Tuyệt Sủng Vương Phi, Cuồng Si Vương Gia

Chương 41: Mẹ con rắn rết , kết bạn với người anh tuấn .......!



Qua ngày hôm sau , trời đã vào thu không khí hơi se lạnh lại , nhưng kinh thành Kỳ Nguyệt đang cực kỳ náo nhiệt vì đại thọ 60 của Thái hậu sắp tới , các sứ thần lần lượt tới kinh thành , kinh thành giờ đây là việc tốt nhất để mua bán mà làm ăn coi như tốt nhất là hai cửa hàng của Hàn Nguyệt trai và Hàn Nguyệt phường làm ăn ngày càng nổi tiếng trong và ngoài nước , từ sớm nhỏ hay thành lớn không ai không biết danh của Hàn Nguyệt tiên tử chủ của hai phường này , có một người từng nhìn thấy chủ nhân của hai cửa hiệu này là một cô nương xinh đẹp động lòng người , dáng người thước tha , một tay thiết kế ra những bộ trang sức mà chị em phái nữ chết mê chết mệt , nhưng mỗi sản phẩm phải nói là có tiền cũng chưa chắc mua được , nên người ta gọi cô nương ấy là Hàn Nguyệt tiên tử .


" Ta không cam lòng , tại sao lúc nào tiện nhân kia cũng cao hơn ta , ta không cam lòng aaaaaaa....." Hàn Như Tuyết một đời bị gọi là con thứ còn chưa nói , tưởng đây sẽ bay lên cây làm phượng hoàng nào ngờ chỉ được làm một trắc phi của người trong lòng hỏi . Còn Hàn Nguyệt Băng Y tiện nhân kia thì sao được mọi người chê bai đủ điều , bị các nàng hành hạ đến sống dở chết dở nhưng vẫn được mọi người công nhận là đích nữ giờ còn được phong là Hàn Nguyệt công chúa đi hòa thân ở một đất nước lớn như là Thiên Mạc tại sao  vậy chứ nàng , nàng hận nàng rất hận tiện nhân Hàn Nguyệt Băng Y kia nàng quyết một ngày sẽ làm cho nó sống không bằng chết .


Nhưng nàng cũng được may mắn hơn con tiện nhân kia một chút là lấy được người mình thương tuy là thiếp nhưng có một ngày nàng sẽ lên làm chính thất và trở thành một mẫu nghi thiên hạ , còn nó gả nơi đất khách quê người nếu như bị người hành hạ thì càng làm cho nàng cảm thấy sung sướng thêm thôi , nên nàng chờ một ngày con tiện nhân kia bị người hành hạ sống không được mà chết không xong ha ha ha ha , nghĩ tới điều đó nàng thật vui vẻ 


" Con gái của ta con sao vậy " Trịnh Chi Hoa vào thì thấy phòng của Hàn Như Tuyết bị đập phá không còn thứ gì nên hốt hoảng chạy lại hỏi .


" Nương con không sao " bây giờ điều  nàng cần làm nhất là bình tĩnh 


" Nương hiểu con , nhưng nương cho con biết ngày trả thù của ta sắp tới rồi " Trịnh Chi Hoa ánh mắt nói lên sự tính toán mưu kế nào đó .


" Ý của nương là ......." nàng mới nhớ ra hai hôm nữa là đại thọ của thái hậu , lúc đó nàng sẽ làm cho Băng Y con tiện nhân đó phải xấu hổ trước mặt mọi người trong tiệc thọ 


" Ha ha ha ha , không hổ là con gái ta " Trịnh Chi Hoa cười đến vui vẻ .


Nhưng ai biết hai mẹ con này sẽ ra sao khi đã chọc người họ không chọc nổi và nhận được một hậu quả mà họ nào ngờ tới đau đớn như vậy .


" Tiểu thư người nói cô gia có thân phận như thế nào ở Thiên Mạc ? " Y Xuân nhìn tiểu thư nhà mình vẫn thờ ơ làm như không có chuyện gì xảy ra mà ngồi ăn' nho ' thật vô tư .


" Làm gì cũng được , có tiền là được rồi " Băng Y nàng không quan tâm hắn là ai mà chỉ lo hắn có tiền nuôi nàng hay không mà thôi .


