Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1387: Vài chục triệu sao?



 “Chu Sa Chưởng là tuyệt kỹ độc quyền của một môn phái hiếm gặp, một khi đã trúng chiêu thì chỉ có thể đến tìm đối phương để xin phương thuốc hóa giải mà thôi! Loại thuốc hóa giải đó cũng là công thức độc quyền của môn phái kia, chỉ có người tu luyện Chu Sa Chưởng mới biết cách để chế tạo thành công được nó.”  

 

 

“Nếu như đối phương không chịu đưa cho anh phương thuốc hóa giải thì lâu là bảy ngày, nhanh là ba đến năm ngày, dấu vết bàn tay xuất hiện ở vị trí đã trúng chiêu sẽ càng ngày càng chuyển thành màu đỏ đậm hơn.”  

 

“Đợi đến khi nó đã hoàn toàn chuyển sang màu đỏ đậm như chu sa, người bị trúng chiêu sẽ bị xuất huyết ở bên trong nội tạng, cuối cùng phải chịu một cái chết bất đắc kỳ tử.”  

  Advertisement

Chiến Phi nói bằng vẻ mặt hết sức nghiêm túc, ngay cả đôi lông mày của anh ta cũng nhíu lại thật chặt.  

 

Sau khi nghe xong những lời đó, biểu cảm trên khuôn mặt của Hứa Hử chuyển biến theo chiều hướng hết sức nặng nề, anh ta hỏi lại: “Cái gì cơ? Không lẽ Chu Sa Chưởng này lại tà ma đến như vậy? Nếu như cậu ta không chịu đưa cho tôi phương thuốc độc quyền của môn phái đó thì tôi chỉ còn lại một con đường chết thôi à?!”  

 

Chiến Phi đáp lời anh ta: “Phải… Có điều, chúng ta cũng phải xem xem người kia đã luyện công pháp này đến cảnh giới nào mới được. Nếu như đến hết ngày hôm nay mà dấu vết bàn tay xuất hiện trước ngực anh không có thay đổi gì thì ngược lại anh cũng không cần phải lo lắng, chỉ trong vòng hai ngày nó sẽ biến mất hoàn toàn thôi!”  

 

Tuy nói thì nói vậy, nhưng trong lòng Chiến Phi cũng hiểu được rất rõ một điều.  

 

Với tinh thần ẩn giấu bên trong những nắm đấm được tung ra ngày hôm qua của Tề Đẳng Nhàn thì nhất định trình độ võ công của hắn cũng không phải là thấp, nhất định công phu Chu Sa Chưởng này cũng đã được hắn luyện đến một cấp bậc khá cao rồi.  

 

Nếu như Hứa Hử thực sự không tới tìm Tề Đẳng Nhàn để xin hắn đưa phương thuốc hóa giải cho mình thì hơn phân nửa là anh ta chỉ còn lại một con đường chết.  

 

Chắc chắn là Hứa Hử sẽ không dám đánh cược vào khả năng công lực của Tề Đẳng Nhàn chưa đạt đến cảnh giới cao rồi, huống hồ, nếu như công lực của đối phương thực sự chưa đạt đến cảnh giới cao thì liệu anh ta có thể thua trong tay Tề Đẳng Nhàn được hay sao?  

 

“Vậy thì tôi sẽ phải tìm tới chỗ cái người tên Lý Bán Nhàn kia để xin phương thuốc hóa giải, nếu không thì tôi chắc chắn sẽ phải chết vì tác dụng của cái thứ Chu Sa Chưởng kia, có phải không!” Hứa Hử nói với Chiến Phi bằng sắc mặt vô cùng khó coi.  

 

Chiến Phi gật đầu với Hứa Hử như đang có điều suy nghĩ, sau đó anh ta lại nói tiếp: “Thực ra Hứa sư phụ cũng có thể chờ đợi và quan sát trong vòng một ngày thử xem sao, dù sao công lực Hóa Kính của anh cũng đã đạt đến một trình độ nhất định rồi mà, bản thân cơ thể của anh cũng cực kỳ mạnh mẽ, năng lực tự chữa lành ẩn giấu bên trong cơ thể của anh có thể nói là vượt xa so với người bình thường. Nếu như ngày mai có chuyển biến xấu thì anh hẵng đi tìm cậu ta để xin phương thuốc hóa giải cũng chưa muộn!”  

 

Hứa Hử suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý, chính bản thân anh ta cũng hiểu được một điều, nếu như anh ta muốn lấy được phương thuốc hóa giải thì phỏng chừng mọi chuyện sẽ không đơn giản một chút nào, chỉ sợ anh ta sẽ phải mất rất nhiều tiền mới có thể đạt được mục đích…  

 

Không bằng anh ta cứ đợi hết một ngày trôi qua để xem liệu vận may của bản thân anh ta nhiều đến đâu, cũng là để xem liệu cơ thể của anh ta có thể tự động chữa lành tổn thương gây ra từ cái thứ mang tên Chu Sa Chưởng kia hay là không.  

 

Lại thêm một ngày nữa trôi qua, sáng ngày hôm sau, khi Hứa Hử tỉnh dậy thì anh ta cảm thấy vô cùng ngột ngạt và khó thở.  

 

Từ khi anh ta thành công trong lĩnh vực rèn luyện công phu võ thuật cho đến bây giờ, tình huống như vậy chưa từng xảy ra!  

 

Anh ta vội vàng kéo vạt áo của mình ra để quan sát, chỉ thấy dấu vết bàn tay in trên lồng ngực lại càng thêm sâu hơn rất nhiều, những đường nét trên đó trở nên rõ ràng hơn, ngay cả màu đỏ của bàn tay cũng đã đậm hơn hẳn so với ngày hôm qua rồi.  

“Nguy rồi, như thế này thì mình đã thực sự trúng đại chiêu rồi, nếu như không xin được phương thuốc hóa giải của cái người tên Lý Bán Nhàn kia thì hơn phân nửa là mình sẽ chết vì chưởng ấn có màu chu sa này!” Da đầu của Hứa Hử tê dại cả đi, anh ta vội vàng đứng dậy từ trên giường, sau đó thay quần áo rồi chạy đi tìm Chiến Phi ngay lập tức.  

 

 

Chiến Phi nhìn dấu bàn tay in trên ngực anh ta, sau đó lại giơ tay sờ thử một cái rồi nói bằng vẻ mặt vô cùng nghiêm túc: “Quả thực là dấu vết này đã đậm lên rồi, xem ra công phu Hóa Kính cũng không đủ để hóa giải lực đạo mà Chu Sa Chưởng của cậu ta để lại! Hứa sư phụ, tôi thấy là anh nên chuẩn bị đầy đủ tiền bạc rồi đến tìm cậu ta để xin phương thuốc hóa giải đi.”  

 

 

“Ngày hôm đó cậu ta không ra tay đánh chết anh ngay tại chỗ, hơn phân nửa là do cậu ta ôm suy nghĩ muốn anh phải chi ra một khoản tiền để đổi lấy mạng, tốt nhất là anh phải chuẩn bị tinh thần đưa ra một số tiền thật lớn để mua chuộc cậu ta.”  

 

 

“Dù sao tính mạng cũng là thứ quan trọng hơn tất cả còn gì, tiền bạc cũng chỉ là vật ngoài thân mà thôi.”  

 

 

Hứa Hử gật đầu với biểu cảm vô cùng khó coi, sau đó anh ta quay về kiểm kê lại số tài sản mà hiện giờ mình đang có, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cùng lắm thì trả vài chục triệu cho cậu ta thôi!”  

 

 

Vài chục triệu sao?  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.