Tuyệt Sắc Phong Lưu

Chương 30: Hóa ra tất cả mọi người đều là nhân tài toàn năng, trên thông thiên văn dưới rành địa lý



Sau khi chịu đựng ánh mắt lăng nhục của mọi người, đại gia bắt đầu tìm kiếm theo đoàn thể. Lúc này, thần y vốn cẩn thận tỉ mỉ đã phát hiện ra dấu hiệu rất nhỏ trên cây, nếu không tỉ mỉ phóng lớn ra thì hoàn toàn không thể nhìn thấy. Vừa nghe nói như vậy, nghĩ đến chuyện lúc mình bị uy hiếp, Sói Cô Độc cũng không thèm xông ra, Tô Uyển vô cùng tức giận, lập tức quyết định sau này cứ một ngày ba bữa đều tự nhủ: Phải kiện cả nhà mèo này!

Cuối cùng, nhờ cái gọi là gợi ý, mọi người tìm được vật phẩm do một cửa hàng bán đá vụn nhỏ chế tạo, sau đó đi vào một hành lang dài, cuối hành lang dài chính là cửa của cung Quảng Hàn, BOSS giữ cửa là Ngô Cương.

Đi vào cung Quảng Hàn, đập vào mắt là một đại điện vắng lặng tràn ngập khói xanh, Sói Cô Độc nhắc nhở, nơi này có rất nhiều cơ quan mà không người nào có thể tưởng tượng ra. Nghe vậy, hai người Tô Uyển và Diệp Hiểu Vũ ở ký túc xá nhìn nhau cười, dùng ánh mắt trao đổi: "Ta không ngại đánh quái, ngay cả đánh người, ta cũng không ngại ~" vì vậy mấy người xem lời nhắc nhở của Sói Cô Độc như gió bên tai.

Đáng thương cho Sói Cô Độc không thể làm gì khác hơn là đổi đề tài để hấp dẫn sự chú ý của mọi người, dĩ nhiên là giới thiệu phân loại quái vật của cung Quảng Hàn:

[ Ngân Sắc Nguyệt Thỏ Tinh ] (không có thuộc tính, tinh anh cấp 115~117, am hiểu nhiều loại thuộc tính công kích giới hạn)

[ Kim Sắc Nguyệt Thỏ Tinh ] (không có thuộc tính, tinh anh cấp 115~117, sử dụng các loại công kích vật lý)

[ Nghiễm Hàn Thị Nữ ] (không có thuộc tính, tinh anh cấp 116~118, các loại thuộc tính công kích, làm suy yếu kẻ thù)

[ Nghiễm Hàn Nữ Tỳ ] (không có thuộc tính, tinh anh cấp 117~119, có thể khôi phục thể lực bên phe mình, mạnh về công kích tầm xa)

[ Nghiễm Hàn Thị Vệ ] (không có thuộc tính, tinh anh cấp 116~119, có thể cuồng bạo, mạnh về công kích cận chiến)

[ Nghiễm Hàn Tử Sĩ ] (không có thuộc tính, tinh anh cấp 115~117, công kích tầm xa và cận chiến, sau khi chết sẽ tự bạo)

Mấy người cùng nhìn, nào, đều thở phào. Cái này... cũng không sao ~ Sói Cô Độc ngã.

Nhưng khi thấy được Nguyệt Thỏ Tinh tinh anh, con thỏ này không ngừng thu hút ánh mắt người khác. Dĩ nhiên đây là phán đoán thông qua âm thanh, dù sao mọi người đều không nhìn thấy vẻ mặt của người khác.

Chỉ nghe thấy giọng nói của hắn hưng phấn đến run rẩy: "Nói đi, làm sao để bắt nó?" Sói Cô Độc bất đắc dĩ nhìn chữ trên màn ảnh, nghĩ rằng người này thật đúng là những chuyện không liên quan đến mình sẽ không để ý đến. Vì thế lại một lần nữa tận tình giảng giải: "Có thể mua công cụ..." Lời còn chưa nói xong, đột nhiên nghe thấy hệ thống thương thành xuất hiện thông báo: "Chúc mừng ngài có được một [ Bộ Bẫy Thú Đặc Biệt ] ! Xác xuất thành công 90%." Hóa ra người này đã đi mua... Xuống tay thật đúng là nhanh đó.

