Nhưng hiển nhiên, tất cả những người đắc tội Tử gia, ngay ngày hôm sau đều hoàn toàn biến mất. Đừng nhìn hiện tại Hạ gia rất mạnh, nói thật, Hạ Minh tuyệt đối không dám đối địch với Tử gia.
"Không có khả năng!" Hạ Thụy biến sắc, "Ta trêu chọc thiếu phu nhân Tử gia lúc nào? Hơn nữa, ta còn không biết mặt mũi thiếu phu nhân Tử gia thế nào, làm sao trêu chọc được?"
Nếu hắn biết, có cho hắn một trăm lá gan, hắn cũng không dám làm chuyện như vậy....
"Ngươi nghĩ kỹ lại xem, rốt cuộc có hay không!" Hạ Minh khẽ cau mày, thanh âm càng thêm lãnh khốc: "Nếu đã phạm sai lầm thì chính ngươi phải đến Tử gia nhận lỗi, đừng liên lụy cả Hạ gia vào."
Hạ Thụy muốn nói gì đó, nhưng nhìn khuôn mặt lãnh khốc của Hạ Minh, hắn bất giác lại nuốt hết những lời muốn nói xuống...
Trong một căn phòng kín, một nữ tử lặng lẽ ngồi trên giường, sắc mặt lạnh lẽo. Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra, nhìn nam nhân trung niên bước vào, trên người nàng lập tức nổi lên sát khí băng hàn.
"Ngươi lại tới làm gì?" Vân La lạnh lùng nhìn nam nhân, thanh âm rét lạnh thấu xương: "Cho dù ngươi dùng mạng của chồng ta để uy hiếp ta, ngươi cũng không thể đạt được mục đích!"
Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của nữ tử, Hạ Minh cười lạnh nói: "Vân La, hiện tại ngươi không có cơ hội lựa chọn, chỉ có thể gả cho ta, hoặc trơ mắt nhìn Mộ Nguyên chết! Ngươi yên tâm, Hạ gia là thế gia đan dược, chỉ cần ngươi gả cho ta, sinh con cho ta, ta sẽ làm hắn tỉnh lại..."
"Đúng, ta vô sỉ, nhưng cũng không còn cách nào khác, vị đại nhân kia đã đáp ứng ta, chỉ cần giao con của chúng ta cho hắn, hắn sẽ để ta đi đến một thế giới khác, thế giới kia mới là nơi mà võ giả chúng ta thiết tha mơ ước, ha ha!"
Hạ Minh cười to, nói tiếp: "Hơn hai mươi năm trước, ngươi cự tuyệt tình yêu của ta, lựa chọn Mộ Nguyên, ta đã thề sau này nhất định phải tra tấn ngươi, không ngờ ta đã chờ được cơ hội này, ta vốn muốn nhốt các ngươi lại, từ từ tra tấn đến chết, nhưng không ngờ ngươi còn có tác dụng như vậy, vì tiền đồ của ta, ta chỉ có thể cưới ngươi...."
"Như vậy, Vân La, cũng coi như ngươi vẫn còn tác dụng!" Hạ Minh ngước mắt nhìn Vân La, tươi cười lãnh khốc.
Có lẽ khi còn trẻ, hắn đã từng yêu nữ nhân này, nhưng nhiều hơn yêu là sỉ nhục, hắn mãi mãi không quên cảnh tượng nữ nhân này lựa chọn Mộ Nguyên...
Từ ngày đó, tất cả tình yêu của hắn biến thành hận, hắn không còn cảm giác với nàng nữa, chỉ muốn phá hủy hai người kia, khiến nàng hối hận vì đã chọn Mộ Nguyên...
"Hạ Minh, ta thề sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Vân La hét lên, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ và thù hận.
Hận ý trong mắt nàng làm lửa giận trong lòng hắn bùng lên: "Vân La, ngươi không muốn cũng phải gả! Nếu không, ngươi cứ chờ nhặt xác cho hắn đi!"
Dứt lời, hắn không nhìn nữ nhân biểu tình yếu ớt trên giường lần nào nữa, đi thẳng ra khỏi phòng...
Vừa bước ra khỏi cửa, Hạ Minh liếc hai người giữ cửa, thanh âm lãnh lệ: "Không cho bất kì ai vào!"