Tuyệt Sắc Quyến Rũ: Quỷ Y Chí Tôn (Thiên Y Phượng Cửu)

Chương 627: Tiên nữ đừng đi



Nghe vậy, Phượng Cửu mỉm cười: “Tiêu huynh hiểu biết rộng, có thể cùng Tiêu huynh kết bạn đồng hành, ta cầu còn không được.”

Nói ra, chỉ còn ba ngày là đến ngày ghi danh, không biết ca ca của nàng đã đến thành Tinh Vân Chưa?

“Ha ha, Phượng tiểu đệ, chỉ cần đệ vượt qua cuộc thi, sau này ở học viện ta sẽ bảo vệ cho đệ!” Hắn cười lớn, cầm bình rượu rót cho Phượng Cửu một chén: “Nào! Vì sự quen biết của chúng ta cạn chén nào.”

Thấy vậy, Phượng Cửu cầm ly rượu lên, mỉm cười, ngửa đầu một hơi uống cạn.

“ Nào nào nào, ăn đi.” Hắn tiếp đãi nàng, trên mặt hiện lên nụ cười vui vẻ, tựa như đang vui mừng vì kết giao được một bằng hữu có duyên.

Vì vậy, hai người ở tửu lầu vừa ăn vừa trò chuyện, một canh giờ trôi qua, Phượng Cửu uống không ít rượu đứng dậy nói: “Tiêu huynh cứ ăn trước, tiểu đệ phải đi giải quyết đã.”

“Ha ha, đi đi! Để tiểu nhị dẫn đệ đi, tránh tìm không được chỗ.” Vì vậy, hắn vẫy tay gọi tiểu nhị đến: “ Đưa huynh đệ của ta đi giải quyết đi.”

“Công tử, xin mời.” Tiểu nhị của tửu lâu cười tươi như hoa, hơi khom người dẫn đường cho Phượng Cửu, đi xuống lầu một và đi vào phía sau.

Sau khi tiểu nhị dẫn đường cho phượng Cửu, liền lui xuống. Mà Phượng Cửu đi tới phía sau lầu một, chỉ là muốn đến chỗ rửa tay rửa mặt mà thôi.

Tiêu Diệc Hàn thật sự tửu lượng rất tốt, tửu lượng tốt là một chuyện, hắn còn có thể tìm được muôn vàn lý do để mời rượu nàng, mặc dù tửu lượng của nàng không tệ, nhưng cứ uống như vậy thật sự nàng chịu không nổi, liền lấy lý do đi giải quyết để đi rửa mặt.

“Đi đi đi, ta không say, không cần ngươi đỡ.”

Một âm thanh của người say rượu truyền đến, nàng vừa rửa mặt xong quay đầu nhìn, thì thấy một gã nam nhân mặc áo hoa hơi say được tiểu nhị dìu vừa đi vừa lắc lư tiến vào phía trong, nàng liếc mắt nhìn một cái liền thu lại tầm mắt, lấy khăn tay ra lau khô nước trên tay chuẩn bị trở về chỗ ngồi.

Nhưng, sau khi tên say rượu đó đẩy tiểu nhị ra, đôi mắt híp lại vì say rượu của hắn thấy một vị tiên nữ mặc y phục màu đỏ chậm rãi bước tới, dưới tác dụng của rượu hắn mơ hồ thấy được vị tiên nữ đó đẹp đến rung động lòng người, khiến hắn không tự chủ vươn tay ra vuốt vuốt dung nhan của vị tiên nữ kia, trong miệng si mê thì thào: “Tiên nữ...”

Phượng Cửu hơi nhíu mày, tránh cánh tay hắn đang vươn tới, dùng ánh mắt sắc bén liếc nhìn nam nhân kia, thấy hắn uống quá say, nên không so đo với hắn, quay người đi ra bên ngoài, không ngờ người này cười to một tiếng, thân thể lắc lư nhào về phía nàng, chuẩn bị ôm lấy eo nàng.

Thấy thế, nàng không chút suy nghĩ liền nhấc chân lên đạp một cái, trực tiếp đá người đang nhào tới nằm xuống đất, tiểu nhị đứng ở một bên không biết làm thế nào nói: “Mau dìu người khách say này về.”

“Dạ dạ.”

Tên tiểu nhị không ngờ tới sẽ gặp phải chuyện này, vội vàng tiến lên đỡ hắn ở dưới đất đứng dậy, không ngờ hắn đẩy tiểu nhị ra đứng dậy, lại nhào về phía Phượng Cửu.

“Tiên nữ đừng đi...”

Tiểu nhị thấy hắn vừa nhào lên trước lại bị công tử mặc y phục màu hồng kia đá một cái nằm dưới đất, khóe miệng còn đập xuống đất rách da, chảy ra một tia máu, tiểu nhị sợ đến nỗi mặt trắng bệt.

Đây chính là khách đã bao hết chỗ này, chảy máu rồi, phải làm sao đây? Lập tức, hắn không dám ở lại, liền đi về phía trước mời chưởng quầy tới, lại đi thông báo cho mấy vị khách đi cùng với hoa y nam tử.

Mà lúc này Phượng Cửu nhìn gã say rượu đang ôm lấy chân hắn, nàng cũng nổi giận, rõ rõ nàng không muốn so đo với một người say rượu, nhưng nào ngờ hắn lại nhào tới, lần này còn nhào tới từ phía sau ôm lấy chân nàng,

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.