Quả nhiên, dưới sự chỉ đạo của Sói Cô Độc, đại thần thành công bắt được một Ngọc Thỏ Tinh màu bạc, lúc này lại nhận ra rằng không thể cất bảo bối vào trong túi đồ. Khiến cho Diệp Hiểu Vũ và Tô Uyển mở rộng tầm mắt... Dù rằng các cô không mang theo.

Về chuyện giết quái gì gì đó cũng chỉ rập theo một khuôn, vì vậy, chúng ta hãy cùng theo bước Tô Uyển, tìm tòi nghiên cứu cơ quan không tưởng theo như lời của Sói Cô Độc!

********

"Bịch..." Đây là tiếng rụng cằm xuống đất của mọi người.

"Cái gì? Tại sao lại hỏi về cách làm bánh Trung Thu, còn có cả thiên văn học và những thứ có liên quan đến chuyện học tập chứ? Oh no ~ tại sao khi ta muốn vui vẻ chơi trò chơi trong kì nghỉ lại làm vậy, tại sao lại có thể như vậy..." Tô Uyển vẫn im lặng cuối cùng cũng thốt lên một câu như vậy. Trong chốc lát, cô gái nhỏ này lại khôi phục bình tĩnh, bổ sung một câu: "Tớ nhất định phải nói thêm một chút, thật ra khi còn ở trung học, tớ không có copy bài..."

(Cơ quan ra các câu hỏi khác nhau cho mỗi người, mỗi câu hỏi chỉ có 10 giây để trả lời)

Đề thứ nhất:

Các loại bánh Trung Thu cả nước được chia ra làm năm loại lớn, gọi là: Bánh trung thu Kinh Thức, bánh trung thu Quảng Thức, bánh trung thu Tô Thức, __________ và __________?

A. Bánh trung thu Điền Thức, bánh trung thu Tân Thức

B. Bánh trung thu Triều Thức, bánh trung thu Hỗ Thức

C. Bánh trung thu Tân Thức, bánh trung thu Triều Thức

D. Bánh trung thu Điền Thức, bánh trung thu Hỗ Thức

Má ơi, người Tô Uyển làm "đội trưởng" như Tô Uyển đây, từ nhỏ đến lớn chỉ biết đã từng ăn bánh trung thu, chưa từng nghiên cứu về lịch sử của bánh trung thu nha! Nhìn lại, trong mấy người này, kẻ tương đối hiểu biết về mấy thứ này cũng chỉ có Sói Cô Độc, nhưng anh ta là người ra đề, nếu anh trả lời, chẳng phải là không được sao! Vừa định mắng anh một tràng, nhưng đã có người đi trước một bước.

"Sói Cô Độc, không ngờ lần này anh lại làm ra mấy đề mục biến thái như vậy." Mục Úc đùa giỡn nói. Dừng một lát, anh nói với Tô Uyển: "Tiểu Bình Quả, giao cho anh đi."

Nguyên nhân anh nói như vậy là vì, đề mục này biến thái ở chỗ, chỉ có thể chọn ra một người đại diện cho cả đội để hoàn thành tất cả đề mục. Nói cách khác, mặc dù người khác có thể giúp đỡ thông qua hệ thống nói chuyện, nhưng chỉ trong vòng 10 giây ngắn ngủn, ngay cả thời gian thảo luận cũng không có! Không thể không nói, Sói Cô Độc quá gian xảo... Nhưng Tô Uyển không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thể vội vàng sử dụng quyền lợi của đội trưởng, giao quyền trả lời đề mục cho Mục Úc.

