Nhưng mà, biêu tình của nam nhân lại làm đám người có mặt ở đây choáng váng, nam nhân này thật sự là người giống tu la vừa nãy sao? Giống như bị đổi thành người khác vậy.... "Vậy chàng muốn thế nào?" nhìn hắn bày ra cái biểu tình này, Mộ Như Nguyệt mềm lòng, nhàn nhạt hỏi. "Ắm giường!" Dạ Vô Trần cong môi cười ái muội, áp sát vào tai nàng nói, "Đương nhiên, là vi phu làm ấm giường cho nương tử... Hơn nữa, chỉ ban cơ hội này cho một mình vi phu...." Lúc này, Lâm San vừa khôi phục lại ý thức thì nhìn thấy cảnh hai người kia ân ân ái ái, hai mắt nàng đỏ bừng lên, không cam lòng, khàn giọng la hét: "Nàng căn bản là tiện nhân quyến rũ chồng người khác! Ngươi không nhìn rõ bộ mặt thật của nàng, nhất định sẽ hối hận!" Sắc mặt Dạ Vô Trần trầm xuống, quay đầu nhìn Lâm San mặt mũi trắng bệch, âm trầm nói: "Ánh mắt thê tử ta sẽ không kém như vậy, ngươi cho rằng, có ta, trên đời này, nàng còn có thể nhìn trúng ai?"
Mọi người cười nhạo nhìn Lâm San.
Nữ nhân này đúng là ngực to não nhỏ, kiêu căng thành tánh, hiện tại ai mà không nhìn rõ tình thế, nam nhân này bất luận là dung mạo hay thực lực đều mạnh hơn Trương Tuấn quá nhiều, chỉ cần ngươi có mắt thì sẽ không vứt bỏ nam nhân này mà đi câu dẫn Trương Tuấn.
"Lâm San, ngươi câm miệng cho ta!"
Trương Tuấn xấu hổ muốn tìm cái khe mà chui vào, hận không thể một chưởng đánh chết nữ nhân này.
Nàng còn ngại nháo chưa đủ sao, lại còn nói mấy lời không biết suy nghĩ như vậy....
Oanh!
Dạ Vô Trần giơ tay lên, tạo ra một cỗ khí thế hung hăng đánh vào ngực Lâm San, nàng ta hộc máu, văng ra xa.
"Lâm San!!!"
Nhìn vết máu trên ngực nàng dần dần lan ra như hoa hồng yêu diễm, mặt Trương Tuấn trắng bệch, tâm dần trầm xuống.
Một chiêu này mà ra, Lâm San... nhất định phải chết!
Nhưng mà hắn không dám báo thù cho nàng, bởi vì nam nhân này quá cường đại, cường đại đến mức thái quá, hắn không có lá gan đối đầu với nam nhân này....
"Người tới, chúng ta đi!"
Trương Tuấn phất tay, cắn chặt răng, mang theo Lâm San vội vàng rời khỏi Mộ gia, giờ phút này, tâm tư hắn xoay chuyển liên tục, không ngừng suy nghĩ làm thế nào giải thích với cha vợ....
Bất quá, cuối cùng hắn vẫn quyết định ăn ngay nói thật!
Nếu cha vợ muốn báo thù, vậy hắn chỉ còn cách rời khỏi môn phái, nếu không chắc chắn sẽ rước lấy họa sát thân....
Sau khi bọn họ rời đi, trong lòng mọi người lại nổi lên sóng to gió lớn.
Hiển nhiên, nam nhân này cũng không biết chuyện nàng chỉnh dung, trong đoạn hội thoại vừa rồi, mọi người có thể nghe ra bọn họ đã quen nhau mười mấy năm! Nữ nhân này thoạt nhìn mới hơn hai mươi tuổi, làm sao có thể chỉnh dung khi còn nhỏ như vậy? Còn chỉnh thành bộ dáng đại tiểu thư Mộ gia?
Cho nên chỉ có một khả năng! Chuyện chỉnh dung là giả dối! Đột nhiên, mọi người nhớ lại chuyện này bọn họ chỉ biết thông qua miệng Sở Vận mà thôi, từ đầu tới cuối nàng vẫn không chính miệng thừa nhận, mà trong hôn lễ nhìn thấy nữ nhân này, rõ ràng tâm tình Thẩm thiếu dao động rất lớn, vì níu giữ Thẩm Mặc, cũng không phải không có khả năng Sở Vận cố ý bôi nhọ nàng.... Mọi người càng nghĩ càng cảm thấy có lý, trong lòng thấy trơ trẽn vì hành động của Sở Vận, càng xem thường nàng ta hơn. Thật không biết loại nữ nhân như vậy làm sao có thể trở thành thiếu phu nhân Thẩm gia? Hoàn toàn làm bẩn thân phận cao quý của Thẩm thiếu....