Tuyệt Sắc

Chương 2



Tên kia đến ở ngày đầu tiên, liền đem đến cho mình bao nhiêu phiền toái.

Tuy rằng nói hắn chính là đứa con của mình, nhưng chính là nhìn không quen hắn có thái độ ngạo mạn không ai bì nổi. Nhà khoa học vĩ đại, thật sự là cứt chó!

“Uy! Anh đừng nhìn tôi như vậy được không?” Mới ngẩng đầu lên, liền phác giác hắn đang chăm chú nhìn mình.

Thật đáng ghét!? Lão ba nhìn đứa con là phạm pháp a?

“Không cần uy! Cậu hẳn là biết tên của ba ba cậu đi!” Phương Tý Thần cố ý nhấn mạnh hai chữ ba ba, nhưng mà lại khiến tên kia cười to.

“Biết là biết, bất quá...... ai lại đi gọi thẳng tên của ba ba mình a? Bình thường đều là kêu ba ba đi!?” Phỉ đột nhiên tiến lên, nắm lấy tay Phương Tý Thần.”Anh muốn tôi gọi là...” Ba ba” sao?”

Đúng...... Đau quá, đều là nam nhân sao lực đạo của anh lại kém hắn nhiều như vậy...?

“Ô... Tùy... tùy cậu......” Phương Tý Thần cực lực giãy dụa.”Buông ra!” Tiểu quỷ không biết lễ phép, xem tôi làm sao thu thập cậu!

“Hừ.” Phỉ buông lỏng tay ra, đánh giá nam nhân trước mắt.

Thật sự là vô dụng, như vậy còn dám tự xưng là ba của tôi? Kiếp sau đi!

Nhìn anh ta một bộ dạng yếu đuối, trừ bỏ ánh mắt ra chúng tôi một chút cũng không giống. Please a! Anh ta còn thấp hơn tôi nửa cái đầu a...

“Còn đau không?” Thanh thâm lạnh lùng của Phỉ từ trên đỉnh đầu truyền đến.

Đau muốn chết... Tử tiểu quỷ! “Ai nói tôi đau?” Phương Tý Thần nghiến răng nghiến lợi trả lời, quan hệ phụ tử chính thức tan vỡ.

Huh? Thật thú vị. Trong lòng hắn nghĩ thật sự muốn quan sát người này, nhìn xem anh có thể mạnh miệng đến chừng nào.

“Tôi đã đói bụng.” Phỉ ngắn gọn hạ ra một chỉ thị.”Mang đồ ăn đến đi.”

Tức giận hoàn toàn hiện lên trên mặt Phương Tý Thần.

Cậu đừng hy vọng tôi sẽ trả lời: vâng, Phỉ thiếu gia. Phi? Cậu là đồ @#$%^*? Tự cho mình là giỏi sao..

“Cậu đã lớn như vậy, tự mình làm đi.” Phương Tý Thần tức giận đến phát run.

A... Tức chết tôi, tử tiểu quỷ, tôi muốn cho cậu vừa khóc vừa chạy về Đức!

“Anh hiện tại là người giám hộ của tôi, loại thái độ này cẩn thận tôi đi kiện anh.” Phỉ thản nhiên  trả lời, cơ hồ dùng một loại thái độ cười nhạo  nhìn Phương Tý Thần.

“Câu cậu...” Bình tĩnh không nên sát sinh a?

Thế là, quan hệ phụ tử lần thứ hai tan vỡ.

Một giờ sau, đồ ăn nóng hầm hập ở trước mắt Phỉ.

“Nhìn không ra anh có thể nấu ăn.” Thật sự phải nhìn bằng cặp mắt khác a.

“Ăn liền ăn, nhiều lời để làm gì?” Phương Tý Thần thầm nghĩ phải bóp chết tên gây họa cho nhân gian này.

Kỳ thật chính mình cũng không phải chưa từng nghe thấy, tên tiểu tử trước mắt này là một thiên tài, nghiên cứu cái gì cũng có ảnh hưởng lớn với nhân loại, còn phát minh được trăm loại tân dược...

Nói như vậy, kỳ thật tiểu tử này cũng không phải là không tốt......

“Uy! Đồ ăn hơi nóng.”

Ý niệm tốt lành trong đầu lập tức bị xé nát,Phương Tý Thần thầm nghĩ dùng đao chém chết hắn đi.

...... quan hệ phụ tử lần thứ ba vỡ tan.

Hoàn chương 2

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.