Tuyệt Sắc Phong Lưu

Chương 16: Mình đã từng nghiện làm MT



Mà lúc Tô Uyển dụ quái, 3 DPS cũng không ngồi không. Đồng thời sử dụng: [Lưu Vân kiếm], [Thiên lôi diệt thế], [lưỡi đao cuồng phong].. Những con điểu cấp 70 lần lượt ngã xuống. Tất nhiên, không thể chết hết được, chỉ là gần chết mà thôi.

“Uyển Uyển, thấy không, vi sư cũng là một người rất mạnh đấy!”. Xào Xạc lang cũng không quên quảng cáo cho năng lực của mình. Một câu nói khiến sáu người còn lại lạnh đến buồn nôn, nhất thời, không khí bị lạnh đi.

Trong lúc ba người giết quái, đồng thời Tô Uyển cũng sử dụng [Đầu độc mê trận], mặc dù bị DPS tấn công nhiều hơn nhưng mà thù hận của bọn quái điểu đối với Tô Uyển sẽ cao hơn so với DPS rất nhiều. Sau khi Tô Uyển sử dụng trận pháp, thù hận lại được chuyển qua người cô.

Quả nhiên mấy con quái điểu lại tấn công về phía cô. Mặc dù Tô Uyển biết như thế, nhưng lại không chuẩn bị bất kì biện pháp tăng máu nào, dây máu nhanh chóng bị tụt dần xuống.

“Má ơi, có cần thế không ...?”. Tô Uyển nhỏ giọng oán trách, nhưng tay vẫn không ngừng cho nhân vật chạy.

“Bã xã, đừng sợ, anh sẽ cứu em”. Thần y nói xong, vừa an ủi Tô Uyển, vừa nhanh chóng gõ [Thuật hồi xuân], trong phút chốc đem toàn bộ máu bị mất hồi trở lại.

Thật không hổ nghề nghiệp là vú em! Tốc độ tăng máu đúng là nhanh! Tô Uyển cảm thán trong lòng. Hiện tại, cô rất hài lòng nhìn cột máu, nhờ sự cứu giúp của thần y, lại một lần nữa biến thành màu xanh vui mắt.

Vì vậy cô nhanh mồm nhanh miệng, nói ra: “Oa! Ông xã thật tốt!”. Nhưng lời này vừa nói ra, mọi người đều không thể bình tĩnh.

Đầu tiên là Xào Xạc ở một bên oán giận nói: “Uyển Uyển, con có ông xã không cần vi sư sao? ... Chẳng qua là vi sư không luyện nghề vú em được thôi. Con không thể thiên vị như thế!” (Nói xong còn cố ý nức nở mấy tiếng, khiến cho Tô Uyển da gà rơi đầy đất).

Nghe những lời nói của Xào Xạc, đại thần cũng có chút khó chịu nói: “Cũng không phải chỉ có hắn giúp em”. Ngụ ý là: Em không nên chỉ khen một mình hắn.

Đối với mấy người này Tô Uyển thật không biết nói gì, còn chưa nghĩ ra cách ứng biến thì đã thấy Hiểu Hiểu và ác ma, một trước một sau kháng nghị với cô.

Hiểu Hiểu dùng giọng nói lớn đến nỗi cả kí túc xá ai cũng nghe được: “Mấy người đang làm cái gì thế hả? Ai làm việc đó không phải là đã xong rồi còn ở đây mà xem náo nhiệt! Trị liệu không phải buff máu thì làm cái gì?”.

“Trong đội quan trọng nhất là MT, mấy người đừng có tạo thêm áp lực cho cô ấy chứ? Ai mà chả có lần đầu tiên đúng không? Nếu có chuyện thì chúng ta cùng nhau chết ở đây. Nếu đã cùng nhau đánh boss thì tất cả phải cùng nhau phối hợp, không thì đừng chơi nữa”.

Tô Uyển vội vàng phụ họa: “Đúng vậy, đúng vậy ... Chờ một chút, mấy người đang nói gì?”. Rõ ràng Tô Uyển không biết người ta đang nói gì nhưng cũng nói phụ họa theo.

