Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1390: Đây là muốn tiền chứ không muốn mạng còn gì nữa!



 Sau khi trò chuyện với Tề Đẳng Nhàn một vài câu vô thưởng vô phạt khác thì Lôi tổng quản xoay người bước vào trong nhà.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn không thể kìm được nỗi xúc động nữa rồi, bản thân đang là một cảnh ngục chính trực biết bao nhiêu, vậy mà chưa gì đã biến thành phần tử khủng bố quốc tế rồi sao? Thực sự là vớ vẩn đến mức không thể chấp nhận được! Có điều, cũng may là hắn đã lo xong đường đi nước bước cho chính bản thân mình từ lâu, hắn không cần phải sợ hãi làm gì cả.  

  Advertisement

Cứ đợi mà xem, rồi sau này mấy bộ mặt già nua của cái đám các đại lão đã nhúng tay vào việc định danh Tề Đẳng Nhàn là phần tử khủng bố quốc tế sẽ bị vả cho sưng hết cả lên thôi.  

 

“Cũng đã đến lúc cần liên hệ với thuyền trưởng rồi, mình cần phải lấy vé tàu để bỏ trốn mới được.” Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ trong lòng, sau đó hắn lấy điện thoại ra để liên lạc với vị thuyền trưởng người da đen cực kỳ căm ghét những người có thói xấu phân biệt chủng tộc kia…  

  Advertisement

Thuyền trưởng vừa mới nghe thấy giọng của Tề Đẳng Nhàn vang lên thì cả người đã run bần bật, anh ta nói: “Nhị đương gia à, chuyện làm ăn với anh, tôi không dám nhận nữa đâu!”  

 

Tề Đẳng Nhàn ngẩn người rồi nói: “Anh đang nói đùa cái gì vậy? Chúng ta đã hợp tác với nhau rất nhiều lần rồi mà, anh đừng có quậy phá lung tung nữa!”  

 

Thuyền trưởng ho khan một tiếng rồi tiếp tục nói: “Nhị đương gia à, bây giờ anh đang có thân phận như thế nào, địa vị ra sao, chẳng lẽ trong lòng anh lại không thể tự mình ý thức được ư?!”

Những lời mà thuyền trưởng vừa mới nói khiến cho Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà tỏ ra ngạc nhiên và sửng sốt. 

 Cũng phải thôi, vào thời điểm hiện tại thì Tề Đẳng Nhàn đã trở thành phần tử khủng bố quốc tế rồi còn gì! 

 Tề Đẳng Nhàn bèn nói với anh ta: “Vốn dĩ việc kinh doanh của anh cũng đâu có phải là kinh doanh chính thống hay gì đâu, vậy mà anh còn xoắn xuýt mấy chuyện như thế này à?” 

 Thuyền trưởng đáp lại: “Nhị đương gia ơi là Nhị đương gia, cậu đừng có nói giỡn với tôi nữa, cho dù công việc làm ăn buôn bán của tôi không phải là kinh doanh chính thống nhưng tôi thực sự không có liên quan đến các hành vi khủng bố một tí nào hết!” 

 “Hơn nữa, cậu thử nghĩ mà xem, không phải là tôi cần phải giữ mối quan hệ tốt với rất nhiều nhân vật lớn có liên quan đến ngành hải quan để có thể duy trì công việc làm ăn này hay sao?” 

 “Nếu như tôi có dính dáng đến một phần tử khủng bố nguy hiểm như cậu, thì sau này làm gì có ai dám tiến hành giao dịch với tôi nữa chứ? Công việc làm ăn buôn bán của tôi chắc chắn sẽ thất bại rồi!” 

 “Đấy cậu thử nghĩ xem, những lời tôi vừa nói có phải rất đúng với đạo lý hay không hả?” 

 Nghe xong những lời mà thuyền trưởng vừa mới nói, Tề Đẳng Nhàn cũng không thể nào phản bác được, phần tử khủng bố quốc tế chính là một sự tồn tại mang tính chất phản nhân loại, bọn họ là kẻ địch của tất cả mọi quốc gia đã được tiếp xúc với nền văn minh, làm gì có ai lại muốn bị coi là dính dáng đến loại người như vậy cơ chứ. 

 Tề Đẳng Nhàn chỉ đành thở dài rồi hỏi lại một lần nữa: “Vậy thì cuộc giao dịch lần này thực sự không thể tiến hành được nữa sao?” 

 Thuyền trưởng trả lời hắn: “Nhị đương gia à, bây giờ cậu chính là phần tử khủng bố đấy, cũng chính là kẻ địch của toàn bộ thế giới này…” 

 Tề Đẳng Nhàn cảm thấy vô cùng đau đầu, xem ra là hắn phải lo đến chuyện tính toán tìm một con đường thoát thân khác rồi! 

 “Nhưng mà thêm tiền thì được!” Bỗng nhiên thuyền trưởng nói một câu mang tính chất quay xe đầy đột ngột. 

 Sau khi nghe được ba chữ kia, Tề Đẳng Nhàn lại càng thêm dở khóc dở cười, lẽ ra đây nên là lời thoại của hắn mới đúng chứ? Cái tên kia cố gắng tranh cướp làm cái gì không biết? 

 “Được được được, thì thêm tiền! Lần này tôi đang chuẩn bị có một phi vụ kiếm được rất nhiều, nếu như có thể thành công thì tôi sẽ chia cho anh 10% lợi nhuận, anh thấy ổn không?” Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ một chút rồi nói, hắn không bàn bạc giá tiền cụ thể với thuyền trưởng mà trực tiếp ra giá theo hình thức trích phần trăm phi vụ. 

 Thuyền trưởng lập tức đáp ứng ngay mà không nhiều lời thêm nữa, Tề Đẳng Nhàn cũng đã nói là hắn đang chuẩn bị có một phi vụ kiếm được rất nhiều rồi mà, chẳng lẽ số tiền mà anh ta được hưởng lại còn có thể ít được hay sao? 10%, chắc chắn là con số sẽ cực kỳ khả quan rồi! 

 Tề Đẳng Nhàn thương lượng với thuyền trưởng về chi tiết cuộc giao dịch xong thì bảo anh ta chuẩn bị cho tốt để sẵn sàng đến đón hắn ở một vùng vịnh ven biển sâu ngoài núi. 

 Không thể không thừa nhận rằng thuyền trưởng thực sự là một con người to gan lớn mật, rõ ràng anh ta cũng biết Tề Đẳng Nhàn đã biến thành phần tử khủng bố rồi mà vẫn còn dám hợp tác với hắn. 

 Đây là muốn tiền chứ không muốn mạng còn gì nữa! 

 Sau khi nói chuyện với thuyền trưởng xong, Tề Đẳng Nhàn cúp điện thoại rồi không nhịn được mà rơi vào trầm ngâm suy nghĩ. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.