Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1150: “Aleksandrovich, anh muốn giết chết ai?”



 Khá lắm, cả con phố, tất cả đều là người, trong tay mỗi người, đều cầm một khẩu AK47.  

 

 

Những người này đang tụm ba tụm năm, tùy tiện tụ tập ở một chỗ để khoác lác huyên thuyên, cạch cạch hút thuốc, thậm chí có người ở tại chỗ rồi móc ra một ít bột phấn màu trắng rồi hưng phấn lên.  

 

Hiển nhiên, đây là lực lượng vũ trang của tập đoàn Vạn Thịnh!  

 

"Bên ngoài ít nhất có hơn một trăm người, tất cả đều cầm theo AK47." Trần Ngư trở về, mặt đen sì nói với Tề Đẳng Nhàn ở dưới lầu.  

  Advertisement

"Anh có phải lại đắc tội với người khác hay không thế? Bà đây cũng không muốn chết ơ dưới đạn lạc đâu!”  

 

Khóe miệng Aleksandrovich không khỏi hiện ra một nụ cười đắc ý, nói: "Anh đã nghe thấy cả rồi chứ?”  

 

Tề Đẳng Nhàn chậc chậc một tiếng, Quang Dương này quả nhiên là loạn thế, hơn một trăm người cầm theo AK47 tụ tập ở đường phố phía bên ngoài của căn phòng này, vậy mà lại không có ai quản lý.

  Advertisement

Bề ngoài trận này khiến mọi người nhìn vào đều thấy sợ hãi.  

 

Aleksandrovich đã tính sẵn trong lòng, nói: “Nói đi, cậu muốn chết ở chỗ này hay là thành thành thật thật trở thành thuộc hạ của tôi, làm việc cho tôi đây?”  

 

Tề Đẳng Nhàn cười tủm tỉm rút di động ra gọi tới một dãy số, nói: “Tới, sếp lớn của anh tìm anh!”  

 

Aleksandrovich nghe thấy lời này thì sửng sốt, nhíu mày nói: “Con mẹ nó đừng có làm bộ làm tịch ở trước mặt tôi nữa, dám lải nhải với tôi nữa, tôi trực tiếp giết chết cậu!”  

 

“Aleksandrovich, anh muốn giết chết ai?”  

 

Tề Đẳng Nhàn ấn vào nút loa ngoài, thanh âm khẩn trương của Gusinsky lập tức được truyền tới.  

 

m thanh quen thuộc truyền tới khiến Aleksandrovich lập tức giật mình.  

 

Hai tên bảo tiêu phía sau anh ta cũng thấp giọng nói: “Tiên sinh, nghe có vẻ giống như tiếng của Gusinsky tiên sinh thật đó….”  

 

Aleksandrovich có chút chần chờ và kinh ngạc hỏi: “Sếp?”  

 

Tiếng của Gusinsky truyền tới mang theo một chút tức giận nói: “Aleksandrovich, có phải anh rất muốn chết đúng không, dám uy hiếp cả bạn của tôi?!”  

 

“Hắn là bạn của sếp thật sao?” Aleksandrovich không khỏi run run, đúng là không nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn lại có lai lịch lớn như vậy.  

 

Anh ta chính là thấy bản lĩnh của Tề Đẳng Nhàn không tồi, thu thập Đan Liệt của tập đoàn  n Đặc đến dễ bảo nên lúc này mới muốn thu hắn về dưới trướng để làm việc.  

 

Lại sao có thể nghĩ tới Tề Đẳng Nhàn người ta có quan hệ thân thiết với Gusinsky đến mức như vậy….  

 

Gusinsky bực bội nói: “Lão tử để anh tới Myanmar làm việc, để anh đi kiếm tiền, không phải để anh đi ra vẻ ta đây! Anh đây là khen ngược, dám uy hiếp tới cả trên đầu bạn bè của tôi luôn rồi?”  

 

Aleksandrovich bị Gusinsky mắng cho máu chó đầy đầu, cố tình là một câu cũng không dám phán bác.  

 

“Hiện tại lập tức quỳ xuống trước mặt bạn của tôi cầu xin hắn tha thứ! Nếu hắn không tha lỗi cho anh thì anh tự mình dùng súng tự sát đi, tôi cũng không muốn nhìn thấy anh nữa.” Gusinsky cười lạnh nói.  

 

Tề Đẳng Nhàn giơ di động cười nhạt nhìn Aleksandrovich nói: “Có phải lúc trước tôi từng nhắc nhở anh rồi phải không? Anh lại cứ không tin, tôi nhìn qua rất giống một quả hồng mềm dễ bị nắn bóp lắm sao?”  

Aleksandrovich không nói hai lời lập tức quỳ thẳng xuống trước mặt của Tề Đẳng Nhàn, dập đầu liên tục.  

 

 

“Tề tiên sinh, tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi! Tôi trăm triệu lần không nghĩ tới cậu thật sự là bạn của sếp, xin cậu cho tôi thêm một cơ hội, tôi tuyệt đối sẽ không tiếp tục làm ra mấy việc ngu ngốc này nữa.”  

 

 

“Cầu xin cậu, tha lỗi cho tôi….”  

 

 

“Nếu cậu không tha lỗi cho tôi thì người nhà ở Tuyết quốc của tôi chỉ sợ cũng sẽ không sống nổi nữa.”  

 

 

Aleksandrovich bị dọa cho sắp sợ tới mức vỡ mật, dập đầu như đảo tỏi cầu xin tha thứ.  

 

 

Đừng nhìn vào đoạn thời gian Gusinsky ở nhà tù U Đô bị Tề Đẳng Nhàn dạy dỗ đến dễ bảo mà lầm, anh ta ở Tuyết quốc chính là cực kỳ tâm ngoan thủ lạt.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.