Tuyệt Sắc Yêu Tiên

Quyển 1 - Chương 10: Ma Tông tập kích 2



"Như thế nào? Có phải rất vui mừng hay không? Với người cùng gối mười năm  là  Ma Tông Thánh nữ - Tiềm Ảnh, nói thế nào ngươi cũng làm rể Ma Tông, lấy thân phận ngươi ở nơi này ta tha cho ngươi một mạng a!" Nhiếp Nguyệt đưa tay hất tóc, sau đó từ trong ống tay áo lấy ra một chuỗi Linh Đang, nhẹ nhàng lắc lư hai cái, thanh thuý vang dội.

"Cửu chuyển Nhiếp Hồn Linh!" Mộc Hoài Phong rùng mình. Mặc dù giờ phút này đối mặt với đả kích lớn như thế, hắn lại không thể ngã xuống, thân là Chưởng môn nhất phái, hiện tại tuyệt đối không thể bị bọn họ nắm được tâm tư. Liếc mắt nhìn thê  tử phía sau, Mộc Hoài Phong mạnh mẽ lấy lại tinh thần, lúc này kết giới mặc dù có thể ngăn cản bên ngoài  tập kích, lại không thể ngăn trở thanh âm, nếu như Nhiếp Nguyệt thông qua âm thanh Linh Đang khống chế đệ tử trong kết giới tự giết lẫn nhau hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.

"Tập trung lực chú ý, vận khởi chân khí chuẩn bị ngăn cản ma âm!" Mộc Hoài Phong hô một tiếng, chúng đệ tử nghe được sau đó rối rít vận chuyển chân khí trong cơ thể, chuẩn bị chống đỡ ma âm, trong lúc nhất thời không khí ngưng trọng sẵn sàng cầm kiếm.

"Thế nào? Thánh nữ còn chưa động thủ?" Nhiếp Nguyệt khiêu khích thoáng nhìn qua Tiềm Ảnh, Tiềm Ảnh không lên tiếng, tay nắm thành quyền chậm rãi giơ lên, một tia chớp trắng từ  nắm tay bật ra phát ra tiếng kêu chói tai, cũng ngay sau đó Thất Thải Lăng quấn lên lưng của nàng cùng hai vai hóa thành tia chớp hồng không ngừng phát ra giống như thanh âm chim kêu to. 

Tia chớp đánh tới kết giới vô hình, ba người duy trì kết giới nhất thời cảm thấy một cỗ lực cường đại đang ra sức va chạm, mà áp lực Huyền Mặc bên kia mang đến cũng không giảm bớt chút nào, ba người đem chân khí của mình cưỡng chế tăng lên tới tối đa, mới có thể chống đỡ, nhưng không biết còn có thể duy trì bao lâu, mặt của mình cũng trở nên trắng bệch.

"Các ngươi không được đi ra ngoài! Đoan Mộc Bạch, không được hồ nháo!" Bạch Thược Dược phân tâm rống lên trong nháy mắt phun ra một ngụm máu tươi, cước bộ lung lay một cái lập tức đứng vững, mà kết giới lại không thể dừng lại, chỉ đành phải lo lắng nhìn mấy đệ tử mới vừa rút kiếm đi ra ngoài, bọn họ đều là đệ tử ưu tú nhất, là hi vọng của phái Thiệu Hoa. 

Trong đó còn có con của nàng -Đoan Mộc Bạch, nhất thời quá mức kích động, làm dao động kết giới thánh nữ Tiềm Ảnh công kích đã bắt đầu phát ra tiếng vỡ, mắt thấy không có khả năng duy trì bao lâu, sợ rằng kết giới vừa vỡ, Ma Tông giáo đồ sẽ xông lại điên cuồng chém giết, hậu quả không thể lường được.

Mà giờ khắc này bốn đệ tử trẻ tuổi đi ra ngoài chính là Mưu Trình Hoa ở Thiệu Hoa Sơn, Đoan Mộc Bạch ở Thuỷ Liên Phong, Điền Cẩm Tú ở Cẩm Hà Phong cùng với người  ở Mộc Tú  Phong Bạch Ly chưa từng thấy qua, có đệ tử nhàn nhạt mỉm cười — Thanh Phạm.

"Yêu, bốn  tiểu quỷ ra ngoài chịu chết, hôm nay đại gia sẽ thành toàn cho các ngươi!" Vừa dứt lời, chỉ thấy một đạo tàn ảnh hướng bốn đệ tử trẻ tuổi vọt tới, thanh đại đao lóe sáng tốc độ lưỡi đao cũng kéo lê một đường vòng cung tựa như chớp điện, phát sinh nhanh đến nỗi các trưởng lão căn bản không còn kịp ngăn cản, phịch một tiếng, tiếp theo chính là một tiếng thét chói tai vang dội, "A!"

"Không tệ a, tiểu tử, còn có thể tiếp được một đao của ta!" Chỉ thấy Mưu Trình Hoa quỳ một chân trên đất thân thể ngăn ở trước Đoan Mộc Bạch, trên tay chính là một đoạn kiếm, mới vừa rồi  vốn là đã tiếp được, nhưng là đại đao kia cường lực cứng rắn đem kiếm tiên của hắn chém thành hai cản ở phía sau trực tiếp vạch đến trước ngực. 

