Tuyệt Thế Cường Long

Chương 799: Chúng ta đã đắc tội với Choi Jeong Han rồi mà.”



 

 Hiện giờ Tề Đẳng Nhàn đang đối mặt với một tình huống tương tự như vậy, đây chính là hậu quả từ thói quen vừa mới nắm quyền đã lập tức sử dụng những thủ đoạn mông tay của hắn.   

 

Nếu sau khi Hướng Đông Tinh thu mua tập đoàn Gukoo, hắn ngay lập tức liên hệ với tập đoàn để tự tạo cho mình một chút quyền uy trong nội bộ thì mọi chuyện đã không đến nông nỗi này.  

 

Có điều Tề Đẳng Nhàn vẫn tỏ vẻ mình không hề để tâm đến những lời vừa rồi, hắn chỉ thờ ơ nhìn lướt qua tất cả mọi người một lượt.  

 

Cái nhìn này khiến cho tất cả mọi người đều có cảm giác sau lưng mình lành lạnh.  

  Advertisement

“Tề tổng, ngài muốn sa thải Vương tổng, được thôi, ngài hoàn toàn có quyền làm thế! Nhưng chúng tôi vẫn giữ ý kiến thế này, trước mắt tập đoàn đang lâm vào tình cảnh vô cùng khốn đốn, một biến động lớn như những gì mà ngài vừa nói ra là không thích hợp!” Phó Minh Tinh đứng dậy nói, Vương Khai Vũ cũng nhanh chóng đứng dậy theo.  

 

Thấy có nhiều người ủng hộ mình như vậy, trong lòng Vương Khai Vũ cũng âm thầm đắc ý hơn. ông ta nói: “Tề tổng à, cậu muốn sa thải tôi thì cũng không có vấn đề gì hết, nhưng trước hết cậu phải đảm bảo được lợi ích cho tập đoàn Gukoo đã! Cậu muốn đề bạt Kim Thần Hi lên chức vị này, cũng không sao cả, nhưng trước hết cậu phải giải quyết tình hình khó khăn mà tập đoàn đang gặp phải hiện nay đã chứ, cô ta gây ra bao nhiêu phiền phức cho mọi người, chẳng lẽ cậu lại làm như không nhìn thấy mà cứ thế mặc kệ?”  

 

Tề Đẳng Nhàn không nói gì, chỉ nhìn Vương Khai Vũ.  

  Advertisement

Vương Khai Vũ nói: “Nếu cậu có thể khiến Tài Phiệt Thượng Tinh nguôi giận và hợp tác với chúng ta thêm một lần nữa thì tôi sẽ đệ đơn từ chức, cũng sẽ nhượng lại toàn bộ số cổ phần mà tôi đang nắm giữ trong tập đoàn ngay lập tức!”  

 

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười hỏi lại: “Anh chắc chứ?”  

 

Vương Khai Vũ đáp lời: “Tôi chắc chắn!”  

 

Mọi người cũng mỉm cười theo, tất cả bọn họ đều biết rõ rằng nếu Tề Đẳng Nhàn không thỏa hiệp với những điều kiện mà Choi Jeong Han được ra thì chắc chắn hắn không thể giải quyết được chuyện này.  

 

Khi biết được mối quan hệ giữa Tề Đẳng Nhàn và hai người Kim Thần Hi cùng Dương Quan Quan, tất cả bọn họ đều cho rằng hắn không thể thỏa hiệp với Choi Jeong Han bằng phương thức như vậy.  

 

Đương nhiên Tề Đẳng Nhàn cũng có thể dần dần giảm bớt số cổ phần của tập đoàn mà Vương Khai Vũ đang nắm giữ bằng cách từng bước khuếch trương số cổ phần thuộc về chính hắn, chỉ có điều làm như vậy thì quá phiền phức, hắn cảm thấy cần nhanh chóng đá những tên khiến mình ngứa mắt ra khỏi tập đoàn thì hơn.  

 

“Nhưng nếu như cậu không thể làm được, vậy thì ngại quá, tôi thực sự không thể nhường lại chức vụ của mình. Tôi tin là các lãnh đạo cao cấp đang có mặt ở đây cũng đều không đồng ý.” Vương Khai Vũ nói.  

