"Sự tích anh hùng của Tề tiên sinh vào ngày hôm qua tôi đã nghe nói rồi, một mình anh đã làm cho Đan Liệt - một trong ba người kéo xe ngựa của tập đoàn n Đặc này mặt xám mày tro, tôi rất thưởng thức việc đó, rất là bội phục!"
"Cho nên, hôm nay tôi đã cố ý đến mời Tề tiên sinh gia nhập vào tập đoàn Vạn Thịnh của chúng tôi, làm cấp dưới của tôi, cùng nhau đối phó tập đoàn n Đặc."
Tề Đẳng Nhàn thế mà lại từ chối cho ý kiến, chỉ thản nhiên nhìn hắn.
Aleksandrovich nói: "Tề tiên sinh chỉ cần đồng ý làm việc cho tôi, sau này, ở khu vực Quang Dương này, tôi đảm bảo anh có thể đi ngang! Tiền có dùng cũng không hết, phụ nữ chơi không hết!”
Advertisement
Tề Đẳng Nhàn nghe đến đó, không khỏi nở nụ cười, nói: "Để cho tôi làm cấp dưới của anh? Anh có nghĩ rằng anh xứng sao?!”
Đôi mắt của Aleksandrovich trở nên lạnh lẽo, nói: "Tề tiên sinh, đừng có mà biết tốt xấu!"
“Ngày hôm qua anh đã đắc tội với Đan Liệt, cũng tương đương với đắc tội tập đoàn n Đặc."
Advertisement
“Chỉ cần anh còn ở Quang Dương, tập đoàn n Đặc sẽ có cả trăm cách để giết chết anh!”
"Hôm nay nếu như anh không đồng ý gia nhập với chúng tôi, trở thành cấp dưới của tôi, làm việc cho tôi, như vậy, cũng chẳng khác nào đắc tội với tập đoàn Vạn Thịnh của chúng tôi cả!"
“Tập đoàn n Đặc có cả trăm các để khiến anh chết đi, thế nhưng tập đoàn Vạn Thịnh của chúng tôi lại có cả vạn cách để giết chết anh!”
Aleksandrovich rất tự tin khi nói đến việc này!
Bởi vì, tập đoàn Vạn Thịnh ở mảnh đất nhỏ này, là một loại tồn tại giống như trời cao.
"Hả? Nói như vậy, anh rốt cuộc là tới cầu xin tôi gia nhập với các người, hay là đến uy hiếp tôi gia nhập với các người?” Tề Đẳng Nhàn bật cười, chậm rãi hỏi.
"Đừng tưởng rằng anh có chút năng lực, thì có thể tung hoành bốn bêr."
"Quang Dương này, không phải là nơi loạn thế như anh tưởng tượng đâu, tập đoàn Vạn Thịnh cũng không đơn giản như anh nghĩ."
"Tôi bảo anh làm thủ hạ cho tôi, đó chính là tặng cho anh một cơ hội mà một bước lên mây, một bước lên trời! Là đang khẳng định bản lĩnh của anh!”
"Nếu anh có biểu hiện tốt, tôi thậm chí có thể tiến cử anh đến Tuyết quốc và làm việc dưới trướng của ngài Gusinski."
Aleksandrovich ngồi băt chéo hai chân, từ từ tự tin, ưu việt tràn đầy mà nói.
Tề Đẳng Nhàn nghe thấy hắn nhắc tới chữ "Gusinski", không khỏi ngẩn người.
Aleksandrovich cười nói: "Sao, choáng váng rồi à? Không nghĩ tới tập đoàn Vạn Thịnh của chúng tôi lại có lại lịch sự lớn như vậy à? "
“Đúng vậy, ngài Gusinski, chính là ông chủ đứng sau của tập đoàn Vạn Thịnh chúng tôi."
“Anh làm việc cho tôi, cũng chính là đang làm việc cho ngài ấy!”
"Nếu anh làm cho hài lòng, tôi sẽ giới thiệu anh đến bên cạnh ngài ấy."
Khóe miệng Tề Đẳng Nhàn khơi lên một nụ cười kỳ quái, cười tủm tỉm nói: "Anh vậy mà lại muốn tôi làm trâu làm ngựa cho Ngỗng lớn? Anh hỏi Ngỗng lớn một chút xem, cho dù tôi đồng ý làm cáp dưới cho hắn, thì hắn có dám nhận hay không!”
Gusinski, trong ngôn ngữ của xứ tuyết, có nghĩa là Ngỗng lớn.
Tề Đẳng Nhàn nói như thế, là có ý vô cùng không tôn kính.
Aleksandrovich nghe thấy hắn nói như vậy, quả nhiên đã giận tím mặt, lạnh lùng nói: "Người trẻ tuổi à, không biết trời cao đất dày, ngay cả ông chủ của tôi mà anh cũng dám vũ nhục! Tôi thấy, anh đang không muốn sống nữa, phải không?”
Tề Đẳng Nhàn nói: "Anh có biết hay không, cho dù là ông chủ của anh, đứng ở trước mặt cua tôi, cũng không nhất định sẽ dám nói mấy lời như này?”
Aleksandrovich nhíu mày, lạnh lùng cười nói: "Vậy anh nên đứng bên cửa sổ để nhìn xem tình huống ở bên ngoài là như thế nào!"
Tề Đẳng Nhàn ngẩng đầu nhìn về phía Trần Ngư ở lầu hai, nói: "Này, sang bên kia nhìn một chút đi, bên ngoài có gì không?”