Lần này thì bị ác ma nói đúng rồi, MT làm không tốt, quái tấn công đến, thần y là người thứ nhất bị chết. A, ông xã, em thật có lỗi với anh ... Nhìn bốn phía, đúng rồi, còn có Hiểu Hiểu là 2T! Nghĩ thế, Tô Uyển gấp hô to trong kí túc xá, nhờ Hiểu Hiểu giúp đỡ: “Diệp Hiểu Vũ! Diệp Hiểu Vũ! Dụ quái, dụ quái! Chạy!”.

Nghe nói như thế Hiểu Hiểu liếc mắt xem thường nói: “Cái người này sao mà kém vậy, trong hai người chúng ta ai mới là MT hả? Mình chưa gặp ai như cậu! Tránh sang một bên, trước tiên cậu làm 2T đi....”.

Nói xong, đôi tay giống như là tinh linh khiêu vũ trên bàn phím đánh xong kĩ năng [Bộc lộ kĩ năng], kĩ năng này có thể hấp dẫn quái. Toàn bộ các động tác làm liền mạch, không hổ là lão tiền bối (người chơi lão luyện) của Tuyệt Sắc Cửu Thiên! Trong lòng Tô Uyển tán dương Hiểu Hiểu nhưng mà không nói ra. Nếu mà cô ấy nghe được cô khen thì cô sẽ không có mặt mũi nào!

“Ừ ...” Tô Uyển ủy khuất (= tủi thân) đáp một tiếng, nhưng vẫn nén mất mát điều khiển nhân vật chạy ra sau đoàn người. Nhưng lúc cô đang chạy về phía sau, có một chuyện vô cùng bi thống (= bi thương +thống thiết ~> thảm hại :))) xảy ra. Cô vẫn bị quái tập kích, nhưng mà phương thức tập kích làm cho mọi người rất muốn cười..

Có một con chim lớn dùng sức mổ vào lưng của Tô Uyển, nhưng xem trên góc độ khác trên màn hình, lại giống như bị mổ đến PP (=??), mà tư thế chạy của Tô Uyển là một tay cầm kiếm ở sau lưng, nhìn từ phía bên thì giống như cô đang ôm đầu ....

Như thế giống như “ôm đầu chạy như chuột”.. “Oa, mình không muốn sống nữa, trước mặt soái ca, đại thần và ông xã bị mất mặt như vậy ...”. Tô Uyển nhỏ giọng oán trách, nhưng mà cô lại quên mất Xào Xạc.

“Uyển Uyển, tại sao lại không có vi sư (= sư phụ)?”. Xào Xạc để ý, bất đắc dĩ hỏi một câu. “Cố ý bỏ qua!”. Tô Uyển tức giận nói ... “Con đối xử như vậy với vi sư, vi sư rất đau lòng ...”. Nói xong còn nức nở mấy cái, khiến mọi người thấy buồn nôn.

Thật ra lý do để Tô Uyển buồn bực không phải chỉ vì soái ca, đại thần và ông xã, ặc ... còn có cả sư phụ Xào Xạc... Mà lúc đó, Hiểu Hiểu cười to ở trong kí túc xá. Vốn đã muốn khóc, Tô Uyển càng tỏ vẻ khóc đến nơi, tức điên lên.

“Em gái nhà cậu Diệp Hiểu Vũ (= mẹ nhà cậu)! Mình vừa nhường cho cậu, cậu làm kiểu gì vậy! Đi chết đi, đi chết đi! Tức quá. Cười em gái nhà cậu ...” Tô Uyển tức giận, một tay đè lên tai nghe Microphone, vừa ở trong kí túc xá kéo cổ Hiểu Hiểu mắng.

“Haha, buồn cười quá, cậu “chạy trối chết”. Haha, buồn cười chết mất .... Còn che cái gì nữa, ai cũng nghe thấy rồi. Không cần phải giả làm thục nữ!”. Cô gái nhỏ này trước mặt đại thần và soái ca sẽ tự động trở nên lịch sự. Nếu Tô Uyển có thể làm thục nữ, để cho người chị em cùng lớn lên từ nhỏ là Diệp Hiểu Vũ chứng kiến được, thì đó là chuyện rất buồn cười! Không, không, phải nói đây là chuyện buồn cười nhất thế kỉ mới đúng.

