Tuyệt Thế Cường Long

Chương 230: “Dễ hợp dễ tan, không sao đâu.”



“Chắc là do mình đã xóa hết những tài khoản của các nữ streamer mà anh ta đăng kí kia đi, anh ta hết chỗ xem rồi nên mới đến đây nhỉ?”  

             Dương Quan Quan cười thầm, sau đó vớ cái tay cầm lên và bắt đầu chơi game.  

             Thế nhưng khung bình luận của phòng livestream đã bị Tề Đẳng Nhàn rẽ hướng rồi, mọi người đều đang trêu đùa hắn và chẳng có mấy ai quan tâm đ ến trò chơi.  

             “Ông trùm Thần Đế có thể nói xem tại sao anh lại thích chủt thớt không? Sao lại quẹt cho chủ thớt nhiều tiền thế!” Có một bình luận hỏi.  

             Tề Đẳng Nhàn cảm thấy tương tác với những bình luận này cũng khá thú vị nên gõ một chữ: “Đương nhiên là vì ngực to rồi! Lẽ nào mấy người không thích sao?”  

             “Thích chứ, thích chứ! Khẩu vị của ông trùm Thần Đế cũng giống với chúng ta, ha ha ha...”  

             “Ông trùm Thần Đế cũng thích những streamer ngực to, tôi cũng thích, vậy cho nên tôi = ông trùm Thần Đế.”  

             “Ông trùm đã quét năm triệu rồi thì có xin được wechat của chủ thớt không, có hẹn gặp nhau offline không?”  

             Sau khi nhìn thấy bình luận trả lời của Tề Đẳng Nhàn, vẻ mặt của Dương Quan Quan đen sầm lại nhưng sau đó thì vẫn giả vờ không biết gì và cười nói: “Ông chủ thật là có mắt nhìn, dáng vóc của tôi là tuyệt nhất trên nền tảng này đó!”  

             “Đương nhiên rồi, nếu không phải thấy ngực cô to thì tôi đã không quẹt năm triệu rồi!” Tề Đẳng Nhàn trả lời.  

             Dương Quan Quan hừ lạnh trong lòng và thầm mắng: “Quả nhiên là một tên háo sắc!”  

             Tề Đẳng Nhàn khoác lác trong khung bình luận, nói rằng mình thích nhất là xem các streamer nữ nhảy múa.  

             Trong lòng Dương Quan Quan bỗng chốc vô cùng đắc ý, hôm nay cô ta đã xóa hết những tài khoản của mấy con hồ li tinh mà Tề Đẳng Nhàn đăng kí đi rồi!  

             “Sao hôm nay ông chủ lại không tặng quà thế?” Có một bình luận hỏi.  

             “Tặng ngay đây.” Tề Đẳng Nhàn tiện tay quét một ngôi sao nhỏ có giá một tệ.  

             Ngay lập tức, khung bình luận tràn ngập dấu hỏi chấm.  

             Dương Quan Quan cũng không kìm được mà nở nụ cười, cô ta nói: “Ông chủ thật là hào phóng, cảm ơn ngôi sao nhỏ của ông chủ nhé!”  

             “Tôi vô cùng nghi ngờ ông chủ đã lên giường cùng với chủ thớt rồi, nếu không thì sao lại đột nhiên trở nên keo kiệt đến vậy chứ?” Một dòng bình luận phân tích nói.  

             “Chủ thớt ngoại trừ ngực to ra thì chẳng có cái vẹo gì cả, tôi không có hứng thú đâu.” Tề Đẳng Nhàn trả lời một câu.  

             Dương Quan Quan thấy thế thì vô cùng tức giận, trong lòng thầm nghĩ bữa cơm hôm nay chẳng khác nào cho chó ăn cả, mời hắn một bữa rồi mà hắn còn bôi nhọ mình như thế, thật là đáng ghê tởm mà!  

             Thấy thời gian đã không còn sớm, Tề Đẳng Nhàn trực tiếp tắt máy tính đi rồi lái xe đi đón Lý Vân Uyển.  