" Tiểu thư người ......thật là  " Y Hạ cũng không biết nói thế nào với tiểu thư nhà nàng nữa . Hôn nhân đại sự của cả một đời người mà tiểu thư coi như không có chuyện gì hết , còn nói là người có tiền là được nàng tự hỏi ' tiểu thư nhà nàng làm như thiếu tiền lắm ak nhưng có ai biết tiểu thư nhà nàng tiền nhiều như thế nào không nói khiêm tốn là chừng 5 cái quốc khố Kỳ Nguyệt chắc bằng tiền của tiểu thư , nhưng nói thật một chút lại là không thể đếm hết tiền của tiểu thư kiếm trong mấy năm nay . Mà giờ làm như tiểu thư không có tiền ăn mà nhờ người ta nuôi như vậy , thật hết nói nổi mà .


" Tại hạ Huyền Diệp , có thể gặp Hàn Nguyệt công chúa nói vài chuyện được không ?" Hiên Viên Huyền Diệp đã nghe danh phế vật đã lâu nhưng chưa được thấy tặng mặt bây giờ lại có cơ hội làm sao y từ chối được cơ chứ .


" Mời vào ..." nàng biết tên này , tên này đáng giá nàng kết bạn với hắn một người thông minh và có mưu trí nàng thích nhất là kết bạn với người thông minh .


Cửa phòng mở ra , một thiếu niên huyền y tuấn tú dị thường , nụ cười thì dịu dàng ấp ám , một thân tuấn lãng phiêu nhiên như tiên khác với đẹp yêu nghiệt của Nam Cung Hàn Thần .


Hiên Viên Huyền Diệp nhìn người đang ngồi gần cửa sổ tự nhiên ăn nho , nhưng y thấy đó không phải là tùy tiện đó là tự nhiên không cần câu nệ bất kì tiểu thiết gì tự nhiên , nhưng khí chất cao quý ấy , thanh thuần tự nhiên không giả tạo , y cảm thấy tim mình bị lạc nhịp hô hấp thay đổi .


" Làm phiền , nhưng nghe danh đã lâu , mong được gặp mặt công chúa " thái độ đúng mực thân sĩ .


" Phế vật không nhan người người đồn thổi như ta cũng  có người ngưỡng một sao , thật vinh hạnh " 


" Công chúa , nàng là phế vật vậy ta xem như trên đời này không còn thiên tài nữa rồi " nàng phế vật , có phế vật nào mà có khí chất cao quý như vậy không 


" Xem ngươi phải xem mắt mình lại rồi " hắn nhìn ngoài đơn giản , nhưng không hề đơn giản như bề ngoài là một người có tâm kế 


" Ta chắc vào ánh mắt của mình " hắn rất tự tin vào mắt nhìn người của mình .


" Ngươi hôm nay , không đơn giản là tới nói những thứ vô bổ này chứ " 


" Ta muốn kết bằng hữu với nàng " hắn không biết mình có bị ma nhập không nữa , nhưng hắn thích cảm giác bên nàng , rất nhẹ nhàng rất thoải mái .


" Được ta thích kết bạn với người tuấn tú như ngươi "


" Nàng có thể gọi ta là Huyền Diệp " hắn thích nàng gọi tên hắn , tuy không biết cảm giác này như thế nào nhưng y thấy rất vui 


" Ok " 


" Ok là gì " hắn chưa từng nghe được chữ này bao giờ hết , không biết nàng đang nói gì nữa 


" Không có gì , là được " nàng sống 5 năm ở đây mà lâu lâu lộn địa chỉ hoài , thật ngớ ngẩn mà


" Không còn gì nữa ta cáo từ huynh trước đây " nàng xoay người rời đi cùng Y Xuân , Y Hạ 


Nàng không biết bắt đầu ngày gặp mặt ngày hôm nay , sẽ cho nàng nhiều rất rối về sau , nàng cũng không biết từ hôm nay có hai người đàn ông yêu nàng say đắm nhưng liệu có ai biết được ai là chân mệnh của nàng và nàng sẽ qua bao nhiêu sóng gió để được bên một nửa của nàng .


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.