Được rồi, Tô Uyển quen Diệp Hiểu Vũ cũng khổ, cô ấy là một thần châm chọc (= người rất giỏi châm chọc). Tuy đùa giỡn nhưng cô vẫn không quên sử dụng [giễu cợt] để Hiểu Hiểu không hấp dẫn hết quái. Nếu không làm tốt nhiệm vụ của một 2T, sẽ bị mọi người đá ra khỏi nhóm.

Xào Xạc là người hiểu rõ nhất trò chơi này, nên lên làm Tổng chí huy. Anh ta không ngừng đưa ra những mệnh lệnh, nhưng ngoài dự đoán, tất cả mọi người đều ngoan không ai dị nghị gì, ngoại trừ Tô Uyển thỉnh thoảng có kháng nghị nhỏ nhưng đều bị giọng nam của Xào Xạc át đi.

“Thêm máu, thêm máu, anh chăm tốt cho MT ... Bên kia là phụ trợ! Tôi đang nói tiểu Ảnh, đúng rồi, anh quan sát dây máu của trái cây (= chị Uyển) .. DPS ra cửa, mau đánh kĩ năng! Nếu mấy người chậm, tôi sợ Uyển Uyển ngu ngốc sẽ chết!”.

Nghe lời anh ta nói, không ai phản bác gì, trong lòng mỗi người cũng có chung suy nghĩ. Ngoại trừ Diệp Tử, cả ba người kia không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.

“Mẹ nó, ai nói nhất định mình sẽ chết! Thật ra mình là một DPS, nhưng vì mĩ nam trong hậu cung của mình, mình sẽ liều mạng, tăng bố giáp làm MT, lên thôi ~~!” Tô Uyển kích động hô to trong phòng ngủ. Ngoài miệng nói như thế nhưng cũng không dám làm trễ nải mọi người. Cô sử dụng [Đầm lầy không đáy] hút quái lại một chỗ, tạo kiều kiện cho mấy người DPS làm việc.

Xào Xạc vừa chỉ huy mọi người, vừa không làm chậm thao tác của mình! Trong khoảng thời gian có [Đầm lầy không đáy], sử dụng hai kĩ năng [Tâm tiễn truy đuổi] (= mũi tên truy đuổi) và [chém cánh] giết được một phần quái nhỏ. Dù sao những con quái này cấp bậc cũng không cao, thật ra chỉ cần da dầy (= máu cao, phòng thủ cao) một chút có thể hoàn thành rất nhanh.

Cuối cùng còn hai con Lôi Điện điểu, hai con này cấp bậc hơi cao một chút, đánh hơi khó khăn. Nhưng Diệp Hiểu Vũ và Diệp Tử, đôi vợ chồng này không ngồi không. Diệp Tử sử dụng một chiêu [Ám dạ ngân nguyệt], đồng thời Hiểu Hiểu sử dụng [Đấu chuyển tinh di] đưa toàn bộ thù hận của quái lên người mình. Sau đó Diệp Tử sử dụng kĩ năng [Mê tung] khiến hai con quái điểu rơi vào trạng thái hôn mê. Hiểu Hiểu thấy đã đến thời điểm thích hợp, xuất ra một chiêu cuối [Chỉ Xích Thiên Nhai], hai con chim đáng thương liền nói “Say- goodbye”.

Thế công (= thế tấn công) bén nhọn, làm Tô Uyển nhìn choáng váng, ngay cả Xào Xạc cũng khen ngợi: “Ừ ... Có thực lực! Hai người này... Phối hợp không chê vào đâu được”. Diệp Tử lặng lẽ, còn Hiểu Hiểu cười haha: “Cái này là đương nhiên rồi! Tại sao không chứ”.

