"Vâng!" Thiên Ma vội vàng xoay người phân phó, "Các ngươi còn thất thần cái gì, không nghe môn chủ nói sao? Bắt đầu động thủ từ Thư Hoa! Mẹ nó, tên hỗn đản này chán sống, muốn giết cả mẫu thân của môn chủ đại nhân! Đúng rồi, đừng để hắn chết quá dễ dàng, phải dùng phương pháp nào khiến đại nhân cảm thấy hài lòng, còn có Lục Liễu gì gì kia cũng không lưu lại, một tiện tì mà thôi, lột bỏ túi da nàng ta trước, mỗi ngày cho nàng một đao cho đến khi chết thì thôi..."
Thiên Ma vừa dứt lời, Lục Liễu nhịn không được run lên. Đột nhiên, Lục Liễu nhào về phía Dạ Vô Trần, quỳ xuống cầu xin: "Dạ công tử, tha cho ta, chi cần ngươi tha cho ta, ta sẽ tặng Vi Vi cho ngươi làm tiểu thiếp." Hiện tại, Lục Liễu chi nghĩ ra một biện pháp như vậy. Đại lục này vôn coi phu là trời. Nữ nhân cũng chi là phụ thuộc phẩm của nam nhân mà thôi! Cho nên, trong số những người ở đây, chi có hắn có thể làm chủ!
(Móa, chưa thấy ai cầu xin ngu như bà này! >"<)
Sắc mặt Dạ Tư Hoàng và Tử Thiên Cảnh đều trầm xuống, không ngờ lại có người dám đưa tiểu thiếp cho phụ thân ngay trước mặt bọn họ!
Đậu Vi Vi đột nhiên hồi phục tinh thần, ngước mắt nhìn dung nhan tuấn mỹ của Dạ Vô Trần.
Nàng biết, mình không bao giờ có cơ hội làm thê tử của nam nhân này, nếu như có thể làm thiếp của hắn cũng coi như thỏa mãn tâm nguyện.
Chẳng sợ chỉ cùng hắn một đêm...
"Dạ công tử!"
Đậu Vi Vi quỳ xuống trước mặt Dạ Vô Trần, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt: "Vi Vi nguyện ý hầu hạ công tử cả đời! Cũng nguyện ý thay công tử chăm sóc tiểu công tử, hơn nữa, ta có thể giúp tiểu công tử quản lý Thiên Ma Môn."
Dã tâm của nàng rất lớn, bảo nàng làm một tiểu thiếp bình thường là tuyệt đối không có khả năng!
Bất quá là một Thiên Ma Môn mà thôi, với năng lực của nàng chẳng lẽ không quản lý được? Lúc đó, Thiên Ma Môn sẽ là của nàng!
Hơn nữa, môn chủ chỉ là một tiểu hài tử, sao có thể chỉ dựa vào thực lực bản thân mà trở thành môn chủ Thiên Ma Môn? Không cần nghĩ cũng biết là công lao của nam nhân này.
Hắn chỉ kế thừa chức vị của phụ thân hắn thôi...
Nếu như nàng có thể gả cho Dạ công tử, nhất định có thể sinh ra nhi tử ưu tú hơn tiểu tử này, tới lúc đó, còn sợ tâm của Dạ công tử không thuộc về nàng sao?
"Nương tử..." Dạ Vô Trần quay đầu nhìn Mộ Như Nguyệt, cười nói: "Hay là chúng ta thu nàng đi..."
Trong lòng Đậu Vi Vi vui vẻ, đắc ý nhìn Mộ Như Nguyệt.
Quả nhiên, nam nhân đều không thể làm lơ mị lực của nàng! Hắn cường đại thì thế nào? Cuối cùng còn không phải cũng nhìn trúng nàng sao?
"Không phải nàng còn thiếu một dược nhân sao? Thu nàng về thử dược đi, bất quá không biết chúng ta nên thử loại dược nào trước đây, Xuyên tâm phấn? Thực cốt tán? Hay là... Xà linh cao?" Sắc mặt Đậu Vi Vi cứng lại rồi, hoảng sợ trừng to mắt, tê tâm liệt phế thét lên: "Không!!!" Sao hắn có thể tàn nhẫn với nàng như thế? "Dạ công tử, cháu gái ta tốt xấu gì cũng là hoàng hoa khuê nữ, sao ngươi có thể nhẫn tâm như thế?" Liên tiếp bị kinh hách và vui sướng mãnh liệt đả kích, Lục Liễu đã hoàn toàn mất khống chế, phẫn nộ chi vào Dạ Vô Trần mà quát. Nàng thích ngươi như vậy, tại sao ngươi không tiếp nhận nàng? Nàng có gì không tốt? Ngươi đối đãi với một nữ nhân thích ngươi như vậy không sợ gặp ác mộng sao? Loại nam nhân như ngươi căn bản là lòng lang dạ sói, không có cha mẹ dạy dỗ, mới có thể thâm tinh với nữ nhân kia!"