Tuyệt Thế Cường Long

Chương 796: “Đứng ngây ra đó làm gì, còn không ra tay!”



 

 Vương Khai Vũ liền nói: “Xem ra cô đã nghĩ thông suốt, vậy cô cùng người chị họ này nhanh trực tiếp đi tìm Thôi Chính Hành xin lỗi đi, không nhận được sự tha thứ của ông ta, cô cũng đừng trở về công ty nữa!”  

 

Mặt Kim Thần Hi thoáng cái liền đỏ lên, ngày hôm qua Thôi Chính Hành đưa ra điều kiện kia thật sự quá mức vô lễ, bất cứ ai cũng không thể đồng ý được!  

 

“Chúng tôi tới công ty, là muốn giải quyết chuyện này, chứ không phải đồng ý điều kiện vô lễ mà tên tiểu tử ngoại quốc kia đua ra.”  Dương Quan Quan lúc này lạnh lùng mở miệng nói chuyện.  

 

Vương Khai Vũ vừa nghe, sắc mặt lúc này liền tối sầm, lạnh lùng nói: “Ngày hôm qua Thôi Chính Hành không phải đã nói rõ ràng rồi sao? Là các ngươi não tàn nghe không hiểu tiếng người, hay là lỗ tai điếc nghe không rõ ràng hả?”  

 

“Các ngươi tới giải quyết chuyện này? Giải quyết như thế nào? Các ngươi có thể trong không trung đem công nghệ cùng vật liệu đều biến ra phải không?”  

 

“Tôi không muốn ở chỗ này nghe các người nói nhảm, nhanh chóng đến chỗ Thôi Chính Hành xin lỗi cho tôi, để hợp tác được tiếp tục!”  

  Advertisement

Tề Đẳng Nhàn vào lúc này chậm rãi đi lên, nói: “Một công ty, có giám đốc điều hành cấp cao như thế nào, sẽ quyết định công ty này có thể đi bao xa. Ông thân là phó chủ tịch, lại cúi mình trước một người nước ngoài, muốn cấp dưới đáp ứng điều kiện vô lễ của ông ta, trong mắt tôi, ông đương nhiên không đủ tư cách đảm nhiệm chức chủ tịch.”  

 

Vương Khai Vũ ngẩn người, kinh ngạc nói: “Cậu nói cái gì?”  

 

Kim Thần Hi không khỏi nóng nảy, vội vàng ngăn cản Tề Đẳng Nhàn, nói: “Tôi xin anh đó, anh có thể đừng gây thêm phiền phức nữa được không, ít nói vài câu đi? Anh đến đây là muốn giúp tôi? Hay là hại chết tôi đây hả!”  

 

Người của tập đoàn Gukoo thấy phó chủ tịch cùng người khác xảy ra xích mích, cũng không thể không đến xem náo nhiệt, sau khi thấy là Kim Thần Hi, tất cả liền lập tức thay đổi sắc mặt, giống như thấy được một đống phân chó thối.  

 

Trong mắt bọn họ, Kim Thần Hi chính là đầu sỏ gây trở ngại cho sự phát triển của công ty.  

 

“Ông là não tàn nghe không hiểu tiếng người, hay là lỗ tai điếc nghe không rõ ràng?” Tề Đẳng Nhàn trực tiếp đem nguyên văn của hắn đáp lễ cho ông ta.  

 

Kim Thần Hi sợ tới mức gần như chết đứng ngay tại chỗ, trong lòng không khỏi hối hận, tại sao phải đồng ý để cho hắn cùng đi...  

 

Dương Quan Quan cũng là vẻ mặt bình tĩnh, cái này là sếp lớn mắng phó chủ tịch dưới quyền , không phải là chuyện rất bình thường sao?  

 

Vương Khai Vũ giận dữ nở nụ cười, nói: “Tôi nên làm quản lý cấp cao như thế nào, quản lý công ty ra sao, liên quan cái rắm gì đến người ngoài như cậu?”  

 

Ông ta quay đầu liền đem lửa giận lên người Kim Thần Hi, lạnh lùng nói: “Kim Thần Hi, đây là cách giải quyết mà cô nói? Đem người đến công ty quậy phá? Cô cho rằng làm như vậy sẽ tốt cho cô sao?”  

 

Kim Thần Hi vội vàng nói: “Vương tổng... không không... không phải như vậy, tôi..”  

 

Vương Khai Vũ tức giận nói: “Lập tức đi đến chỗ Thôi Chính Hành xin lỗi, mang theo cả chị họ ngực to không có não kia của cô đi cùng, hôm nay nếu không giải quyết chuyện này cho tôi, tôi không để cô sống đến ngày mai!”  

 

Mọi người nghe nói như thế, đều là vui sướng hả hê.  

 

Vương Khai Vũ từ lâu đã chính là người tàn nhẫn, Kim Thần Hi chọc giận ông, nhất định không có kết quả tốt.  