Vào giờ phút này, đại gia cũng không kịp phản bác thêm gì, bởi vì ai cũng không tự tin bằng Mục Úc, tin chắc rằng mình có thể trả lời đúng hết, cho nên, những người khác cũng chỉ có thể lùi bước nhường đường cho người tài. (Về phần Diệp Tử ấy à, thấy vợ mình hôm nay không ra sức đề cử mình như mọi khi, lấy khả năng hiểu biết bình thường của mình đối với Hiểu Hiểu, thoạt nhìn có vẻ như đã xảy ra chuyện gì đó. Mắt đẹp nhíu lại, bạn học Hiểu Vũ tuy cách anh một cái màn hình máy tính cũng cảm thấy chuyện tình hơi nghiêm trọng...)

Mặc dù mỹ nhân làm cô đau lòng, nhưng Tô Uyển vẫn tin tưởng như trước, rằng đại ác ma này sẽ giúp bọn họ trả lời đề mục! Đây là một kiểu tin tưởng, cũng là một kiểu phụ thuộc. Khi Tô Uyển giao quyền trả lời đề mục cho Mục Úc, cô cũng giao phó tim mình cho anh. Đối với chuyện này, người đằng sau cũng không phải loại người ngu ngốc, làm sao có thể không biết được?

Vì vậy, ở nơi mà Tô Uyển không nhìn thấy được, trên mặt Mục Úc lại thay đổi nét mặt, chính là vẻ mặt mà khi trước, dù cho mấy trăm năm trôi qua, cũng chưa từng thấy xuất hiện lấy một lần --- vẻ mặt mỉm cười hạnh phúc. Nhưng anh phát hiện ra rằng, thời gian không cho phép anh suy nghĩ nhiều, chỉ đành chăm chú trả lời đề mục. Khi Tô Uyển giao quyền trả lời đề mục, hệ thống cũng đã bắt đầu tính giờ. Mặc dù có chút không chắc chắn, nhưng căn cứ vào ấn tượng về thứ mình đã nhìn thấy trong quyển bách khoa, anh xác định, phải là hai cái kia mới đúng! - Bánh trung thu Tân Thức, bánh trung thu Triều Thức!

Bingo ~ Đề thứ nhất đáp đúng rồi, khi hệ thống đang công bố kết quả, tiếng hoan hô của hai nữ sinh cũng đồng loạt vang lên. Sói Cô Độc khích lệ: "Oa, thằng nhóc, trả lời không tệ nha! Tiếp theo, đừng cô phụ lòng kỳ vọng mà Uyển Uyển dành cho nhóc đó ~" Đây rõ ràng là có ẩn ý trong lời nói! Tô Uyển bất mãn hừ một tiếng, nhưng cô không muốn khiến mình trông có vẻ kỳ quái, vì vậy, cô làm bộ ho khan mấy tiếng, kết quả lại là bị sặc nước miếng, hại cô "làm giả hóa thật", đùa mà thành thật. Một tiếng hừ nhẹ kia, đương nhiên khôn tránh khỏi lỗ tai của đại ma vương chuyên phụ trách thanh nhạc trong truyền thuyết, mà sau đó, Tô Uyển từ ho nhẹ thành ho khan, anh làm sao nghe không thấy? Xem ra lần này, cô gái nhỏ này cũng ghi hận anh lắm đây... Nghĩ đến đây, khóe miệng Mục Úc lại bắt đầu nâng lên. Tần suất nhếch môi này, khiến cho anh cũng hơi xấu hổ.

Nhưng bây giờ không phải là lúc suy nghĩ lung tung, cãi vả hay nói chuyện phiếm, Mục Úc vội vàng nhấn nút [Đề mục tiếp theo], tiến vào câu hỏi tiếp theo.

Đề mục thứ hai:

"Vỏ bánh xốp giòn, thơm mùi bơ, có nhiều tầng nhiều lớp, nhiều dầu mà không ngấy, nhân bánh gồm năm loại, là một loại bánh đậu, ngọt hơn những loại bánh trung thu khác." Xin hỏi câu này đang nói về loại bánh trung thu nào?

