Tuyệt Thế Cường Long

Chương 606: Tôi sẽ không bỏ rơi cô một mình.”



 

 Có dọa người như vậy sao?  

 

Xe tăng của sư đoàn 81 sẽ tiến vào đại viện của bọn họ bất cứ lúc nào?  

 

Những người ở Cục An ninh quốc gia nhất thời nổi trận lôi đình, bọn họ muốn trực tiếp đánh chết Tề Đẳng Nhàn.  

 

Lần trước đúng là bọn họ đã có mâu thuẫn với bộ đội địa phương, kết quả bị đối phương lái xe bọc thép tiến vào, yêu cầu bọn họ thả người, khiến cho cả đám lão đại đều mặt mày xám như tro.  

  Advertisement

Vụ việc lần này thậm chí còn được truyền tin đến tận thủ đô, làm cho Cục An ninh quốc gia bị mất mặt.  

 

Trương Khác cũng bị lời nói của Tề Đẳng Nhàn làm cho khó chịu, nhưng ông ta biết đối phương là chuẩn tướng của Bộ Chính Trị, hắn được đặc cách tuyển dụng vào bộ chính trị, nên chỉ có thể đen mặt gật đầu.  

 

Ông ta có thể nghe, nhưng không có nghĩa là người khác cũng có thể nghe.  

 

Ở trong đám người, một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi đi ra, lạnh lùng nói: “Anh chỉ là một phế vật dựa vào quan hệ để tiến thân, anh có tư cách gì mà nói những lời như vậy?”  

 

Tề Đẳng Nhàn không khỏi khẽ quay đầu, nhìn về phía người này, nói: “Anh là ai?”  

 

“Thủ lĩnh của Hắc Long quân tại chiến khu Bạch Hổ, Diệp Phi Lưu." Người đàn ông này trực tiếp tự báo gia môn, thanh âm nói chuyện tựa như Hồng Chung Đại Lữ, trung khí mười phần!  

 

Tề Đẳng Nhàn sửng sốt, thật sự không ngờ đội hình bảo vệ Chekhov lại mạnh như vậy, thậm chí ngay cả thủ lĩnh của chiến khu Bạch Hổ cũng ra trận.  

 

Những người có thể làm thủ lĩnh trong Khu vực chiến tranh thế giới thứ nhất thường là những cao thủ rất mạnh với kỹ năng xuất sắc, nếu không, họ sẽ không thể trấn áp được những võ sĩ át chủ bài kiêu ngạo đó.  

 

Tề Đẳng Nhàn nhìn lướt qua, liền thấy rõ ràng Diệp Phi Lưu này quả nhiên là cao thủ, trên lòng bàn tay có vết chai dày, đốt ngón tay dày đặc, vân tay trên ngón tay đã mòn đến mức không thể nhìn thấy.  

 

Đối phương là một người chơi súng lớn!  

 

Diệp Phi Lưu trực tiếp nói: “Anh hiện tại đã là Thượng tướng Bộ Chính Trị, tôi không tiện chạm vào anh. Có điều, sau khi kì khảo hạch năm nay bắt đầu, hi vọng anh vẫn có tự tin như này khi đứng trước mặt tôi!”  

 

“Bởi vì, tôi là một trong những giám khảo trong đó.”  

 

“Những vị giám khảo khác cũng không nhìn quen loại phế vật dựa vào quan hệ để tiến thân như anh.”  

 

“Cuộc sống của anh, sẽ rất không quá dễ dàng đâu.”  

 

“Đến lúc đó, anh không thể tiếp tục dựa vào cấp bậc chuẩn tướng của mình để cưỡng ép khắp nơi nữa đâu.”  

 

Khi Diệc Phi Lưu nói những lời này, rất tự tin, bởi vì hắn thực sự có thực lực này, sau hơn mười năm rèn luyện, hắn đã đạt đến trình độ thông thạo thiện xạ và quyền anh, hắn sẽ không lo lắng về việc giáo huấn một chàng trai trẻ tuổi.  

 

Lần khảo hạch này được đặt ở Ma đô, đó là ý của Phó Phong Vân.  

 

Bởi vì, nếu Tề Đẳng Nhàn trở về thủ đô, chắc chắn sẽ gây ra một trận mưa to gió lớn, đến lúc đó cục diện sẽ rối loạn, ông ấy có thể sẽ không khống chế được cục diện.  

 

Mà mục đích của lần khảo hạch này, chính là các đối thủ chính trị của Phó Phong Vân, vì đánh khuôn mặt già nua của ông ấy, cũng nhân tiện đá Tề Đẳng Nhàn - kẻ gây rối ra khỏi Bộ Chính Trị.  

 

Một Ngọc Tiểu Long đã đủ để cho người ta đau đầu rồi, giờ lại nhiều thêm một cây gậy thọc phân, chắc chắn sẽ khiến người ta cả đêm ngủ không yên.  

 

Người của Cục An ninh quốc gia đều rất vui khi xem náo nhiệt, thậm chí còn cảm ơn Diệp Phi Lưu vì đã đứng ra và khiến cho Tề Đẳng Nhàn phải xấu hổ.  

Khi đó, Tề Đẳng Nhàn không qua khảo hạch sẽ bị tước quân hàm chuẩn tướng, bọn họ sẽ có muôn vàn cách gây khó dễ cho hắn.  

 

 

“Anh rất có tự tin, tôi sẽ nhớ kỹ anh, hy vọng đến lúc đó anh có thể làm cho tôi bất ngờ.” Tề Đẳng Nhàn mặt không biểu tình nói.  

 

 

Hắn lại lần nữa nhìn về phía Irena Jinva, nói: “Hãy tin tưởng tôi, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Dù có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ không bỏ rơi cô một mình.”  

 

 

Irena Jinva cắn môi dưới, nhẹ nhàng gật đầu. Giờ cô đã không còn lựa chọn nào khác ngoại trừ tin tưởng hắn.  

 

 

“Có chuyện gì hay không, không phải do mày quyết định.” Chekhov cười lạnh nói.  

 

 

“Tiểu tử, mày nhảy nhót không được mấy ngày, đừng tưởng rằng có một lão tử lợi hại, mày liền có thể hung hăng càn quấy.” Tề Đẳng Nhàn trả lời lại một cách đầy mỉa mai.  

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.