"Tam phu nhân, chúng ta cũng không biết, người này là một người mới. Hơn nữa, hắn đến cùng Tần tiểu thư." Một thủ hạ tận tụy báo cáo.
Dì ba mím môi uống một ngụm rượu vang đỏ, cười lạnh nói: "Chơi thật lớn nhaa, vừa ra tay đã là ba trăm triệu? Cũng không sợ ngã ở chỗ này sao?”
Người đàn ông hỏi: "Bà có muốn để anh ta rút tiền không?"
Dì ba nói: "Không cần, chúng ta là đại lý đánh bạc, để cho khách nhân rút tiền, thì sẽ có chuyện gì xảy ra?”
Tề Đẳng Nhàn cùng Tần Đường Ngọc không biết, ở bên này đặt cược ba trăm triệu, đã kinh động chủ nhân của trường đấu chó, dì ba Triệu Mạn Nhi của Trịnh gia.
Triệu Mạn Nhi vì tránh tạo thành ảnh hưởng, không để cho Tề Đẳng Nhàn rút tiền, nhưng mà, chính mình cũng không khỏi lo lắng đề phòng.
Dù sao, trận đấu chó này, là liên quan đến một trăm năm mươi triệu đó!
Nếu Ngao đen thua, tương đương với việc trường đấu chó dâng lên cho Tề Đẳng Nhàn tiền một hai tháng làm ra, đương nhiên, nếu như thắng, vậy bà ta tự nhiên là muốn cười rách cả bụng.
“Xem đấu chó đi!” Tề Đẳng Nhàn đặt cược, thản nhiên nói với Tần Đường Ngọc.
Hai người được nhân viên phục vụ dẫn đến một ghế VIP dựa vào hàng ghế trước ngồi xuống, sau đó, người dẫn chương trình bên này cũng tuyên bố thời gian đặt cược chấm dứt, chuẩn bị bắt đầu trận đấu chó này.
Hai con chó mạnh mẽ hung ác từ trong lồng của mình đi ra, vừa đối mặt, trong cổ họng lập tức phát ra tiếng gầm trầm thấp.
Hai con này ước chừng cũng biết trận đấu này không dễ dàng, cho nên, sau khi đối mặt, đầu tiên là quan sát lẫn nhau trong chốc lát, đi hai vòng ở tại chỗ.
Một lát sau, mọi người kinh hô một tiếng, chỉ thấy Ngao Vương màu đen đã dẫn đầu gây khó dễ!
Ngao Vương màu nâu vào lúc này đột nhiên cúi người xuống, tránh né phát cắn của Ngao Vương màu đen, vung đuôi, lập tức phản kích!
Hai Ngao Vương, ở trong lồng sắt lớn đấu nhau đến nỗi không thể giải thích, điên cuồng cắn xé nhau!
Khán giả nhao nhao cổ vũ, nhiệt huyết sôi trào.
Sau khi hai con đánh khoảng hơn một phút đồng hồ, mỗi con đều bị thương, nhưng Tần Đường Ngọc lại nhìn ra, hình như thể lực của Ngao Vương màu nâu càng thêm dồi dào, thế công vẫn không giảm, rất hung mãnh!
Ngao Vương màu đen vào lúc này, dường như đã có chút mệt mỏi, chân cũng bị cắn, khập khiễng.
Tần Đường Ngọc không khỏi kinh ngạc, ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn thật đúng là vô cùng chuẩn xác, Ngao Vương màu nâu so với Ngao Vương màu đen rõ ràng là mạnh hơn một cấp bậc.
Sắc mặt Triệu Mạn Nhi thoáng cái trở nên vô cùng khó coi, một khi Ngao Vương màu đen thất bại, như vậy, trường đấu chó của bà ta sẽ tổn thất những một trăm năm triệu!
Cuối cùng, Ngao Vương màu đen thể lực không còn chống đỡ nổi, dưới thế công liên hoàn của Ngao Vương màu nâu đã liên tiếp lùi lại, cuối cùng bị cắn một phát vào cổ.
Ngao Vương màu nâu hung hăng cắn cổ họng của Ngao Vương màu đen, dùng sức lắc lắc đầu hai phát, cứ thế mà cắn đứt luôn cổ.
Tiếp theo, nó buông lỏng mở miệng, Ngao Vương màu đen ngã xuống đất không dậy nổi, bốn chân đá hai cái, từ từ đã không còn động tĩnh.
Hai gò má Triệu Mạn Nhi cứng ngắc như gỗ, nắm tay cũng không khỏi nắm chặt.
Mở trường đấu chó, tất nhiên là có kiếm vào có bồi thường.
Nhưng cái kiếm được, thường hay nhiều hơn.
Bởi vì, trong trường đấu chó có tiêu phí rất cao, hơn nữa ra vào đều là những người có tiền, nếu như thắng tiền, vậy tất nhiên sẽ vui vẻ, sẽ càng vung tiền thêm.
Hơn nữa, một trận thắng thua, nhiều nhất chẳng qua chỉ là chục triệu, làm sao có người nào giàu có mà ném ra ba trăm triệu để cược chó đâu?!
"Tần Đường Ngọc đây là muốn ép tôi đi gặp cô ta, cho nên tìm một người như vậy đến đập phá sân khấu của tôi?" Triệu Mạn Nhi không khỏi nhe răng cười nói, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện ra một chút âm lãnh.
“Tam phu nhân, chúng ta nên làm sao bây giờ?” Thuộc hạ của bà ta cũng không khỏi nơm nớp lo sợ, cảm thấy Triệu Mạn Nhi giờ phút này nhìn qua vô cùng đáng sợ.
Triệu Mạn Nhi lại cười lạnh nói: "Không phải chỉ là một trăm năm mươi triệu sao? Tôi có thể thua được! Cho hắn là được rồi, người này, tôi hết lần này tới lần khác cũng sẽ không gặp. "
Mặc dù trong lòng bà ta có chút chán ghét, nhưng đã quyết tâm không quản nữa, cầm lấy máy tính bảng lên, thản nhiên nói: "Trận tiếp theo là hai con nào? "
“Một con chó Bun Anh của Khang Tam thiếu gia đưa tới, một con là chó săn cỡ lớn chúng ta tự mình mua." Cấp dưới báo cáo.
"Chuẩn bị đi." Triệu Mạn Nhi nói, "Hôm nay người đến đánh cược rất nhiều, chặt chẽ một chút, không nên rơi xuống. "
“Vâng."