Đối diện với cú đấm trước mặt, anh ta di chuyển hai tay, tay trái thủ thế đón nắm đấm của đối phương đẩy ra bên ngoài, tay phải nhấc lên quanh co trực tiếp đánh tới phía trước!
Kết quả là một chiêu “Đỉnh Tâm Chửu” mạnh mẽ nện vào ngực người này, phịch một tiếng đánh bay người ra ngoài, ngực còn hõm xuống một lỗ thật lớn, người còn đang bay trên không trung miệng và mũi đã phun ra máu tươi!
Triệu Đồ Long quay đầu nhìn thấy, da đầu run lên, tên gia hỏa chặn cửa này cũng là một bậc cao thủ hàng đầu!
Tề Bất Ngữ đã từ trong nhà đi ra, sau đó phất phất tay với Kiều Quốc Đào, đóng cửa lại.
Advertisement
Chuyện kế tiếp có chút máu tanh tàn nhẫn, không nên quan sát.
Triệu Đồ Long không nói hai lời, xoay thân, dậm thật mạnh hai chân xuống mặt đất, uỳnh một tiếng, gạch lát nền vỡ vụn, cả người bay lên không trung, chuẩn bị nhảy lên tường!
Cũng vào lúc này Tề Bất Ngữ bước một bước lớn, khoảng cách một bước này thực sự lớn đến khoa trương, giống như dùng tới phép thần thông “Súc Địa Thành Thốn” trong nháy mắt đuổi đến bên tường.
Advertisement
Hai chân Triệu Đồ Long vừa mới đặt lên tường, Tề Bất Ngữ gầm lên một tiếng đồng thời giơ tay phải lên dùng “Thôi Sơn Chưởng” đánh thật mạnh vào vách tường!
Đây chính là tường xây bằng xi-măng cốt thép, chỉ tính độ dày cũng đã khoảng ba mươi centimet, cho dù ô tô đâm vào cũng chưa chắc có thể đâm vỡ.
Nhưng một chưởng này của Tề Bất Ngữ vừa ra, Triệu Đồ Long ngay lập tức cảm nhận được xi-măng dưới chân trở nên mềm nhũn giống như biến thành đậu hũ, ngay sau đó, tiếng động đổ vỡ ầm ầm truyền đến. Toàn bộ bức tường xi măng bắt đầu sụp xuống!
Triệu Đồ Long vừa định nhảy lên thì dưới chân cũng đã mất đi cân bằng, hô to gọi nhỏ ngã từ trên tường xuống.
Cả người trực tiếp ngã vào đống phế tích tạo thành sau khi vách tường sụp đổ.
“A!!!”
Có người không nhịn được kêu lên sợ hãi, toàn thân nổi da gà, có một loại cảm giác sởn tóc gáy.
Một màn trước mắt thật sự rất khoa trương, đây chính là một bức tường xi-măng dày, bên trong toàn bộ đều có gắn thép, chắc chắn đến không thể chắc chắn hơn!
Nhưng người đàn ông trung niên gầy yếu này lại tùy tiện đánh một chưởng đã làm cho bức tường đổ sụp xuống? !
Ngay cả người thuộc loại cấp bậc cao thủ như Triệu Đồ Long muốn chạy mà còn không thoát được? !
Tề Bất Ngữ sắc mặt lạnh lùng giơ tay lên nhẹ nhàng chỉ xuống mặt đất.
“Đại đương gia nói anh nhất định phải chết!” Tham Lang cười ha hả nói với Triệu Đồ Long.
Hắn ta thấy một màn vừa rồi thì nội tâm chấn động, đây mẹ nó sao có thể là luyện võ, chắc chắn là ngụy trang luyện võ để tu tiên…
Đương nhiên hắn ta nhìn ra được công lực của Triệu Đồ Long cũng thuộc hàng phi phàm, cho dù là hắn ta cũng không dám nói nhất định có thể thắng, nhưng người này gặp phải kẻ biến thái như Tề Bất Ngữ thì còn có thể có đường sống không?
Sắc mặt Triệu Đồ Long trầm xuống, nói: “Ai chết ai sống còn chưa chắc đâu?!”
Ngay sau đó hắn ta đột nhiên mở miệng ra, phốc một tiếng, một cây mai hoa châm bay ra khỏi miệng phóng thẳng đến mi tâm của Tề Bất Ngữ.
Tề Bất Ngữ vung hai tay lên không trung, hai ngón tay vừa động đã kẹp được mai hoa châm.
Triệu Đồ Long thấy vậy cũng không dám trì hoãn nữa, nháy mắt đứng dậy từ đống phế tích, đồng thời giơ tay phải lên, buông lỏng cổ tay áo, “phụt”, một tiếng vang nhỏ giống như đốt pháo vang lên, sau đó một ngọn lửa lớn trực tiếp đốt về phía Tề Bất Ngữ!
“Oa!”
Nhưng ngay một khắc sau, hắn ta chợt nghe thấy một âm thanh như tiếng cóc kêu.
Chỉ thấy Tề Bất Ngữ phồng bụng lên, mở lớn miệng thổi phù một hơi phun ra một luồng gió lớn!
Ngọn lửa do Triệu Đồ Long phun ra từ trong tay áo thế nhưng lại bị Tề Bất Ngữ dùng nội tức tạo ra một luồng gió thổi bay ngược trở lại!