Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị

Chương 95: C95: Tôi đều mua hết



Chuyện này cũng rất đỗi bình thường. Nó không hề theo một quy luật nào nhất định.

“Đem tất cả những viên nguyên thạch phỉ thúy mà Chúc tổng đã chọn ra ngoài. Trước đưa lên xe.” Gia Cát Càn không thấy Chúc Tinh Tinh chọn những viên nguyên thạch phỉ thúy nào, chỉ là nhìn sơ qua số lượng một chút, liền giao cho người bên ngoài đi xử lý.

Sau đó, lại lặp tức sai người mở cửa cái nhà kho khác để người của Chúc Tỉnh Tỉnh vào lựa chọn.

Mà ông ấy, thì vẫn ngồi đấy tiếp tục uống trà, tiếp tục trò chuyện vui vẻ.

Trương Phàm lại lẫn vào tổ chuyên gia ngay lập tức. di chuyển đến một cái nhà kho khác.

Chỉ là trong nhà kho thứ hai ấy vậy mà chỉ chọn ra được mười bảy viên nguyên thạch phi thúy.

So với nhà kho thứ nhất còn thấp hơn rất nhiều.

Tới nhà kho thứ ba thì tốt hơn một chút, tìm được ba mươi lăm viên.

Đến nhà kho thứ tư thì lại càng thảm hơn, thấp phá kỷ luật, vậy mà chỉ tìm được chín viên nguyên thạch phỉ thúy.


Trương Phàm rất thất vọng với tỉ lệ này.

Nhưng mà khi đến nhà kho thứ năm, rất nhanh nơi này lại đem lại cho Trương Phàm niềm vui bất ngờ.

Tại trong kho hàng này, vậy mà có thể chọn ra tròn ba trăm bảy mươi lăm viên nguyên thạch phỉ thúy.

Lúc này Trương Phàm đã bắt đầu hiểu về đặc tính tỉ lệ không theo quy luật của nó.

Niềm vui kéo dài không được lâu, vào lúc Trương Phàm đem sự chờ mong khi vào nhà kho thứ năm sang nhà kho thứ sáu thì trong nhà kho thứ sáu này chỉ tìm ra được vỏn vẹn có hai mươi ba viên nguyên thạch phỉ thúy.

Thu hoạch so với nhà kho thứ năm đúng là một trời một vực.

Nhưng đến nhà kho thứ bảy, nhà kho cuối cùng này cũng cho Trương Phàm chút niềm vui nho nhỏ, ở nhà kho này tìm ra được một trăm sáu mươi ba viên nguyên. thạch phỉ thúy...

Hắn càng chân thật hiểu thêm về cái gọi là tỉ lệ không theo quy luật.

“Những viên nguyên thạch phỉ thúy này, có viên thì lấy cùng một đường hầm ra, lại có những viên lấy ở những đường hầm khác nhau. Có đường hầm cho ra tỉ lệ phỉ thúy cao, thì cũng có đường hầm cho ra tỉ lệ thấp.”

Vào lúc Trương Phàm thoáng hỏi thăm với người

chuyên gia ở bên cạnh về nghỉ ngoặc của mình, chuyên gia liền giải đáp cho hắn.

Trương Phàm liền hiểu rõ... Nhưng việc hắn chọn lựa nguyên thạch phỉ thúy, lại không thể bởi vì viên nguyên thạch phỉ thúy đó được lấy ra từ “đường hầm tỉ lệ thấp” thì không xem xét nữa.

Cho nên có biết điểm này hay không biết điểm này, thì cũng không có gì khác biệt quá lớn.

Cuối cùng, Trương Phàm chọn lựa ra được tròn sáu †răm năm mươi bốn viên nguyên thạch phỉ thúy.


Giá tiền của mỗi viên nguyên thạch phỉ thúy không đồng đều với nhau.

Tổng giá trị ước tính khoảng hai trăm ba mươi hai phẩy hai triệu.

Gia Cát Càn rất hào phóng trực tiếp xóa đi số lẻ, chỉ lấy hai trăm ba mươi triệu.

Chúc Tỉnh Tỉnh rất vui vẻ đưa tiền.

Trương Phàm lại thoáng chút suy tư.

Kỳ thật số lượng viên nguyên thạch phỉ thúy cùng với tổng giá trị của nó không thể hoàn toàn so sánh ngang hàng với nhau.

Lúc trước trong cửa hàng của Chúc gia, chín mươi viên nguyên thạch phỉ thúy liền có giá trị tám mươi triệu, nhưng bây giờ có hơn sáu trăm viên nguyên thạch phỉ thúy mà giá trị chỉ có khoảng hai trăm ba mươi triệu...

Giá trị của các viên nguyên thạch phỉ thúy khác nhau là hoàn toàn khác nhau.

Cũng giống như hiện tại, ở trong kho hàng thứ tư và trong kho hàng thứ bảy, cũng có những viên nguyên thạch phỉ thúy có giá trị lên đến hơn mười triệu.

Nhưng Trương Phàm kiểm tra một hồi cũng không †ìm thấy phỉ thúy, cho nên liên không mua.

Nhưng nếu có phỉ thúy bên trong thì sao?


Điều gì sẽ xảy ra nếu như có nhiều nguyên thạch phỉ thúy giá cao như vậy?

Đương nhiên là tổng giá sẽ bị đẩy tăng lên.

“Càn tổng, hợp tác vui vẻ.” Sau khi thanh toán hoàn tất, Chúc Tinh Tỉnh mỉm cười bắt tay Gia Cát Càn.

“Còn phải xin về sau Chúc tổng sẽ quan tâm đ ến việc buôn bán của tôi nhiều hơn.” Gia Cát Càn đối với việc Chúc Tinh Tinh chỉ mua hơn sáu trăm viên nguyên thạch phỉ thúy có hơi thất vọng.

Nhưng dù sao đó cũng là hơn hai trăm triệu, ông ta đã kiếm được rất hời, nụ cười tươi vẫn treo trên môi.

“Là nhờ Cản tổng chăm sóc tôi.” Chúc Tinh Tỉnh cười tươi đáp lại.

Nhưng khi ông ấy vừa dứt lời, một đoàn xe gầm rú lao đến, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi bước xuống khỏi xe, lớn tiếng nói:

“Càn tổng, số nguyên thạch phỉ thúy mà bọn họ chọn, tôi đều mua hết.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.