xoay người bỏ chạy.

"Đậu Lâm trưởng lão, ngươi không thể bỏ lại ta a!"

Tần Lạc cả kinh thất sắc, vội vàng muốn đuổi theo, nhưng chưa đi được mấy bước liền bị một thân ảnh to lớn chặn đường.

Đập vào mắt hắn là một đôi mắt hàm chứa ý cười.

"Ngươi muốn đi đâu?"

Thanh âm Tiểu Bạch còn có chút ngây ngô, hơi thở trong miệng phun ra phả vào mặt Tần Lạc, làm tim hắn run lên.

"Xong rồi, ta xong đời rồi..."

Hắn vốn dĩ cho rằng có Đậu Lâm trưởng lão ở đây thì không ai dám động thủ với hắn, ai ngờ nữ nhân này còn có hai ma thú cường đại.

Một trong số đó còn là Long tộc tôn quý!

"Tha cho ta, ta cầu xin ngươi, bỏ qua cho ta..."

"Bỏ qua ngươi?" Tiểu Bạch nở nụ cười âm trầm khiếp người, "Nhưng vừa rồi sao ta lại nghe thấy có người kêu gào với chủ nhân của ta nhỉ?"

"Ta..."

Còn chưa nói xong, bạch long há mồm phun ra một ngọn lửa trắng, nháy mắt đã bao phủ thân thể hắn, ngay cả linh hồn cũng không còn...

Mọi người đều không ngờ trận đấu này lại bất ngờ đảo ngược tình thế, làm nữ nhân này thanh danh vang dội...

"Thiên Thừa gia chủ, không biết vị cô nương này là..."

Lâm gia chủ quay đầu nhìn về phía Thiên Thừa Vân Long, vẻ mặt tươi cười lấy lòng.

Nàng nguyện ý ra mặt cho Thừa Ngôn, còn có quan hệ không đơn giản với Long tộc, chẳng lẽ là nữ nhi tử sinh của Thiên Thừa Vân Long? Nếu vậy, xem ra hắn cần dốc toàn lực mượn sức gia tộc Thiên Thừa...

Thiên Thừa Vân Long hồi phục tinh thần, cười nhạt nói: "Mộ cô nương là sư phụ của Ngôn Nhi."

Sư phụ?

Mọi người ngẩn ra, tập trung nhìn về phía Mộ Như Nguyệt.

Bọn họ không thể ngờ nữ tử phong hoa tuyệt đại kia lại là sư phụ của Thiên Thừa Ngôn, chẳng lẽ Thiên Thừa Ngôn tăng cao cũng là nhờ nàng? Năng lực cường đại cỡ nào mới có thể làm được như thế?

Có lẽ trải qua chuyện hôm nay, gia tộc Thiên Thừa sẽ quật khởi, có một sư phụ cường đại như thế, không thể không khiến các thế lực lớn coi trọng...

"Thiên Thừa ca ca!"

Quân Mặc Nhan nhấc váy, chạy vội về phía lôi đài, nhào vào vòng tay ấm áp của nam nhân, nắm chặt vạt áo hắn, nghẹn ngào nói: "Thiên Thừa ca ca, về sau... đừng làm chuyện ngu ngốc nữa, nếu ngươi chết rồi, Nhan Nhi sẽ không sống một mình!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.