A. Bánh trung thu Điền Thức

B. Bánh trung thu Hỗ Thức

C. Bánh trung thu Quảng Thức

D. Bánh trung thu Tô Thức

À há, cái này thì anh biết ~ nhớ trước kia, anh rất thích ăn bánh trung thu nhân đậu, với đề mục lần này đương nhiên có hiểu biết rồi. Anh nhanh chóng chọn đáp án theo suy nghĩ của mình --- không ngoài dự đoán, lại nghe một tiếng Bingo ~ Đề mục lần này anh lại trả lời đúng rồi!

Thấy mỹ nhân lợi hại như vậy, Tô Uyển cũng bỏ qua tất cả những tâm tình không vui hôm nay, hô to một tiếng: "Mỹ nhân, anh thật giỏi!" Nhưng lại nghĩ, từ nãy đến giờ đại thần vẫn chưa từng lên tiếng, lại thêm chuyện thần y phu quân của mình hôm nay cũng không gọi mình là nương tử nữa, không phải mình đang muốn tự đào hố mà nhảy xuống sao.

"Ừ, ừ..." Đề mục này là do anh chọn bừa, không ngờ lại có thể kết nối hai kẻ ngu ngốc này ~ Sói Cô Độc khẳng định chuyện này có triển vọng.

Nếu lúc này đại thần không nói gì thì có vẻ không phù hợp với tình tiết vở kịch ~ không sai, anh không chỉ nói chuyện, còn thể hiện sự bất mãn mãnh liệt với người khác. "Nếu, chân chính tính ra ~ hẳn phải là bánh trung thu Quảng Thức chứ? Bánh trung thu nhân hạt sen trắng mới đúng là mỹ vị nhân gian." Đại thần quả không hổ danh là đại thần, vừa nói thế, lập tức được mọi người (trừ Mục Úc) đồng tình. Cô gái nhỏ Tô Uyển lại nghĩ đến, mỗi lần mình mua bánh trung thu cũng sẽ mua rất nhiều bánh trung thu nhân hạt sen trắng đó ~ Mặc dù cô cũng thích bánh đậu, ha ha...

Thấy vậy, Mục Úc cười khẽ một tiếng, tiếng cười của anh trầm thấp mà đầy sức hút, khiến cho tất cả mọi người như mê như say. Sau đó, anh nhẹ nhàng đưa chuột lên nút [Đề mục tiếp theo]. Phải nói rằng, tiếng cười kia khiến cho người khác cảm giác như gió tháng ba thổi qua, có chút ấm áp ~ Điều này khiến Tô Uyển lập tức liên tưởng anh với mỹ nam cổ đại ôn nhuận như gió...

Nhưng thấy Mục Úc nửa ngày rồi vẫn chưa chọn đề mục kế tiếp, Tô Uyển có chút nóng nảy. Cô không thể không vứt đi ân oán "vốn có" của mình và mỹ nhân, sau đó thực hiện chức vụ của một đội trưởng trá hình: "Mỹ... Cái đó, người kia ~ Anh mau trả lời đề mục tiếp theo đi, chúng ta vẫn còn đang chờ để đi vào đây..."

"Ha hả, người kia? Là đang nói tôi sao?" Mục Úc cố ý hỏi, nhưng sau khi không nghe được tiếng đáp "Là anh" của Tô Uyển, khóe miệng không tự chủ được mà nâng lên. Nhưng mà, bây giờ còn chưa phải là lúc, Tiểu Bình quả nói rất đúng, hiếm khi có được một nhiệm vụ đặc biệt, làm sao có thể lãng phí đây! Nghĩ đến đây, Mục Úc nhanh chóng chọn đề mục tiếp theo.

Đề mục thứ ba:

Bánh trung thu Quảng Thức chia thành ba loại lớn: Vỏ bánh phủ nước đường, vỏ bánh phủ bơ, vỏ bánh đông lạnh. Xin hỏi loại bánh trung thu nào xuất hiện trước?