 

“Phải…” Tất cả mọi người đều khẽ gật đầu như muốn tán thành lời nói của Vương Khai Vũ.  

 

Tình hình khó khăn trước mắt của tập đoàn Gukoo là vì vấn đề hợp tác giữa họ và Tài Phiệt Thượng Tinh đã bị hủy bỏ, vậy thì chẳng khác nào hạng mục mới sẽ lỗ nặng, tập đoàn khó có thể chống đỡ được khoản lỗ lần này.  

 

Tề Đẳng Nhàn thản nhiên đáp lời: “Cũng được thôi, vậy thì anh hãy chuẩn bị sẵn đơn xin từ chức và bàn giao lại tất cả những công việc còn đang dang dở trong hôm nay đi nhé. Tôi sẽ giải quyết chuyện này!”  

 

Vương Khai Vũ chỉ cười khẩy một tiếng, ông ta căn bản không hề tin rằng Tề Đẳng Nhàn có đủ năng lực làm việc đó, trừ phi hắn thực sự có thể nhẫn tâm tới mức đưa hai người Kim Thần Hi và Dương Quan Quan cho Choi Jeong Han để Choi Jeong Han thỏa thích chà đạp họ!  

 

“Tề tổng à, tôi thực sự không có ý định nhắm vào ngài đâu, tôi chỉ đang lo cho tương lai của tập đoàn này mà thôi, xin cậu thứ lỗi!” Sau khi buổi hội nghị kết thúc, tổng giám đốc đương nhiệm là Phó Minh Tinh quay sang giải thích với Tề Đẳng Nhàn.  

 

“Không sao cả, cậu cứ làm những gì cậu cần làm đi. Công việc của chúng ta cần được tiếp tục, còn về chuyện của Tài Phiệt Thượng Tinh thì tôi sẽ giải quyết.” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên đáp lời.  

 

Trong mắt những người ngoài, Tề Đẳng Nhàn chỉ là một ông chủ vừa mới nhậm chức, khi quyết định đầu tiên vừa được đưa ra đã bị phản đối thì trông hắn có vẻ bất lực vô cùng.  

 

Các nhân viên lâu năm của tập đoàn Gukoo đều cấu kết với nhau và cùng đối chọi lại với ông chủ là hắn dưới sự dẫn dắt của Vương Khai Vũ, vì thế nên tất cả mọi người đều nghĩ rằng hắn cũng chỉ có vậy mà thôi.  

 

Sau khi hội nghị kết thúc, nét mặt của Kim Thần Hi có đôi phần phức tạp, cô ta hỏi: “Anh… Anh thực sự là ông chủ của chúng tôi sao?”  

Tề Đẳng Nhàn hỏi lại: “Cô không tự cảm thấy câu hỏi của mình rất vô nghĩa à? Phải… Sao nào, cô còn muốn thượng cẳng tay hạ cẳng chân với tôi như hồi trước nữa đấy à?”  

 

 

Kim Thần Hi vội trả lời: “Không dám đâu! Có điều… Anh nói anh sẽ giải quyết Tài Phiệt Thượng Tinh, vậy chúng ta phải làm gì bây giờ? Chúng ta đã đắc tội với Choi Jeong Han rồi mà.”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Cô không cần phải nhúng tay vào chuyện này làm gì, điều đầu tiên tôi cần làm là đánh cho ông ta một trận rồi tính sau!”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn thực sự rất chán ghét loại người rác rưởi như Choi Jeong Han, việc ông ta gây ra vô số những chuyện phiền phức như thế này khiến hắn cực kỳ khó chịu, không đánh ông ta một trận cho hả giận thì đúng là khó cho hắn quá.  

 

 

Hơn nữa Choi Jeong Han còn là người của nhà họ Choi, có mối quan hệ thân thích với Tôn Dĩnh Thục, điều này lại càng làm hắn khó chịu hơn nữa.  

 

 

“A?!” Kim Thần Hi trợn tròn cả hai mắt, nói là muốn nối lại quan hệ hợp tác nhưng điều đầu tiên cần làm lại là đánh cho người ta một trận, chuyện này…  

 

 

Kim Thần Hi cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi: “Tôi xin lỗi, cũng vì tôi mà anh phải đối đầu với các nhân viên lâu năm của tập đoàn Gukoo, là do tôi không tốt.”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.