“A... Ngô...” ngón tay của Phỉ trong cơ thể anh di chuyển, anh gắt gao nắm chặt tay, không muốn biểu tình của mình quá mức phóng đãng.
“Phỉ... Tôi hôm nay không được......” âm thanh mê người nói ra, rõ ràng nghĩ không muốn, nhưng thân thể vẫn là không tự chủ được phối hợp. như thế đối với Phỉ là kích thích quá lớn, nhưng bản thân bất giác cảm thấy mờ mịt.
“Không được...? Ân? Nếu anh cảm thấy mệt, sẽ không muốn đi làm... Hơn nữa thân thể của anh, không phải cũng rất muốn sao?” Một bên chạm vào những điểm mẫn cảm trên người Phương Tý Thần, nghe anh phát ra âm thanh rên rỉ trầm thấp mỏng manh.”Không phải xử nam, cũng không phải lần đầu tiên làm, anh nhẫn làm gì..... cảm thấy thoải mái thì cứ kêu ra a!”
“Cậu...... A!” ngắn ngủi than nhẹ, nháy mắt Phỉ đã sát nhập.
“Mẹ nó, nhanh quá!” Phương Tý Thần đỏ mặt nói, không nghĩ sẽ nghe Phỉ nói...”Anh thực muốn tìm bất mãn... đều ôm đã không biết bao nhiêu lần, còn bảo nhanh, hôm nay anh thực sự muốn a?”
Dùng sức, hắn cơ hồ còn không giữ được mình, nếu Phương Tý Thần không thả lỏng, hắn cũng không biết sẽ có hậu quả gì.
Bị mãnh liệt va chạm, Phương Tý Thần căng thẳng thân mình, Phỉ bên trong cơ thể anh hung hăng va chạm, phần eo theo phản xạ cong lên, thân thể khẽ run.
Hắn biết như vậy sẽ có hậu quả gì, nhưng là... Không hiểu được vì cái gì, hôm nay chính mình, chính là đặc biệt mẫn cảm......
“Phỉ...” Đã muốn chịu được không được, anh nâng lên thắt lưng yêu cầu nhiều hơn.
“Đáng chết...” Hắn biết Phương Tý Thần hôm nay mệt chết đi, vốn nghĩ chỉ ngoạn một chút...... Phương Tý Thần thật không biết nếu còn xxx sẽ có hậu quả gì sao?
Chậm rãi hít sâu một hơi, Phỉ muốn làm cho bản thân tỉnh táo lại.
“Ân...” Phương Tý Thần nâng lên phần eo. Lại tác động đến bộ vị của hai người.
Anh nhắm mắt lại, biết Phỉ đang ô ô thở dốc.
Phỉ kinh ngạc nhìn phản ứng của Phương Tý Thần
“Anh không cần hối hận..” Bởi vì cho dù hối hận, cũng không còn kịp rồi.
Hôm nay, là phải làm tới cùng a.
Đêm qua, Phỉ cơ hồ không cho anh ngủ. Cho dù là anh có một chút chủ động, Phỉ cũng không thể như vậy... Chính là bởi vì như thế, anh mới chán ghét làm tình.
Gần đây Phỉ càng yêu cầu vô độ.....nhiều hơn lúc trước. Tuy rằng Phương Tý Thần không có đáp lại hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy được... những ngày như vậy thực sự hạnh phúc.
“Sao vậy? nghĩ tới tôi a?” âm thanh của Phỉ bỗng nhiên vang lên
Hoảng sợ! sao hắn lại biết?”Không có a...... Tôi đang đọc báo.” Cúi đầu, nhanh chóng nhìn văn tự trên tay.
“Xem thực chuyên tâm? Tôi cảm thấy anh xem trang này thật lâu a.” Tà tà cười.
Hắn sao lại một mực chú ý anh?”Bởi vì tôi... tôi đang xem cho kỹ.” Dùng lý do vớ vẩn, mặt Phương Tý Thần dần đỏ lên.
“A... anh biết không?...... xem báo nhiều không tốt.”