A. Vỏ bánh phủ nước đường

B. Vỏ bánh phủ bơ

C. Vỏ bánh đông lạnh

Vấn đề ngu xuẩn như vậy mà còn hỏi? Cũng chỉ có tên sắc lang chỉ biết giao toàn bộ trái tim tư tưởng lên người mỹ nữ và mèo như Sở Phong Hàn mới có thể đặt ra câu hỏi ngu ngốc như vậy, đương nhiên là vỏ bánh phủ nước đường rồi! Anh không cần suy nghĩ chút nào, vội lựa chọn câu A, không ngời dự đoán, lại bingo~

Lúc này, có một cô gái nhỏ nào đó muốn biểu đạt tâm tình vừa hâm mộ, vừa ghen tị, lại vừa tiếc hận, nhưng vừa nghĩ đến cái ngày mà mỹ nhân ngồi chung một chỗ với hồ ly tinh Nghê Thường, cô liền cảm thấy mất hứng. Hừ! Hai loại tình cảm bắt đầu giao chiến trong lòng Tô Uyển, khiến cho cô có muốn nói cũng không thể nói, thiếu chút nữa đã bị nội thương! Thật không đáng giá.

Lần này, Mục Úc không nói gì, lập tức chọn đề mục tiếp theo. Bởi vì anh nghe được hô hấp nặng nề của Tô Uyển truyền tới từ hệ thống âm thanh, anh biết rằng, có lẽ tâm tình của cô gái nhỏ này lại đang dao động gì đó, anh tốt nhất không nên nghịch lửa, kẻo lại bị lửa đốt!

Đề mục thứ tư:

Đoán đúng sai: Thứ tự khoảng cách từ gần đến xa giữa tám hành tinh lớn với mặt trời là: sao Thủy, sao Kim, Trái Đất, sao Hỏa, sao Thổ, sao Mộc, sao Thiên Vương, sao Hải Vương. Đúng hay sai?

Nhìn đề mục này, Mục Úc khinh thường nhìn vào máy tính, sau đó không chút nghĩ ngợi, một bên lựa chọn nút [Sai], một bên nói với Sói Cô Độc: "Anh nói thử xem, đến cả vị trí của sao Thổ và sao Mộc mà anh còn sai cho được ~ Tôi đoán năm đó anh đúng là thủ khoa!"

Mục Úc đang cố ý trêu chọc Sở Phong Hàn, không ngờ rằng tên lại làm ra biểu tình như thể vừa nhìn thấy tri âm tri kỉ, nói với anh: "Tiểu Úc Úc! Làm sao chú biết thế! Nhớ năm đó anh là thủ khoa của môn sinh vật và môn hóa học, nhưng sau này lại nhận ra hai môn này không kiếm được công việc nào tốt, liền đổi nghề làm thiết kế máy tính, như vậy, còn có thể chơi trò chơi, còn..." Người này còn chưa nói hết lời, Mục Úc đã nhấn chọn đề mục tiếp theo, rõ ràng xem như không nghe thấy người này đang nói gì.

Sói Cô Độc ủy khuất chuyển đề tài sang đồ đệ bảo bối của anh: "Uyển Uyển..." Kết quả là khi chưa nói hết câu đã bị Tô Uyển đáp "Không đáp án thì đừng nói nữa" khiến cho câm nín. Haizz, bây giờ anh đã cảm nhận được cái gì gọi là "Trời làm bậy còn có thể sống; tự làm bậy, không còn đường sống" rồi!

Đề mục thứ năm:

Đoán đúng sai: Sao Thiên Lang là ngôi sao sáng nhất trên bầu trời. Đúng hay sai?

Hôm nay nhất định là ngày đầu tiên trong cuộc đời mà Mục Úc không để ý đến hình tượng, trợn mắt khinh thường nhiều lần nhất! Nhìn màn ảnh một chút, lại nhìn Sói Cô Độc đang ngồi yên một góc, ủy khuất vẽ vòng tròn, Mục Úc nhất thời hiểu được một câu nói: Có tiện nghi mà không biết chiếm là kẻ khốn kiếp! Kẻ ra đề ở đây, nếu không hỏi thì thật lãng phí! Suy nghĩ một chút, Mục Úc nhếch miệng, nghĩ ra một cẩm nang diệu kế rồi ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.