             Lý Vân Uyển ăn mặc rất thoải mái, váy ngắn phối với áo thun bó sát, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác sành điệu, trên đôi chân xinh đẹp dưới lớp váy ngắn có mấy dòng chữ mà Tề Đẳng Nhàn đã học thuộc lòng.  

             “Xem phim xong thì chắc là cô không còn việc gì nữa đâu nhỉ?” Tề Đẳng Nhàn tùy ý hỏi, trình độ giả vờ giả vịt rất chuyên nghiệp.  

             “Có chuyện chứ! Tôi đột nhiên nhớ ra điều hòa ở trong phòng còn chưa tắt.” Lý Vân Uyển vỗ lên trán một cái, đây cũng là một màn biểu diễn với cấp bậc ảnh đế.  

             Tề Đẳng Nhàn có hơi hối hận, tự nhiên mình hỏi thêm câu đó làm gì chứ, có khác nào tự gây phiền phức không?  

             Dừng xe lại ở rạp chiếu phim, Tề Đẳng Nhàn giơ tay ra nắm lấy tay của Lý Vân Uyển một cách rất tự nhiên, dắt cô ta đi mua ít đồ ăn vặt, lấy vé rồi đi vào trong rạp.  

             “Đó không phải là Hướng tổng à?!” Lý Vân Uyển đột nhiên chọc chọc Tề Đẳng Nhàn và nói.  

             “Đúng là Hướng Đông Tinh thật này!” Tề Đẳng Nhàn ngây người một lúc, cau mày và nói: “Tôi qua đó hỏi xem.”  

             Sau khi nói xong câu này, Tề Đẳng Nhàn cất bước đi qua bên đó.  

             Lúc này Hướng Đông Tinh đang đứng ở cách đó không xa lắm, bên cạnh là vệ sĩ của cô ta, là một cao thủ mà cô ta đã bỏ ra rất nhiều tiền để mời đến, tên là Lôi Cuồng, tên Lôi Cuồng này còn tiện tay xách theo một cái túi lớn màu đen, cũng không biết bên trong đang đựng cái gì.  

             “Hướng tổng, chẳng phải tôi nói dạo gần đây đang là thời kì đặc biệt hay sao? Tại sao cô vẫn xuất hiện ở những nơi như thế này chứ?” Tề Đẳng Nhàn đi đến và hỏi với giọng không vui.  

             “Thì ra là Tề tổng à!” Sau khi nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, Hướng Đông Tinh chỉ nhàn nhạt gật đầu.  

             Lôi Cuồng giơ tay ra muốn chặn Tề Đẳng Nhàn lại, Hướng Đông Tinh lại nói: “Không cần chặn anh ta lại, là người của mình cả.”  

             Sau khi gật đầu, Lôi Cuồng lặng lẽ tránh sang một bên và yên lặng đứng ở bên cạnh Hướng Đông Tinh.  

             Hướng Đông Tinh nói: “Tôi ra ngoài đi lại là có lí do mà.”  

             Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Lí do gì khiến cho cô không màng đến cả tính mạng của mình thế?”  

             Sau khi im lặng trong chốc lát, Hướng Đông Tinh nói: “Ngọc Tiểu Long đến tìm tôi, bảo tôi trở thành mồi nhử của cô ta để dụ Vladimir ra.”  

             “Bị động chờ chết không phải là phong cách của tôi.”  

             “Vậy nên tôi đã đồng ý với cô ta.”  

             Sau khi nghe thấy lí do này, Tề Đẳng Nhàn nhíu chặt mày lại và nói: “Cô bị điên rồi à? Bản thân Ngọc Tiểu Long còn không nắm chắc việc có thể đối phó với Vladimir hay không, thế mà cô lại đi tin cô ta à?”  

             “Vả lại, bây giờ cô ta còn là kẻ thù không đội trời chung của cô nữa, nếu như cô chết rồi thì tập đoàn Hướng thị sẽ chưa đánh đã tan đấy!”  

             “Nếu như đầu óc cô có vấn đề thì mau chóng đến bệnh viện để khám đi!”  

             Lôi Cuồng lạnh lùng nói: “Chú ý cách nói chuyện của mình chút đi!”  

             Tề Đẳng Nhàn liếc anh ta một cái, nói: “Tiểu tử này là ai thế?”  

