Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 13: C13: Bảy cục cưng



Chiếc xe này đương nhiên là không thế lên rồi!

Không phải sợ có nguy hiếm gì, nhưng hiện giờ Trương Phàm chỉ muốn lập tức đi về xem kỹ bảy cây Tụ Linh Thảo kia mà thôi!

Vì thế Trương Phàm ôm hai tay từ tốn nói: “Có chuyện gì nói ngay ở chỗ này đi!”

“Anh bạn trẻ, tránh được nhất thời cũng không tránh được cả đời! Vậy lần sau tôi lại tìm anh!” Người đàn ông trung niên cười cười rồi lập tức lái xe đi

Điều này làm Trương Phàm hơi ngây người ra một lúc, tiếp đó mới hiếu ra là như thế nào. Hóa ra là địa điểm không đúng, loại người như họ cũng sợ bị lộ diện!

Mà nơi này là bên lề đường, khắp nơi đều là camera... Tất nhiên họ cũng kiêng kị

Trương Phàm không sợ bị theo dõi mà trực tiếp bắt một chiếc xe taxi đi thẳng đến Tây Giao.

Khi đến ngôi nhà mới mua thì trời đã tối rồi. Trương Phàm mở đèn lên rồi lập tức chạy đến góc tường. Bảy cục cưng đều. còn ở đây, không xuất hiện bất trảo gì cả.

Trương Phàm đưa tay nhẹ nhàng vuốt v e thân của bảy cục cưng một chút rồi lập tức có phán đoán.

Bảy cây Tụ Linh Thảo này tồn tại thời gian không ngắn, tối thiểu cũng hai mươi năm trở lên

Mà nhìn lại vị trí của chúng và vết tích đồ nội thất trên mặt đất, Trương Phàm âm thầm cảm thấy may mắn là cha của Nhậm Cường không xê dịch đồ đạc trong thời gian dài, bắng không bảy cục cưng này đã bị xử lý như cỏ dại rồi!


Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu bảy cục cưng này sớm bị xử lý thì Nhậm Cường không có khả năng lấy được tận năm triệu, cho nên đây là duyên phận, số trời đã định sẵn rồi!

Trương Phàm ngồi xếp bằng xuống đất, đưa tay chạm vào một cây Tụ Linh Thảo rồi yên lặng vận chuyển Thần Hoàng Càn Khôn Kinh, bắt đầu hấp thu Linh khí ấn chứa trong Tụ Linh Thảo.

Tụ Linh Thảo là một loại tiên thảo rất bình thường và phố, biến trong giới Tu Tiên, đặc điểm của nó là hấp thu và chứa đựng linh khí chung quanh

Trên nguyên tắc, lượng Linh khí mà Tụ Linh Thảo có thể chứa đựng không có giới hạn cao nhất. Nhưng thực tế Tụ Linh Thảo vẫn có mức độ bão hòa, đạt tới độ bão hòa thì mặc dù nó vẫn từ từ gia tăng lượng chứa đựng linh khí, nhưng sẽ rất rất chậm.

Hiện tại bảy cây Tụ Linh Thảo này đã yên lặng hấp thu Linh khí ít nhất trong hai mươi năm, dù Linh khí ở Địa Cầu mỏng manh cũng sớm đã đạt tới độ bão hòa!

Tiếp tục để nó hấp thu cũng sẽ không có thay đổi gì quá lớn

Đương nhiên, hiệu quả khi dùng Tụ Linh Thảo làm thuốc tốt hơn trực tiếp hấp thu nhiều, đặc biệt là nếu nó năm trong tay Trương Phàm thì nhất định có thể phát huy dược hiệu mức độ lớn nhất, từ đó tối đa hóa lợi ích.

Nhưng vấn đề là rất khó tìm được những nguyên liệu phối hợp với Tụ Linh Thảo đế làm thuốc. Ngoài ra hẳn cũng không có lò luyện đan và Đan Hỏa tương xứng, e rắng không phát huy ra được một phần trăm hiệu quả luyện chế.

Cho nên trực tiếp hấp thụ Linh khí trong Tụ Linh Thảo, sau. đó chậm rãi tìm kiếm nguyên liệu phối hợp với Tụ Linh Thảo cùng luyện đan lô, Đan Hỏa mới là lựa chọn tốt nhất hiện tại

Dù sao... hiện tại Trương Phàm mới đến Luyện Khí sơ kỳ, cấp độ vẫn còn quá thấp.

Nếu có thế Trúc Cơ thì hản có biện pháp tu luyện ra Đan Hỏa, đồng thời mở ra năng lực tỉnh thần lực, đến lúc đó tất cả sẽ khác hẳn với hiện tại.

Sáng sớm hôm sau, Trương Phàm kết thúc tu luyện, trong đôi mắt chậm rãi mở ra có tia sáng lóe lên một cái rồi biến mất

“Không hổ là Tụ Linh Thảo đã tiến vào trạng thái bão hòa, qua một đêm mới miên cưỡng hấp thu xong một cây!” Trương Phàm lẩm bẩm. Hơn nữa hản từ Luyện Khí sơ kỳ đã thăng cấp đến Luyện Khí trung kỳ.

Nguyên nhân chủ yếu có tốc độ nhanh như vậy là do Luyện Khí kỳ có yêu cầu tương đối thấp về số lượng linh khí. Ngoài ra còn do Trương Phàm trùng sinh nên biết tận dụng linh khí một cách tối ưu, nhưng không thế phú nhận là số lượng Linh khí trong Tụ Linh Thảo rất khá quan!