Sau đó quay đầu lại muốn nhìn phản ứng của Tô Uyển. Nhưng mà vừa nhìn thấy thì bị biểu tình của Tô Uyển dọa sợ kêu “Ôi má ơi”. Cô gái nhỏ này dùng tay ép mặt thành hình vuông, sau đó hai ngón trỏ còn kéo đuôi mắt xuống dưới, nhìn mặt giống "囧"

Hiểu Hiểu tắt tai nghe rồi xông tới chỗ Tô Uyển, động tác này làm Tô Uyển sợ đến lật ghế ngã xuống, nhưng mà Tô Uyển là ai? Có chết cũng phải tìm đệm lưng! Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Tô Uyển bắt được tay áo của Hiểu Hiểu, dùng lực túm Hiểu Hiểu ngã xuống đất.

Hai người sau khi rơi xuống đất cười gian, cười đến ma kêu quỷ sợ, khiến lỗ tai của 5 người con trai còn đang đứng trong phó bản bị phá. Sau đó Tô Uyển đem tai nghe sang một bên “Đông” một tiếng. Giọng nói trầm đục hoàn mỹ vang lên.

“Tô Uyển, con muốn ám sát vi sư à?” Trong tai nghe truyền đến đến tru của Xào Xạc sắc lang. Không chờ Tô Uyển trả lời, bên trong lại truyền đến giọng mấy người đàn ông khiển trách: “Câm miệng, anh nhỏ giọng lại một chút”. Sau đó Xào Xạc cũng phải nhỏ giọng lại....

Mà Hiểu Hiểu và Tô Uyển đang vật lộn, cô gái nhỏ này dám coi cô thành đệm lưng! Hai người trên mặt đất bắt đầu Hiểu Uyển Nhu thuật Brazil .... Bởi vì hình ảnh rất đẫm máu nên chúng ta sẽ dời màn hình về phía trò chơi.

Xào Xạc vừa mới bị mọi người trách mắng, lại còn không ai để ý đến hắn, rất khó chịu. Để hấp dẫn sự chú ý của mọi người, muốn nói một chút tin tức: “Tôi có chính sự muốn nói với mọi người ...”. Kết quả chưa nói xong đã bị mọi người cắt ngang.

“Anh thì có chính sự gì chứ?” Ác ma không hiểu hỏi. “Yên lặng đi BOSS tiếp”. Đại thần nói. “Chính sự? Vậy chờ bà xã trở lại rồi hãy nói”. Thần y cũng không cho anh nói. Cuối cùng Xào Xạc ôm hy vọng với Diệp Tử, nhưng Diệp Tử không nói gì. Sau có người nào đó nổi nóng hô to: “Tuyệt Sắc Cửu Thiên muốn update phiên bản mới! Không ai muốn biết sao?”. Lời này vừa nói ra, hai người vốn đang vật lộn trên đất là Hiểu Hiểu và Tô Uyển nhiệt liệt trả lời. Hai người trở về chỗ ngồi của mình, muốn nghe về update của trò chơi một chút.

Xào Xạc hài lòng thấy hai người về chỗ, hắng giọng một cái rồi nói: “Nếu hai vị mĩ nữ có hứng thu, anh liền nói một vài điểm ...”.

Còn chưa nói xong, Hiểu Hiểu gầm lên: “Miễn đoạn dạo đầu! Nói hay không?”. “Có...Tôi nói....”. Ai, đúng là tự vả vào miệng mình.

Được rồi, trở lại chủ đề chính: “Đó là, trước khi bắt đầu nhiệm vụ đặc biệt, chúng tôi sẽ bảo trì trò chơi một buổi chiều, chúng tôi sẽ mở ra hệ thống thú cưỡi và hệ thống sủng vật (= thú cưng) .... (Tô Uyển và Hiểu Hiểu cao hứng thét chói tai), và sau đó chính là kĩ năng sinh hoạt mà mọi người mong đợi đã lâu. Kĩ năng sinh hoạt, hệ thống thú cưỡi và hệ thống sủng vật sẽ được giới thiệu kĩ trên trang chủ, mọi người có thể xem ở đó”.

“Vậy còn nhiệm vụ đặc biệt?” Hiểu Hiểu vẫn không quên truy hỏi tin tức của nhiệm vụ đặc biệt.

