Lúc này, La Sát hoàn toàn ngây ngốc, hiển nhiên còn chưa hồi phục lại tinh thần... Một lúc sau hắn mới nghe thấy câu hỏi của Mộ Hạo Thiên, bất giác rùng mình một cái, lắp bắp nói: "Ta... ta không biết!" Lúc nói lời này, hai mắt hắn chớp chóp vài cái. "Không biết?" Mộ Như Nguyệt nhếch môi, cười nhạt nói: "Một khi đã như vậy, ngươi... trở về đi!" La Sát trợn to măt, không dám tin nhìn Mộ Như Nguyệt, nàng... cứ thả hắn đi như vậy sao? Không sợ hắn trả thù? Thật không hiểu nữ nhân này quá ngây thơ, hay quá tự tin.... Mộ Hạo Thiên vốn định nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn nuốt hết xuống. Hắn tin tưởng nàng, không phải sao? Giống như tin tưởng tỷ tỷ vậy... "Chúng ta đi!" La Sát phất tay, hung tợn trừng Mộ Như Nguyệt.
Người của Vân Ngân tông và Độc Dược cốc cũng không dám ở lâu, vội vàng chạy như bay ra ngoài....
"Khiếu Nguyệt." nhìn đám người rời đi, Mộ Như Nguyệt trầm ngâm một chút, nói: "Giúp ta chú ý động tĩnh của ba thế lực này, đặc biệt là La Sát môn, bọn họ gặp ai đều phải thông báo cho ta!"
Tạm thời buông tha La Sát là vì dẫn dụ người sau màn ra...
Còn hai thế lực kia cũng mặc chung một cái quần với La Sát môn, nếu muốn diệt trừ, vậy nàng sẽ diệt một lần cho sạch sẽ.
Trước khi chưa bảo đảm an toàn cho cha mẹ, nàng không thể xúc động giết bọn hắn....
"Tiêu tỷ tỷ, ngươi nói chuyện với ai vậy?" Mộ Hạo Thiên chớp chớp mắt, kinh ngạc nhìn Mộ Như Nguyệt.
Trong lúc hắn còn đang khó hiểu, bên cạnh Mộ Như Nguyệt bỗng xuất hiện một con sói bạc.
Con sói kia cũng không giống như loài sói ở Trung Hoa, bộ lông màu bạc tỏa sáng dưới ánh hoàng hôn. Đôi mắt màu bạc lấp lánh ý cười ôn nhu, tư thế ưu nhã khẽ cúi cái đầu cao ngạo xuống.
"Vâng, chủ nhân!"
Sói... sói bạc đang nói chuyện?
Mộ Hạo Thiên sợ tái mặt, chỉ vào Khiếu Nguyệt, nói không nên lời: "Yêu... yêu quái! Nó... nó là yêu lang...."
Mộ Như Nguyệt ngẩn ra, ảo não vỗ trán.
Nàng lại quên mất Trung Hoa không giống như ở đại lục Thần Vũ, người ở đây chưa bao giờ nhìn thấy ma thú, đương nhiên không biết dã thú cũng có thể tu luyện...
"Hạo Thiên, nàng là ma thú", Mộ Như Nguyệt cười nói, "Ma thú cũng có thể tu luyện, hơn nữa còn có thể lập khế ước với loài người, cùng nhau chiến đấu, khi đạt đến một cấp bậc nhất định thì có thể biến thành người, bọn chúng chính là chiến hữu không thể thiếu đối với võ giả."
Mộ Hạo Thiên ngẩn ngơ chớp chớp mắt: "Tại sao ta chưa từng nghe nói chuyện này nhỉ?"
"Bởi vì..." Mộ Như Nguyệt hơi ngừng một chút, "Hiện tại có rất ít dã thú có thể tu luyện, phương pháp lập khế ước cũng đã biến mất, nhưng giới cổ võ có nhiều sách cổ như vậy, trong sách cổ có đề cập đến rất nhiều thần thú giống vậy, tỷ như năm đại thần thú nổi tiếng ở Trung Hoa chúng ta: Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Kỳ Lân, cũng là dã thú tu luyện thành, Khiếu Nguyệt cũng giống như thế...."
Mộ Hạo Thiên cái hiểu cái không, gật gật đầu: "Tiêu tỷ tỷ, ngươi hiểu biết thật nhiều..."
Nghe vậy, Mộ Như Nguyệt cười nhạt không nói, quay đầu nhìn về phía Khiếu Nguyệt: "Khiếu Nguyệt, ngươi mau đi đi, ta có dự cảm, không bao lâu nữa La Sát sẽ liên hệ với những người đó..."
"Vâng, chủ nhân."
Khiếu Nguyệt cung kính đáp, thân ảnh dần dần kéo dài ra, nháy mắt đã biến thành một nữ tử mỹ lệ đứng đối diện Mộ Như Nguyệt, sau đó nhanh chóng biến mất dưới ánh hoàng hôn.