             “Tôi là Lôi Cuồng, là truyền nhân của Cửu Cung Kiếm. Hướng tổng đã có tôi bảo vệ, sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn!” Lôi Cuồng lạnh lùng nói.  

             Hướng Đông Tinh vẫy vẫy tay và nói: “Thay vì để mặc cho Vladimir uy hiếp sự an toàn của tôi mãi thì không bằng chúng ta chủ động ra tay và tìm cơ hội để giải quyết anh ta!”  

             “Ngọc Tiểu Long sẽ đối phó với anh ta, Lôi Cuồng sẽ phụ trách bảo vệ cho sự an toàn của tôi.”  

             “Có một người cứ mãi muốn ra tay với tôi như thế khiến tôi ăn không ngon ngủ không yên.”  

             Tề Đẳng Nhàn nghe thấy thế thì liên tục lắc đầu và nói: “Ngọc Tiểu Long quá tự phụ rồi, cô ta chưa chắc đã là đối thủ của Vladimir đâu! Tôi chỉ sợ cô chơi lớn quá rồi đến lúc đó sẽ tự hại chính mình thôi.”  

             “Nực cười!”  

             Lôi Cuồng ở bên cạnh cười khẩy và nhìn Tề Đẳng Nhàn với ánh mắt khinh thường.  

             “Anh là cái thá gì mà có tư cách đánh giá nữ chiến thần số một của Hoa quốc chúng tôi?”  

             “Cô ấy không thể, chả nhẽ anh có thể à?”  

             Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói: “Hửm? Thật ngại quá, tôi có thể thật này.”  

             Vẻ mặt Lôi Cuồng tràn đầy sự khinh thường, cảm thấy Tề Đẳng Nhàn chỉ đang chém gió mà thôi.  

             Hướng Đông Tinh nói với Tề Đẳng Nhàn: “Tôi đã quyết định rồi, nếu như không làm như thế thì tiếp sau đây tôi sẽ không có đủ tinh lực để tập trung vào trận quyết chiến thương mại này được.”  

            Tề Đẳng Nhàn thấy Hướng Đông Tinh đã quyết tâm thì cũng chỉ có thể nói: “Vậy được thôi, cô đã quyết định như thế rồi mà. Tôi sẽ chống lưng cho cô, cô không cần lo lắng đâu!”  

             Lôi Cuồng nghe thấy thế thì bỗng phì cười, cái tên này còn đòi chống lưng à?  

             Nếu như Ngọc Tiểu Long không thể và anh ta cũng không thể bảo vệ cho Hướng Đông Tinh được, cái tên này cảm thấy bản thân mình có thể à?  

             “Được.” Hướng Đông Tinh khẽ gật đầu.  

             Hướng Đông Tinh nhìn thấy Lý Vân Uyển thì không khỏi ngây người, cô ta nói: “Xem ra tôi đã thực sự tự cho mình là thông minh mà phá phỏng cuộc hôn nhân của anh rồi?”  

             Tề Đẳng Nhàn nói: “Dễ hợp dễ tan, không sao đâu.”  

             Sau khi nói xong câu này, hắn quay người đi về phía Lý Vân Uyển.  

             Hướng Đông Tinh khó tránh khỏi việc có hơi tự trách, vốn muốn giúp đỡ Tề Đẳng Nhàn nhưng kết quả lại là chữa lợn lành thành lợn què.  

             “Lát nữa có khả năng sẽ xảy ra chút chuyện.” Tề Đẳng Nhàn khẽ giọng nói với Lý Vân Uyển: “Hay là cô đi về trước đi?”  

             “Lúc này mà bảo tôi về nhà á? Anh có bị điên không?” Lý Vân Uyển nói với giọng vô cùng bất mãn, hai mắt trợn tròn lên.  

             Tề Đẳng Nhàn bất lực cười khổ và nói: “E rằng sẽ có hơi nguy hiểm, tôi đây là đang lo lắng cho cô mà.”  

             “Không sao, tôi nhất định sẽ không kéo chân anh đâu, có nguy hiểm thì tôi sẽ trốn đi xa một chút.” Lý Vân Uyển nói.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.