“......!” vẫn như lần trước, Phương Tý Thần bị Phỉ nắm lấy hai tay, cơ hồ không còn lực. Phỉ cứ như vậy một đường hôn xuống, tay lại không an phận tiến vào bên trong quần áo của anh.
“Phỉ... Từ từ...” Phương Tý Thần ý muốn giãy dụa, nhưng mà thân thể cùng não bộ không có sự phối hợp, anh phát hiện bản thân đang chìm đắm trong nụ hôn của Phỉ, không thể tự kềm chế.”Uhm ~”
Phỉ thoát quần áo của Phương Tý Thần đi, Phương Tý Thần vẫn là có ý không muốn hợp tác.
“Không cần tự lừa chính mình...” Phỉ cởi bỏ hết y phục trên người mình.”Anh cũng thích tôi đi?” Đúng không. Chẳng lẽ không đúng sao?
“...” Anh cũng không biết, chính mình đối với Phỉ là như thế nào. Đối với anh, Phỉ khác người bình thường một chút; nói là thích... giống như đặc biệt hơn thích, chẳng lẽ đây là yêu sao. Nhưng là... Không có khả năng a! Phỉ... Phỉ là đứa con...
Thời điểm mới nghĩ tới đó, đã bị Phỉ hôn tới tấp. Đầu lưỡi nhẹ nhàng xâm chiếm, cảm giác thoải mái khiến Phương Tý Thần quên tình huống hiện tại.
“Suy nghĩ đi đâu?” âm thanh khàn khàn trầm thấp của Phỉ truyền đến, kéo Phương Tý Thần quay về hiện tại.”Anh đang nghĩ tới tôi sao?”
“Không phải!” Phương Tý Thần đỏ mặt phủ nhận, “Tôi đang suy nghĩ tới cuộc họp ngày mai...” Tùy tiện tìm một lý do qua loa tắc trách.
Bỗng nhiên điện thoại đột nhiên vang lên.
“Không cần nghe.” Mặt nhăn mày nhó, Phỉ giữ chặt Phương Tý Thần thuận tay kéo áo sơ mi trên người anh ra, trêu đùa những điểm mẫn cảm.
“A!” Phương Tý Thần nhịn không được mở miệng, lập tức gắt gao ngậm chặt miệng lại. Như vậy rất mất mặt, anh nhìn lại bản thân mình, cơ hồ chỉ có thể dùng hai chữ dâm đãng để hình dung.
Thân thể Phương Tý Thần nửa nằm nửa ngồi trên mặt đất, hai chân hướng về Phỉ mà mở rộng ra, để cho Phỉ tự ý làm gì thân thể mình, tay cũng không nghe theo não mà huống đến tìm kiếm thân thể của Phỉ. Như vậy liền giống như là chính mình chỉ đang chờ Phỉ tiến vào thôi... sao lại như vậy? Chính mình cư nhiên lại...
Phỉ mỉm cười, biết người này đã bị mình mê hoặc, cũng đúng lúc, hắn vì Phương Tý Thần mà đã vài ngày không có giải quyết dục vọng rồi...
Ngón tay sáp nhập mật huyệt của Phương Tý Thần, vốn nghĩ đến anh sẽ hô đau, không nghĩ tới anh lại muốn, rất nhanh liền thích ứng sự xâm nhập của mình
Dạy dỗ thật tốt... mỗi ngày sau này, nhất định sẽ ngoạn rất tốt a?
Phỉ rất cao hứng, thẳng đến khi nghe được tiếng chuông cửa, lấy đi lực chú ý của Phương Tý Thần.
Cố sức đẩy Phỉ ra, Phương Tý Thần dùng hai mắt mờ đục sương mù nhìn ra thân ảnh ngoài cửa, xem người đến là ai.
Hách!
Trong thòi gian như chớp, nhanh chóng mặc quần vào thắt lưng hảo.”Phỉ...!” Phương Tý Thần hạ giọng, “Tôi... đồng nghiệp trong công ty đến đây...”
Kỉ Lễ Chi ở ngoài cửa, cúi nhẹ đầu.
“Fuck!” Phỉ khó chịu mặc lại quần áo, nhìn Phương Tý Thần đứng dậy mở cửa. Nhìn người ngoài cửa.
Hắn không khách khí đánh giá người vừa tới. Là nữ nhân.
“Quản lí, tôi đem tài liệu tới cho ngài.” Kỉ Lễ Chi không chút khách khí tiến dần từng bước, cười dài nhìn Phương Tý Thần.
Này... đây là nhà của quản lí! Không tồi a, rất có thưởng thức.
“A... Cám ơn cô...” Phương Tý Thần thầm hô chính mình hồ đồ, cư nhiên để quên tư liệu ở công ty.”Muốn uống chén trà hay không?”
Cư... cư nhiên còn mời người này ở lại? Phỉ phỉ khó chịu nghĩ, nhìn bộ dáng cao hứng của Kỉ Lễ Chi, hắn chắc chắc nàng nhất định thầm mến Phương Tý Thần, mà Phương Tý Thần cư nhiên còn giữ nàng lại dùng trà...?
Ha hả a... Chờ trứ xem đi, hắn nhất định chỉnh chết Phương Tý Thần...