“À, cái này ... không có. Đã là nhiệm vụ đặc biệt ... Đương nhiên là rất đặc biệt, cho nên sẽ không nói cho mấy người biết. Được rồi, chúng ta đi xoát BOSS tiếp”. Xào Xạc kích động chạy đến cửa phó bản, bỏ lại một đám người đứng tại chỗ hóa đá.

Tô Uyển: “Xem như anh lợi hại”.

********

Chỉ còn BOSS cuối cùng, Tô Uyển tính đi phó bản xong sẽ đi nghiên cứu hệ thống thú cưỡi và hệ thống sủng vật (= thú cưng), và chuẩn bị ít nguyên liệu làm châu báu cho hậu cung của cô. Vì thế cô luyện các kĩ năng chuyên nghiệp đến cấp bậc tương đối cao, như vậy mới có thể xứng với bọn họ. Nghĩ đến việc có thể đưa châu báu do chính mình làm được cho bọn họ, Tô Uyển rất cao hứng, cực kì cao hứng (= vui vẻ).

Đến Boss cuối Tô Uyển lại làm MT, mà Xào Xạc vẫn tiếp tục làm chỉ huy. Bây giờ giới thiệu một chút về con Boss cuối này, đó là [Kim Phượng Hoàng], kĩ năng của nó có thể làm cho mọi con chim thành con rối, cho nên đây là một con chim quái dị khó đối phó.

Theo kế hoạch cũ, Tô Uyển vòa phó bản tập trung thù hận, vừa mới bắt đầu tất cả đều rất tốt. Nhưng mà bỗng nhiên Xào Xạc nhắc đến tác phẩm COS-PLAY của Tô Uyển, tất cả mọi việc trở nên rối.

“Uyển Uyển tác phẩm đó của mọi người dành được giải thưởng, vi sư có thể giúp con lựa chọn hai thú cưng làm phần thưởng”. “Thật sao, thật sao! Tốt quá !!! Tôi thích cửu vĩ hồ ly! Giống như Naruto, oa, rất đẹp trai!”. Tô Uyển đắm chìm trong YY...”Chẳng qua tôi vẫn không hiểu làm sao chúng tôi lại nhận được giải thưởng!”.

Ở thời khắc này, bỗng nhiên Diệp Tử mở miệng nói trúng tim đen “Uyển Uyển, anh nghĩ, thú cưng dù em lựa chọn tốt lắm nhưng cuối cùng em cũng không nhận được”. “Vì sao?” Tô Uyển không để ý nhanh chóng sử dụng [Mê hồn của Nữ la sát] khiến boss Phượng Hoàng bị hỗn loạn, công kích chim muông xung quanh nó.

Lúc cô định sử dụng [Trận pháp Vô Thương], Diệp Tử trả lời: “Bởi vì em dùng tài khoản của anh tham gia, em quên rồi à?”. “Aaaaa....” Tô Uyển kích động sử dụng nhầm [Trận pháp Vô Thương] thành [Trận pháp Chấn Lôi].

Trận pháp này là một kĩ năng quần công, lần này Tô Uyển không sử dụng một kĩ năng phòng ngự nào, liền bị quái vật đánh mất hơn nửa máu. Ở tình huống như thế, Tô Uyển nóng nảy quên mất cô vẫn đang ở trong đội, cắm đầu cắm cổ dùng [Bí quyết Trường thanh] muốn tăng máu cho mình.

Lúc này Xào Xạc bị tình huống bất thình lình xảy ra dọa, nhất thời không có phản ứng. Nhưng mà dựa vào kinh nghiệm của mình, nhanh chóng phân bổ nhiệm vụ cho mọi người.

“Đồ đệ đừng tăng máu! Đừng tiếp tục mang thù hận nữa! Tiểu Ảnh, cậu hãy đảm đương làm HEAL! Thần y, mau tăng máu cho bà xã của cậu, chuẩn bị kĩ năng [Cải tử hồi sinh]. Hiểu Hiểu, em hãy kéo thù hận đi. Diệp Tử, cậu làm DPS chính. Ác ma, mau gọi ma thú ra. Nhanh!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.