Anh ta là một trong những nhân vật chính của đại hội võ đạo, võ sư đến tham dự đại hội bị đánh chết vậy mà chủ trì như anh ta lại không ra tay, thật khiến người ta thật khó có thể chấp nhận!
Thậm chí có người nghi ngờ vị cao thủ đệ nhất của Hương Sơn này có phải là hữu danh vô thực hay không, biết đâu anh ta chỉ là một kẻ lừa đảo chuyên nghiệp thì sao.
Dù sao thì môn quyền pháp Thái Cực Quyền này cũng là nơi sinh ra nhiều kẻ lừa đảo nhất, bởi vì môn quyền pháp này có lý thuyết siêu hình nhất trong các môn võ nội công, giả vờ đánh đổ mấy ngàn cân cũng chỉ giống như trò trẻ con.
Tùy tiện tìm một người đàn ông mạnh mẽ, cho anh ta một khoản tiền rồi để cho anh ta bẻ ngón tay mà không nhúc nhích, sau đó nói cho mọi người biết đây là Thái Cực Quyền, không phải nổi tiếng rất dễ sao?
Ví dụ Bát cực và Hình ý thì sao? Ít nhất cũng phải đập vỡ viên gạch trước mặt người ta mới được chứ, đúng không?
Thái Cực Quyền rất dễ để giả mạo vì vậy mới có hiện tượng lừa đảo tràn lan.
Mà những quyền pháp khác khá cứng nhắc, lừa người khác cũng khó.
Mà vừa hay Chiến Phi lại luyện Thái Cực quyền, thêm việc anh ta không dám ra tay trong đại hội võ đạo, thậm chí Dương Quan Quan đã mở "Võ đường Chiến Thiên” rồi mà vẫn không có động tĩnh gì, điều này khiến rất nhiều người nghi ngờ về danh tiếng đại cao thủ của anh ta, liệu là hàng thật giá thật hay chỉ là tên lừa đảo chuyên nghiệp?
"A, chỉ được đánh không được giết, khó chịu quá! Cái này thì khác gì nhà sư đi coi triển lãm xe đâu, rõ ràng biết chỉ cần tìm được chân dài là hạnh phúc nhưng trong túi không có đồng nào..." Sau khi Oán Quỷ đại bại một cao thủ luyện Thái Lý Phật, anh ta phát rồ nắm lấy râu của mình.
Dương Quan Quan bình tĩnh nói: "Người ta đã dựa theo quy củ giang hồ mà phá võ quán thì nhất định phải chừa lại cho họ một đường, đánh chứ không giết.”
Dạ Ma ở một bên cười quái dị: "Tôi thấy cao thủ ở Hương Sơn cũng chỉ là như thế mà thôi, một người để đánh đàng hoàng cũng không có!”
“Chiến Phi là cao thủ chân chính, đáng tiếc là tâm tình của anh ta không được ổn định. Trên đại hội võ đạo anh ta bị Nhị đương gia của các người doạ muốn bay mất lá gan, nếu không e là đã đến phá từ sớm!” Dương Quan Quan nói với vẻ mặt thờ ơ.
Dạ Ma cùng Oán Quỷ đều gật đầu tán thành.
Dạ Ma cảm thán: "Đương nhiên rồi, ai nhìn qua cảnh Đại đương gia và Nhị đương gia ra tay đều sẽ chịu đả kích!”
Người trong võ đường bắt đầu lần lượt rời đi.
Muốn nhằm vào Dương Quan Quan cũng có chút khó, tự nhiên nhảy ra một tên điên cùng một tên khỉ gầy từ đâu tới, lại còn lợi hại như vậy, lúc trước bọn họ chưa từng thấy qua hai người này trên giang hồ?
“Xem ra hôm nay không có ai tới nữa!” Dương Quan Quan nhìn thoáng qua ngoài cửa võ đường, đã không còn ai nữa, trên mặt cô ta hiện lên một nụ cười lạnh.
Cô ta đã sớm khó chịu với Chiến Phi, lần này Chiến Phi không chết ở đại hội võ đạo khiến cô ta cảm thấy có chút bất ngờ, sau đó mới biết được là do người da trắng tên Clarke kia đi ra quấy rối.
Trận chiến đó gây ồn ào không nhỏ.
Oán Quỷ thở dài, cảm thấy cả đời này có lẽ không có cơ hội xuất đầu lộ diện.
Đang phiền lòng thì vô tình nghe thấy tin tức đnag phát sóng trực tiếp trên TV.
"Hôm nay, Giáo Hoàng Thánh giáo sẽ tự mình bổ nhiệm Tổng giám mục khu vực phía Nam của Thánh giáo, nghe đồn vị giáo chủ này là một người phương Đông, hơn nữa còn là người Hoa Quốc! Đây cũng sẽ là vị Tổng giám mục đầu tiên xuất hiện trong lịch sử Thánh giáo!” Người dẫn chương trình xúc động nói.
Oán Quỷ khinh thường nói: "Thánh giáo? À, chỉ là giáo phái của người phương Tây thôi, bây giờ đã xâm lược văn hóa đã đến mức này rồi sao? Tổng giám mục khu vực phía Nam mà lại chọn một người Hoa Quốc, lố bịch!”
Dạ Ma ở bên cạnh cũng gật đầu.
Oán Quỷ nói: "Người phương Đông chúng ta chỉ nên tin phật tín đạo, đây mới là giáo phái của địa phương! Đồ của người Tây chơi không nổi.”
Lúc nói chuyện, tâm tình của Oán Quỷ trở nên kích động, anh ta hét lớn nói: "Giết giết giết, tất cả mọi người nên tín ngưỡng đạo của tôi, giết hết chúng sinh, giết hết! Trên thế giới này không có sinh linh mới là sạch sẽ..."
"A, giết giết giết..."
"Giết a a a a..."