Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 86: C86: Bây giờ là năm trăm triệu



Giá đã tăng!

Theo Trương Phàm thấy thì chuyện này vô cùng hợp. tình hợp lý!

Dù sao ra tay luôn phải có cái giá phải trả mà. Thế nhưng, không ai để ý tới Trương Phàm hiện tại

tăng giá... Bọn họ đều còn đắm chìm trong chấn động Trần Gia Vũ đột nhiên bị đánh bại.

Và có một câu hỏi cứ ám ảnh tất cả mọi người.

Trần Gia Vũ vừa rồi không phải rõ ràng chiếm thế thượng phong, Trương Phàm nhìn qua cũng dường như không đấu Trần Gia Vũ mà?

Tại sao công phu chớp mắt, tất cả đều đảo ngược. rồi?

Cái này cũng quá tà môn đi?

“Cùng lên hết đi!” Trần lão gia tử nhìn Trần Gia Vũ lại một lần nữa đứng lên, cánh tay giống như căn bản không nhấc lên được, ánh mắt đều đỏ lên.


Hiện trường còn có hơn ba mươi vị cổ võ giả của nhà họ Trần, ngoài trừ Trần Gia Vũ, còn có đầy đủ tám vị cổ võ giả huyền cấp sơ kỳ... Nhà họ Trần vẫn như cũ có được lực lượng lớn mạnh.

Trần Gia Vũ bị đánh bại, cũng không có nghĩa là nhà họ Trần cứ như vậy mà thất bại.

“Lại như vậy rồi!” Nhìn hơn ba mươi vị cổ võ giả cùng nhau xông lên, Trương Phàm bất đắc dĩ lắc đầu.

Nhưng bất đắc dĩ thì bất đắc dĩ, động tác của hản lại không hề chậm chút nào, giống như một con mãnh hổ trực tiếp chủ động nghênh đón, chân nguyên, luyện thể toàn bộ đều bộc phát.

Những người cổ võ giả này so với người bình thường quả thực có thể xưng là siêu nhân, khiến cho người khác lúc này có cảm giác yếu ớt như trẻ con bình thường.

Mọi người đều trợn mắt há hốc mồm...

Là những cổ võ giả của nhà họ Trần này yếu sao?

Đáp án dĩ nhiên là không phải.

Chỉ là Trương Phàm quá mạnh!

Đây rốt cuộc là quái vật gì vậy? Một người lại có thể một mình đấu với nhiều cổ võ giả như vậy, vẫn là tư thái nghiền ép.

Bây giờ mọi người đã hiểu... Lân đầu tiên va chạm với Trần Gia Vũ, Trương Phàm khẳng định không dùng toàn lực, cho nên mới cho mọi người ảo tưởng Trần Gia Vũ mạnh hơn so với Trương Phàm.

Một quyền đánh bại Trần Gia Vũ, thậm chí cũng không phải là thực lực chân chính của Trương Phàm.

Lúc này đối mặt với một đám cổ võ giả, còn có thể trực tiếp nghiền ép Trương Phàm, mới là thực lực chân chính của hắn!

“Cha, chúng ta rút lui trước đi, nơi này không nên ở lâu!" Trần Gia Ảnh sợ hãi, khuyên bảo Trần lão gia tử.

“Có thể rút lui đi đâu chứ?” Tuy rằng trong lòng Trần lão gia tử cũng bị chấn động lấp đầy, nhưng nhìn bề ngoài của ông ta cũng coi như trấn định.


“Rút lui trước rồi nói sau! Trương Phàm dù sao chỉ có một người mà thôi, bàn bạc kỹ hơn, có khi là biện pháp để đối phó! Không nói cái khác, báo cảnh sát là đủ cho cậu ta phải trả giá rồi! Trần Gia Ảnh sốt ruột nói.

“Thiếu Sơn phải làm sao bây giờ?” Trần lão gia tử khế lắc đầu.

“Cậu ta không dám làm gì Thiếu Sơn đâu!” Trần Gia Ảnh nói: “Nhiều người chú ý như vậy, một khi Thiếu Sơn xuất hiện chút gì ngoài ý muốn, cậu ta tuyệt đối chịu không nổi!”

“Ta không thể đánh cược được! Không phải cậu ta muốn tiền sao? Cho cậu ta tiền trước cũng không sao!” Trần lão gia tử đã quyết định trả tiền.

Nói ngàn nói vạn, không quan tâm nhà họ Trần sau này có thủ đoạn gì, trừ phi Trần lão gia tử mặc kệ sự sống chết của Trần Thiếu Sơn, hiện giờ lúc này là trốn không thoát Trương Phàm.

Hơn nữa, còn có một chút...

Cho dù bây giờ rút lui, cũng thật sự có thể rút lui sao?

Nhìn xem thử cổ võ giả của nhà họ Trần còn có mấy người đang đứng vững?

Muốn rút lui cũng không có thời gian rút lui.

Kết quả cũng chính như Trần lão gia tử suy nghĩ, cuộc đối thoại giữa ông ta và Trần Gia Ảnh vừa kết thúc thì Trương Phàm cũng đã hạ gục cổ võ giả cuối cùng của nhà họ Trần, sau đó vẻ mặt tươi cười đi về phía Trần lão gia tử.

Trần Gia Ảnh tuy rằng sợ đến toàn thân run rẩy, nhưng vẫn dũng cảm đứng ở phía trước Trần lão gia tử, lớn tiếng quát: “Trương Phàm, cậu muốn làm gì!”


Trương Phàm hoàn toàn không quan tâm Trần Gia Ảnh, ánh mắt hắn đặt trên người Trần lão gia tử vừa cười vừa nói:

“Bây giờ là năm trăm triệu

“Tài khoản!” Khoé miệng Trần lão gia tử tuy rằng co quắp lợi hại, nhưng ông ta cũng biết bây giờ nhất định phải trả tiền.

Bằng không, ông ta không thể xác định Trương Phàm có ra tay với ông ta hay không.

Xương cốt già nua này của ông ta không thể chịu nổi bất kỳ một chút giày vò nào của Trương Phàm.

Đương nhiên, tiền có thể cho. Nhưng chỉ là tạm thời.

Trần lão gia tử đã lên kế hoạch tiếp theo làm thế nào. để cho Trương Phàm phun năm trăm triệu này ra.

“Rất sảng khoái! Tiền vào tài khoản, tôi liền thả người!" Trương Phàm cười híp mắt, lập tức cung cấp tài khoản của mình.

“Gia Ảnh!” Trần lão gia tử lập tức để Trần Gia Ảnh thao tác.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.