“Lời to rồi!" Chỉ tốn năm triệu đã mua được bảy cây Tụ Linh Thảo, Trương Phàm cảm thấy quá lời

Vì thế Trương Phàm định đi ăn chút gì, khi trở về sẽ dùng Luyện Thể Đan để tăng Luyện Thể lên tới Luyện Khí trung kỳ, nếu được thì có thể đồng bộ tăng cường Luyện Khí và Luyện Thế, cố gắng làm nền tảng của Thần Hoàng Càn Khôn Kinh đạt tới hoàn mỹ.

Nhưng hẳn vừa ăn bữa sáng xong, đang định dùng Luyện Thể Đan thì một cú điện thoại đã gọi tới: “Tiểu Trương, cậu đi đến đâu rồi, đừng tới trễ đấy!"

“Tôi... đậy muộn, lập tức xuất phát, đi ngay đây!" Trương Phàm như sực nhớ đến cái gì, thoáng trầm ngâm rồi đáp lại một câu

“Vậy nhanh đi, tôi chấm thẻ giúp cậu, chúng ta trực tiếp gặp ở cửa hàng!"


“Được rồi, tôi lập tức xuất phát!”

Sau khi cúp điện thoại, Trương Phàm trực tiếp đi ra ngoài rồi ngồi xe đi thẳng đến cửa hàng Tinh Vân.

Sau khi bị Trương gia đuổi đi, Lâm gia mặc kệ không ngó. ngàng đến hản, Trương Phàm vẫn luôn tự nuôi sống bản thân, hồi học đại học thì làm việc ngoài giờ. Sau khi tốt nghiệp thì đi làm nhân viên bán hàng cho một công ty sản xuất đồ uống.

Mà người gọi điện thoại cho hẳn tên là Vạn Kính Tùng, từ ngày đầu tiên nhận việc đã dẫn dắt hướng dẫn hẳn tận tình.

Lúc trước Trương Phàm nghiễm nhiên đã xem Vạn Kinh Tùng như người dẫn đường và sư phụ của minh!

Chỉ là hai ngày gần đây Trương Phàm trải qua rất nhiều. chuyện, cho nên quên béng mất công việc của mình.

Ban đầu họ đã hẹn vào sáng thứ hai, cũng chính là hôm nay, đi thẳng đến cửa hàng Tinh Vân để tranh thủ lấy được tư cách gia nhập,

“Mình có nên từ chức không nhi rên đường đi, Trương Phàm đang nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này.

Mặc dù Vạn Kính Tùng rất tốt, nhưng hiện tại hẳn không cần cực khổ đi làm kiếm phần tiền lương này, quá tốn thời gian

Dùng thời gian này tu luyện không thích hơn sao?

“Giúp lão Vạn lấy được đơn hàng này rồi từ chức!” Trương Phàm quyết định như vậy.

Nứa giờ sau Trương Phàm mới chạy tới cửa hàng Tỉnh Vân, đi từ xa đã nhìn thấy Vạn Kính Tùng.

“Tại sao lại lâu như thế!” Vạn Kính Tùng liên tục nhìn đồng hồ.

“Tôi dọn nhà, đang ở Tây Giao nên hơi xa!” Trương Phàm giải thích.


“Tây Giao... Được rồi, đi vào đi, lần này chúng ta nhất định phải thành công!” Vạn Kính Tùng cổ vũ.

Trương Phàm gật gật đầu, đi theo Vạn Kính Tùng tiến vào cửa hàng Tỉnh Vân.

Cửa hàng Tinh Vân là chuỗi cửa hàng có mặt khắp cả nước, nhưng so với những cửa hàng lớn uy tín lâu năm thì nó vẫn còn rất trẻ, hiện tại chỉ được xây dựng ở một số thành phố cấp thấp.

Nhưng công tác marketing của Tinh Vân rất tốt nên có rất nhiều khách hàng trung thành, cho nên nếu sản phẩm công ty họ được gia nhập trung bày ở Tính Vân thì không những mức. tiêu thụ tăng vọt mà cả thương hiệu cũng được khẳng định hơn.

Mà công ty của Trương Phàm tên là Nhạc Khang, tên đồ. uống cũng là Nhạc Khang!

Đó là một công ty mới thành lập chưa tới ba năm, xem như tuyến thủ mới trên đường đua thị trường đồ uống này. Cho nên phải tìm kiếm thị trường mới, con đường mới, cái gì cũng mới!

Cũng bởi vì tất cả đều là mới nên nhân viên sale rất quan trọng, lúc trước Trương Phàm thấy phúc lợi của công ty này tốt hơn chỗ khác nên mới vào làm.

Hơn nữa ngày xưa công việc này quả thật đã nuôi sống hắn.

“Trương Phàm!”

Nhưng Trương Phàm không ngờ vừa bước vào cửa hàng. đã đụng phải Tô Nhược Tuyết

Trương Phàm hơi nheo mắt lại, thành phố Nam Tuyền không lớn, gặp phải Tô Nhược Tuyết cũng không có gì lạ Nhưng mấu chốt là bên cạnh Tô Nhược Tuyết lại là người đàn ông khác, còn là một anh chàng đẹp trai.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.