 

“Chẳng lẽ, cô cho rằng, mang hai người đến công ty làm loạn, là có thể khiến công ty tha cho cô? Nào có chuyện tốt như vậy!”  

 

“Vương tổng, tôi... tôi sẽ không làm như vậy... Chị họ tôi nói, có cách khác có thể giải quyết.” Kim Thần Hi vội vàng nói.  

 

“Cô ta thì có cách tốt gì? Một người phụ nữ ngực to không có đầu óc,cô có biết  công nghệ của Tài Phiệt Thượng Tinh, đối với tập đoàn Gukoo chúng ta quan trọng như thế nào không?”  

 

Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, nói: “Được rồi được rồi, nghe nửa ngày, ông cũng chỉ ở chỗ này than trời trách đất, lòng tràn đầy oán hận, bản thân cũng không suy xem sách lược ứng phó. Chức chủ tịch này của ông, từ hôm nay trở đi, cũng không cần làm nữa!”  

 

Những lời này của Tề Đẳng Nhàn vừa nói ra, trực tiếp làm rộ lên tiếng cười vang!  

 

Kim Thần Hi rụt cổ lại, hận không có cái lỗ để chui xuống.  

 

Hắn cũng thật biết giả vờ quá đi... Thản nhiên như vậy nói Vương Khai Vũ đừng làm phó chủ tịch nữa, hắn nghĩ mình là ai chứ?  

 

Vương Khai Vũ sau khi nghe lời này của Tề Đẳng Nhàn, không khỏi quay đầu lại lạnh lùng nhìn hắn một cái, hờ hững nói: “Ngu xuẩn!”  

 

Tất cả mọi người cảm thấy hai chữ này mắng rất hay, tên này cũng không biết bối cảnh ra sao, châu chấu nhỏ từ đâu tới, thản nhiên chạy đến trước cửa tập đoàn Gukoo làm loạn, còn một mực muốn sa thải phó chủ tịch...  

 

“Cô không muốn đi xin lỗi đúng không? Được, vậy tôi liền tự mình sai người đưa cô đi!” Vương Khai Vũ quay đầu, lạnh lùng nói với Kim Thần Hi.  

 

Kim Thần Hi không khỏi bị dọa, nếu thật sự bị Vương khai Vũ đưa đến chỗ Thôi Chính Hành, cô chắc chắn sẽ không có kết quả tốt đẹp?  

 

“Còn có chị họ của cô, cũng phải cùng đi với cô! một người cũng chạy không thoát!” Vương Khai vũ cười lạnh nói.  

 

Vừa nói, ông ta vừa vung tay lên, gọi tới một nhóm bảo an, chỉ vào Kim Thần Hi và Dương Quan Quan nói: “Đem hai nữ nhân này bắt lại cho tôi, trực tiếp đưa đến chỗ của Thôi tổng, đợi Thôi tổng xử lý!”  

 

Ông ta biết Dương Quan Quan cùng Dương gia ở Thượng Hải có quan hệ huyết thống, nhưng ông ta tuyệt không sợ.  

 

Quan hệ giữa Dương Quan Quan và Dương gia ở Thượng Hải căng thẳng như vậy, ông ta hiện tại dùng thủ đoạn cứng rắn như này, Dương gia biết được, chỉ sợ còn phải cảm tạ ông ta!  

 

“Lập tức tổ chức cuộc họp cấp cao của tập đoàn Gukoo, tôi muốn tuyên bố bổ nhiệm và miễn nhiệm.” Tề Đẳng Nhàn cũng lười nói nhảm với Vương Khai Vũ, lấy điện thoại di động của mình ra, gọi điện thoại cho Irena Jinva, trực tiếp nói.  

 

Irena Jinva hiện tại đảm nhiệm chức vụ thư ký của Hướng Đông Tình, quyền lực rất lớn, tập đoàn Gukoo đã sớm bị tập đoàn Hướng Thị thu mua, lời của nàng, giống như thánh chỉ.  

 

“Ha ha ha...”  

Nghe lời nói của Tề Đẳng Nhàn nói, tiếng cười vang lên.  

 

 

Thật sự là có tố chất làm diễn viên, thất sự coi bản thân là đại nhân vật, còn muốn triệu tập cuộc họp cấp cao của tập đoàn Gukoo?  

 

 

Vương Khai Vũ quay đầu lại, đột nhiên nói: “Diễn trò cười diễn một hai lần thì không sao, nhưng cứ làm trò hề liên tục, sẽ khiến người khác rất khó chịu, cẩn thận bị đánh chết!”  

 

 

Ông ta nói với đám bảo vệ: “Đứng ngây ra đó làm gì, còn không ra tay!”  

 

 

Kim Thần Hi trực tiếp đã bị dọa khóc, nức nở nói: “Chị họ, em không nên nghe lời của chị... hu... em có lòng tốt muốn giúp chị, kết quả lại thành ra thế này...”  

 

 

“Ring ring ring...”  

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.