Thói quen giết người của Liệp Nhật chính là đem người sống  từ đầu tới cuối chém thành hai nửa, cho nên giờ phút này Mưu Trình Hoa khó khăn ngẩng đầu lên, một đạo vết thương rất sâu nhìn thấy mà giật mình  từ cái trán chạy cho đến trước ngực, huyết nhục mơ hồ chảy ra hai bên, cho nên Đoan Mộc Bạch nhất thời sợ hãi kêu lên

(aaahh thương tam sư huynh quá TT^TT,  tất cả đều là lỗi của ĐMB, ta chém ta chém)

Liệp Nhật thấy một đao vẫn chưa mất mạng liền giơ lên, lúc này Mộc Hoài Phong đã vọt tới trước mặt dùng kiếm tiên ngăn trở, hai người triển khai một cuộc đấu sinh tử. Trừ lúc  hai người giao thủ trong nháy mắt có thể thấy rõ ràng tàn ảnh, thời điểm còn lại thậm chí cả tàn ảnh cũng không thấy được, tốc độ đã hoàn toàn vượt ra khỏi phạm vi ánh mắt có thể xem được, vì vậy Mộc Hoài Phong căn bản không có cơ hội sử  dụng pháp bảo chỉ đành phải dùng kiếm tiên đối kháng.

Mà bên kia Tần Ca đã cùng Nhiếp Nguyệt chống lại, mặc dù Trích Tinh còn chưa ra tay nhưng cũng bị Trương Trọng vững vàng khóa lại. Lôi Lạc tấn công phu nhân Chung  Hoa Anh nay là Thánh nữ Tiềm Ảnh Ma Tông đang phá kết giới, hiển nhiên Ma giáo chúng đồ sẽ không để cho hắn như ý, trong lúc nhất thời Lôi Lạc bị đông đảo giáo đồ cuốn lấy không có thời gian lo việc khác!

Bên ngoài ba vị đệ tử vừa bảo vệ Mưu Trình Hoa vừa cùng Ma Tông giáo đồ chiến đấu, lập tức bị bao bọc vây quanh, tình huống hết sức bất lợi.

Mộc Hoài Phong cùng Liệp Nhật va chạm một trận kịch liệt lui về phía sau nửa trượng xa. Trên người Liệp Nhật  có rất nhiều vết máu, thương thế nghiêm trọng nhất  là ở bên trái eo rỉ ra  vết máu làm cho quần áo nhuộm đỏ. Mà bên Mộc Hoài Phong thoạt nhìn tốt hơn một chút, chỉ là có chút thở gấp, má phải có một đạo vết thương rỉ máu, ánh mắt nhìn thật chăm chú vào đối phương, tìm kiếm sơ hở  đối phương chỉ cần lộ ra liền tấn công. 

Chỉ thấy Liệp Nhật xì một tiếng khinh miệt, "Mặc dù ta dùng Chiến Hồn đao, nhưng ta chú trọng phối hợp tốc độ, thế nhưng ngươi có thể đuổi theo tốc độ của ta. Người  tu tiên các ngươi chỉ biết dựa vào pháp bảo, xem ra ngươi là ngoại lệ, có thú vị, hiện tại, ta không đùa ngươi nữa, Mộc Chưởng môn!" Một tiếng quát lên, thân hình Liệp Nhật  đột nhiên tăng gấp mấy lần, giống như ngọn núi nhỏ, mặt mũi dữ tợn đáng sợ, Mộc Hoài Phong thấy thế phi kiếm trôi lơ lửng ở không trung, chuẩn bị tùy cơ ứng biến.

Liệp Nhật một hồi cười gằn, đem Chiến Hồn giơ lên dùng sức hướng Mộc Hoài Phong vung lên, áp lực cường đại chạm mặt đánh tới, "Kim Thoi, khởi!" Một đạo kim quang từ trong tay áo Mộc Hoài Phong bay ra, nghênh đón Chiến Hồn, còn chưa lại gần liền bị đánh trúng vỡ nát, mà Chiến Hồn cũng không cách nào chịu được. 

Mộc Hoài Phong cũng không kịp lấy  pháp bảo khác, chỉ có thể né tránh, chỉ nghe sau tai một tiếng ầm vang, bầu trời  sương mù dày đặc bao phủ ở Linh Thú trận giống như bị chém thành hai nửa, "A!" Một tiếng kêu thê lương thảm thiết khiến cho Mộc Hoài Phong suýt chút nữa từ trên phi kiếm té xuống. Mà kết giới bên kia đang lúc mấu chốt ba người sợ rằng cũng đã vô lực duy trì, công kích của Tiềm Ảnh  đột nhiên dừng lại, kinh ngạc nhìn hướng Linh Thú trận, tiếng kêu thê thảm đó, là Mộc Bạch Ly!

"Bạch Ly!" Đang lúc Mộc Hoài Phong phân tâm, trong nháy mắt, Chiến Hồn  đao đã tới, "Chưởng môn cẩn thận!" Đệ tử trong kết giới  kêu lên, Mộc Hoài Phong tránh ra nhưng vẫn bị chém rụng một cánh tay, máu tươi nhất thời phun trào ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.