Đại đa số thầy phong thủy đều không rõ chuyện gì xảy ra, hơn nữa phong thủy nhà họ Lôi rất tốt, đáng lẽ thế hệ sau phải tốt theo, cộng thêm nhà đất của họ cũng có phong thủy tốt nhất Hương Sơn.
Các thầy phong thủy xem xong chỉ có thể nói mấy từ số mệnh gì đó.
Sau khi con trai thứ ba nhà họ Lôi là Lục Chấn Phong chết sớm, lại càng xảy ra nhiều chuyện hơn nữa.
Cho đến một ngày Lôi Thiên Tứ vô tình đến một đạo quán cầu nguyện, gặp được một người đàn ông trung niên có khí chất giống như từng dạy học trong xã hội cũ, đưa cho người đạo sĩ cả người đầy rượu hai hộp chứa đầy tiền Nhật.
Thời bấy giờ đồng tiền của Nhật Bản rất đáng giá, một đơn vị tiền tệ của Nhật có thể đổi lấy một phẩy mấy tệ của Mĩ.
Lôi Thiên Tứ nhìn lão đạo sĩ người gầy còm nhưng lại đi như bay với hai hũ tiền lớn mới biết ông đã gặp được người tài, lập tức chạy đến cầu cứu.
Có lẽ lão đạo sĩ thấy có duyên, cũng cho người đàn ông trung niên đến nhà họ Lôi ba ngày.
Sau ba ngày này, người đàn ông rời đi, nhà họ Lôi từ đó cũng dần yên ổn trở lại, thậm chí Lôi Chấn Kỳ còn không phát bệnh động kinh mấy năm liền.
Từ đó về sau, Lôi Thiên Tứ đã tới đạo quán mấy lần nhưng vẫn không gặp được người muốn tìm. Ông hỏi người trong đạo quán, nhưng bọn họ đều lắc đầu, không một ai từng nhìn thấy một người như thế ở đạo quán.
“Ngài là quý nhân của nhà họ Lôi, thân thể đại thiếu gia của chúng tôi không tiện nhưng vẫn muốn mời ngài ăn cơm để cảm tạ ơn ngài. Vậy nên đành để người quản gia như tôi đến thăm hỏi, cũng không biết giám đốc Lý có muốn dùng bữa không?” Lôi quản gia chắp tay cười, nhìn Tề Đẳng Nhàn và nói.
“Được… Nếu Lôi quản gia đã nói như vậy rồi, tôi không đi chẳng nhẽ lại thành xem thường ông sao?” Tề Đẳng Nhàn cười haha, đáp lại.
Lôi quản gia đáp: “Mời ngài đi theo tôi.”
Tề Đẳng Nhàn quay đầu lại bảo Dương Quan Quan đợi hắn: “Tôi đến nhà họ Lôi thăm hỏi trước đã, khi nào quay về tôi sẽ đi tìm mọi người sau.”
Lôi tổng quản mở cửa xe, chiếc xe được lái đến là một loại xe Volkswagen có vẻ rất bình dân, thậm chí không phải là loại sang trọng như những chiếc Volkswagen thông thường.
Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ, Lôi gia thật là khiêm tốn, gia sản làm ăn lớn như vậy mà bây giờ còn dùng loại xe này?
Tuy nhiên, hắn có thể hiểu được hoàn cảnh bây giờ của Lôi gia.
Bây giờ lòng người đã thay đổi, Lôi gia có công lớn với đất nước đã nhiều năm như vậy, chỉ có một số ông lớn còn sống mới nghĩ tới ân tình này của Lôi gia, nếu họ Lôi quá đề cao vấn đề đó, tất nhiên sẽ dẫn đến một số tai họa.
Đặc biệt Hương Sơn là một thành phố quốc tế, lúc trước Lôi gia buôn lậu vào nội địa dưới sự ảnh hưởng của các quốc gia như Hoa Kỳ và Nhật Bất Lạc.
Trang viên của nhà họ Lôi nằm trên đỉnh núi, diện tích hơn 3.000 mét vuông.
Đây là quà của ông chủ Hoa Quốc đích thân tặng Lôi Thiên Từ để cảm ơn lòng tốt của nhà họ Lôi, hơn nữa, nhà họ Lôi có quyền sử dụng mảnh đất ở đây vĩnh viễn.
Ở phía nam, đặc biệt là Hương Sơn, nơi đây có phong thủy tương đối thịnh vượng và có nhiều trường học.
Nếu nói mê tín thì cũng không đúng, ngay cả nhiều ông lớn ở kinh đô cũng mê mẩn, thậm chí khi tổ chức sự kiện trọng đại nào đó còn mời thầy phong thủy nổi tiếng đến xem ngày…
Phong Thủy đã hình thành nên một nét văn hóa rất riêng ở Hương Sơn, nhưng nếu nói rằng ai làm kinh doanh mà không tin vào Phong Thủy thì đó là điều không thể!
Dù sao đi nữa, Tề Đẳng Nhàn là một người đàn ông hung dữ, thậm chí còn biết tên của A Bân và Hoàng Văn Đào, đã từng đọc qua nhiều sách vỡ, hơn nữa, bản thân luyện võ cũng đã nghiên cứu dịch học bát quái, đối với phong thủy cũng gọi là biết được chút ít.
Trang viên mà Lôi gia, có thể nói là tàng phong tụ thủy, xem xét về toàn bộ Hương Sơn mà nói, phong thủy ở đây tốt đến mức có thể xếp vào top ba.
Hơn nữa, võ công đạt đến trình độ nay thì hắn cũng khá mẫn cảm với năng lượng của trời đất , vừa vào núi liền có cảm giác vô cùng thoải mái, nhưng cũng lờ mờ cảm thấy có gì đó không thích hợp.
"Lý tổng, chúng ta đến rồi, mời xuống xe." Lôi tổng quản mở cửa xe, gọi Tề Đẳng Nhàn đang mê man tỉnh lại.
Tề Đẳng Nhàn xuống xe nhìn, đã đến cửa trang viên Lôi gia, nói: "Vừa mới vào núi, trong lúc đó tôi nhất thời bị phong cảnh nơi này mê hoặc, ngược lại không có chú ý, thật xin lỗi.”