Tuyệt Thế Cường Long

Chương 620: “Cô không cho tôi đi, tôi sẽ đánh cô!”



 

 So với trước kia, muốn giết thì giết, sẽ không có ai tới lải nhải trước mặt hắn.  

 

Sau khi Irena Jinva tắm xong đi ra, trên người thay một bộ áo ngủ lông xù hình phim hoạt hình, nhìn qua giống như em gái nhà bên.  

 

Những người phụ nữ xuất thân từ Trại Nhạn chính là như vậy, cho dù có trang điểm hóa thân thế nào, họ cũng có thể sắm vai đủ loại nhân vật, hơn nữa, còn làm người khác không thể bắt bẻ bất cứ thứ gì.  

 

Cô ta nhìn thấy Tề Đẳng Nhân đang ở trong bếp nấu ăn, lập tức sửng sốt, sau đó trong lòng dấy lên một chút cảm giác tốt đẹp, ảo tưởng chính mình đã kết hôn với người đàn ông này, bản thân cô ta mới vừa tan tầm trở về, còn chồng cô ta thì đang ở trong bếp nấu ăn.  

  Advertisement

“Tự do, giống như một chiếc lông vũ không được cố định, chỉ cần thổi một cái, nó sẽ lập tức bay đi.” Irena Jinva nghĩ đến lời của một trong những tiền bối của cô đã từng nói một cách thấm thía.  

 

Một bữa tối tuy không quá phong phú, nhưng có thể nói là ngon miệng tối nay khiến Irena Jinva cảm thấy mỹ mãn.  

 

Sau đó, cô ta hỏi: “Tiên sinh, đêm nay anh sẽ ở lại chỗ này sao?”  

  Advertisement

Tề Đẳng Nhân nói: “Không, cô nghỉ ngơi cho tốt đi, ngày mai đến tập đoàn Hướng thị chính thức làm việc, tôi sẽ không quấy rầy cô.”  

 

Irena Jinva ái muội nói: “Này cũng không tính là quấy rầy, ngược lại có thể xem như một loại cổ vũ.”  

 

Tề Đẳng Nhân lắc đầu nói: “Cô không cần cố tình lấy lòng tôi, đây không phải là chuyện mà cô nên làm, bởi vì sau này cô sẽ có một cuộc sống hoàn toàn mới.”  

 

Tuy rằng ngày đó Irena Jinva leo lên giường hắn, nhưng hắn vẫn cho rằng, đây chẳng qua chỉ là ham muốn cầu sinh của một người phụ nữ mà thôi, cô ta muốn nịnh bợ hắn, từ đó có thể bảo toàn tính mạng.  

 

“Tôi không có cố tình lấy lòng anh, anh đã cứu mạng tôi, hơn nữa còn nguyện ý cho tôi tự do, chẳng lẽ anh không cho rằng tôi thích anh sao?” Irena Jinva có chút oán hận mà nói.  

 

Thời điểm cô ta nói những lời này lộ ra vẻ nhu nhược đáng thương, ánh mắt tràn ngập trông chờ người nổi lòng trắc ẩn.  

 

Nhưng Tề Đẳng Nhân rõ ràng, Irena Jinva chính là người xuất thân từ Trại Nhạn, những cảm xúc lộ ra như này, đều là nhờ huấn luyện đặc biệt mà có.  

 

Irena Jinva có chút buồn bực, nói: “Vậy anh muốn tôi làm gì thì anh mới tin tưởng tôi?”  

 

“Chuyện anh hùng cứu mỹ nhân từ xưa đã có, cảm tình thường thường sẽ xuất hiện sau khi mỹ nhân được cứu.”  

 

“Tình cảm của chúng ta là logic, hoàn toàn phù hợp với logic ngày xưa và quy luật tự nhiên.”  

 

Tề Đẳng Nhân chỉ cười ha ha, nói: “Tôi cảm thấy tâm tư của cô hiện tại quá rối loạn, chờ đến khi bình tĩnh lại, sau đó hẳn cẩn thận suy nghĩ lại chuyện như vậy.”  

 

“Ra vẻ đạo mạo cùng lắm cũng chỉ thế này là cùng.”  

 

Irena Jinva mím môi, trong lòng thầm nghĩ, bỗng nhiên có chút tán thành với mấy câu mà Trương Nhu mắng hắn.  

 

Nghĩ nghĩ, Irena Jinva yên lặng nâng hai chân thon dài lên, ống quần trượt xuống, lộ ra cẳng chân mảnh khảnh mượt mà.  

 

Bên trên cẳng chân được bọc một lớp lụa mỏng màu đen..  

 

“Này, làm gì có chuyện ở nhà mặc áo ngủ mang vớ lụa, con yêu tinh này đạo hạnh rất cao! Có vẻ là đã sớm có dự mưu!” Tề Đẳng Nhân tàn nhẫn đưa ra một lời bình luận xem thường.  

“Anh không thể đi.” Irena Jinva trực tiếp đứng lên, đi đến cạnh cửa, giang đôi tay ra chặn cửa.  

 

 

“Canh gà không có độc, mau nhân lúc còn nóng thì uống đi, tôi không quấy rầy cô.” Tề Đẳng Nhân nói.  

 

 

“???”Irena Jinva mặt đầy dấu chấm hỏi nhìn hắn, không rõ hắn đột nhiên nói một câu như vậy là có ý gì.  

 

 

Tề Đẳng Nhân nói: “Cô không cho tôi đi, tôi sẽ đánh cô!”  

 

 

Irena Jinva nói: “Hôm nay tôi có thể xuất ra 10% kỹ năng tôi học được từ trong Trại Nhạn!”  

 

 

Tề Đẳng Nhân hít hà một hơi, lần trước 1% đã tuyệt vời như vậy rồi, này con mẹ nó, 10% là lợi hại như thế nào?  

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.