Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1347: để thao túng chính quyền của Nam Dương đó."



Thẩm Trường Thanh đã tập mãi thành quen.  

 

Bởi vì nơi này là đội trấn ma, một tổ chức duy trì sự ổn định của đại Tần, trách nhiệm chủ yếu là chém giết yêu ma quái, đương nhiên còn có một số nghề phụ khác.  

 

Có thể nói.  

 

Trên tay mỗi người trong đội trấn ma đều dính rất nhiều máu.  

 

Khi một người đã quen với việc nhìn thấy sống chết thì người đó sẽ trở nên thờ ơ với nhiều thứ.  

 

Lúc mới tới thế giới này, Thẩm Trường Thanh không thích ứng được nhưng theo thời gian cũng thành quen.  

 

Đội trấn ma rất lớn.  

 

Những người có thể ở lại đội trấn ma đều là những cao thủ mạnh mẽ hoặc là người có tiềm năng trở thành cao thủ.  

 

Thẩm Trường Thanh thuộc về người sau.  

 

Trong số đó, đội trấn ma được chia thành hai nghề một là người bảo vệ và hai là thợ săn quỷ.  

 

Bất cứ ai vào đội trấn ma đều phải bắt đầu với tư cách là một thợ săn quỷ ở cấp độ thấp nhất, sau đó sẽ được thăng cấp từ từ và cuối cùng là có triển vọng trở thành người bảo vệ.  

 

Đời trước của Thẩm Trường Thanh là thợ săn quỷ thực tập của đội trấn ma và cũng là thợ săn quỷ có cấp bậc thấp nhất.  

 

Sở hữu trí nhớ của đời trước.  

 

Anh ta cũng quen thuộc với hoàn cảnh của đội trấn ma.  

 

Không bao lâu sau, Thẩm Trường Thanh dừng lại trước một căn gác xép.  

 

Không giống như những nơi khác đầy lạnh lẽo trong đội trấn ma, căn gác xép ở đây giống như hạc giữa bầy gà, thể hiện sự yên tĩnh khác hắn đội trấn ma đẫm máu.  

 

Lúc này cửa gác xép đang mở, thỉnh thoảng có người ra vào.  

 

Thẩm Trường Thanh chỉ do dự một lát rồi bước vào.  

 

Vào gác xép.  

 

Môi trường đột nhiên thay đổi.  

 

Mùi mực trộn lẫn mùi máu tanh phả vào mặt khiến anh ta vô thức cau mày nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng thả lỏng.  

 

Gần như không có cách nào có thể tẩy sạch mùi máu tanh trên người đội trấn ma.

Nếu nhẫn quân vương ở trong tay Tề Đẳng Nhàn, vậy thì có thể dẫn dụ kẻ có ý đồ, dã tâm chia rẽ Vĩnh Dạ Quân như Hứa Hủ mắc câu.  

 

Đương nhiên, Tề Đẳng Nhàn cũng không cần rắc rối như vậy, có thể trực tiếp xông vào bên trong võ đường Chiến Thiên, đánh Hứa Hủ chết ngay tại chỗ.  

 

Những nếu làm như vậy đương nhiên sẽ mang lại ít hoặc nhiều phiền toái, dù sao bây giờ hắn đang trong trạng thái thay hình đổi dạng, khắp nơi đều đang lùng bắt hắn.  

 

Một khi bị bại lộ sẽ đưa đến một số lượng lớn cao thủ bố trí mai phục vây công, khiến cho hắn có cánh cũng khó thoát, cũng khó có thể rời khỏi Hương Sơn.  

 

Kiều Thu Mộng quay đầu nhìn về phía Từ Ngạo Tuyết, nói: "Cô phải rời khỏi Hương Sơn càng sớm càng tốt, nếu không, có lẽ sẽ sắp có rắc rối tìm đến tận cửa đấy."  

 

"Cô trỗi dậy mạnh mẽ ở Nam Dương đã rước lấy sự kiêng kỵ của một vài thế lực nước ngoài, hơn nữa cô lại còn trở mặt với Ngói Hi Đức, vậy nên lần này mới có người thuộc CIA không ngại vượt ngàn dặm xa xôi tới đây để giết cô."  

 

"Ngói Hi Đức này chính là một tên quân phiệt được CIA Mỹ nâng đỡ lên, để thao túng chính quyền của Nam Dương đó."  

 

Từ Ngạo Tuyết ồ một tiếng nói: "Chẳng trách tôi lại nhìn thấy trong đám binh sĩ của Ngói Hi Đức có một số trang bị bị người Mỹ đào thải, đều là súng trường M16."  

 

Tuy rằng súng trường M16 là sản phẩm của Mỹ nhưng cũng nổi tiếng là đồ vứt đi. Lúc ấy nước Mỹ và nước Diệp Nam khai chiến, các binh sĩ cho dù phải sử dụng khẩu AK47 thu được còn hơn là dùng thứ vứt đi này.  

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.