Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 92: Cương Phong



"Cửu Thiên Lộ chín trăm chín mươi chín bậc, hắn mới may mắn qua ba mươi ba bậc, mới ải nhỏ đầu tiên, từng người từng người một đều làm được giống hắn như thế!"

Tô Vũ Bách hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên thấy mọi người kinh ngạc như thế làm hắn hết sức bất mãn.

Hắn thấy, Diệp Viễn qua được ải thứ nhất chỉ có thể là may mắn! 

Hơn nữa, vượt qua ải thứ nhất cũng không có nghĩa gì, rất nhiều Nguyên Khí Cảnh đều vượt qua.

Điều chân chính đáng sợ nhất ở Cửu Thiên Lộ, là 333 bậc cuối cùng!

"Đúng vậy, Diệp Viễn kia thoạt nhìn chính là một tên tiểu tử xảo quyệt, phỏng chừng rất biết lợi dụng sơ hở. Ải thứ nhất đoán chừng là hắn chui qua lỗ hổng nào đó, mới dễ dàng như thế." Một tên trưởng lão phụ họa nói. 

"Ừ, bất kể nói thế nào, Cửu Thiên Lộ chính là tử địa của Nguyên Khí Cảnh, dù là ai cũng không cách nào thay đổi sự thật! Dựa theo trước đây mà nói, kỷ lục cao nhất của Nguyên Khí Cảnh chỉ nằm trong 333 bậc, coi như Diệp Viễn vô cùng nghịch thiên, có thể qua hết 333 bậc cũng đạt tới đỉnh rồi." Trương Tùng Đào cũng đồng ý nói.

Khác với những trưởng lão này, biểu hiện của Diệp Viễn làm cho Hô Diên Dũng và Phong Nhược Tình có thêm mấy phần lòng tin.

"333 bậc đầu tiên, đáng sợ nhất chính là hao phí nguyên lực! Linh Dịch Cảnh còn khá hơn một chút, nguyên lực Nguyên Khí Cảnh, rất khó giữ vững đến cuối cùng. Coi như may mắn vượt qua rồi, 333 bậc ở giữa càng đáng sợ hơn trước đó, cuối cùng vẫn là cái chết. Nhưng là Diệp Viễn ở ải thứ nhất ngay cả nguyên lực bảo hộ đều không dùng, cơ bản không có hao phí nguyên lực gì rồi." Hô Diên Dũng có chút kích động nói. 

"Diệp Viễn thật đúng là có thể mang đến cho người ta vô hạn những bất ngờ, có lẽ... hắn thật có thể vượt qua cũng không chừng?" Phong Nhược Tình tự lẩm bẩm.

"Hừ, tên này vừa thối vừa cứng, chết đi cho xong!" Phong Chỉ Nhu lại khôi phục cay cú.

Phong Nhược Tình cười nói: "Nếu như hắn chết, cả đời này ngươi cũng đừng nghĩ đến đột phá Ngưng Tinh Cảnh." 

"... Ai mà thèm!" Phong Chỉ Nhu ngoài miệng cứng rắn, nhưng ánh mắt vẫn luôn luôn dõi theo từng bước của Diệp Viễn.

...

Cuồng phong ở ải đầu tiên đối với Diệp Viễn không có bao nhiêu khó khăn, vừa qua ba mươi ba bậc, nhảy lên bậc ba mươi bốn, cảnh tượng lần nữa đột nhiên biến đổi, biến thành một biển lửa nóng rực. 

Hỏa Chi Ý Cảnh!

Đây là một đường hỏa diễm!

Hỏa diễm nóng rực đốt đến Diệp Viễn phảng phất sắp bốc cháy, nhưng khóe miệng Diệp Viễn lại thoáng qua một tia cười lạnh. 

"Không biết Linh Chá Thần Vương biết có người đùa lửa trước mặt công pháp của hắn, sẽ có cảm tưởng gì đây!"

Vừa nói, Diệp Viễn vừa vận chuyển Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết, không phải mở ra nguyên lực bảo vệ, mà là mở hết khí thế, thả nguyên lực ra bên ngoài!

Sau đó, Diệp Viễn bước chân tới, thẳng tiến đi lên, chỗ hắn đi qua, hỏa diễm tự động nhượng bộ lui binh! 

Trước mặt Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết chơi đùa Hỏa Chi Ý Cảnh, đây quả thực là đang gây cười!

Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết chính là công pháp hỏa hệ chí cao vô thượng ở Thần Vực, Hỏa Chi Ý Cảnh gần như đạt tới cực hạn!

Năm đó Linh Chá Thần Vương dựa vào Cửu Dương Phần Thiên – công pháp cuối cùng của Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết nhất chiến thành danh, trận chiến ấy hắn dùng Cửu Dương Phần Thiên trực tiếp đốt mấy vị Thần Vương vây công hắn thành hư vô, từ đó không ai dám trêu chọc. 

Dù là Diệp Viễn lúc này công lực còn thấp, cũng không phải hỏa diễm bình thường của hạ giới có thể so sánh.

Đây giống như một con rồng nhỏ chưa trưởng thành, dù là hắn nhỏ đi nữa, cũng là vua trong trăm thú, chỗ đi qua tất cả đều phải tránh đi!

Diệp Viễn kiên định nện bước chân, bốn phía hỏa diễm tự động tách ra cho hắn một con đường. 

Cứ như vậy, Diệp Viễn lấy tốc độ cực nhanh thông qua ải thứ hai biển lửa.

Thông qua ải thứ nhất, Diệp Viễn vì tránh cuồng phong, còn hao tốn mất thời gian một nén nhang.

Mà ải thứ hai, Diệp Viễn chỉ trong thời gian ngắn liền đi qua. 

Ải thứ ba, thế giới cực hàn!

Đây là một mảnh không gian băng tuyết, vô cùng giá rét.

Nhưng mà loại giá rét này, trước mặt Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết của Diệp Viễn, vẫn không thể tạo thành chút uy hiếp nào. 

Diệp Viễn lần nữa trực tiếp đi qua!

Trong chớp mắt, Diệp Viễn liền thông qua hết chín mươi chín bậc!

Tiếp theo ải thứ tư là trọng lực, ải thứ năm là đất dày, ải thứ sáu là nước… thẳng tới ải thứ mười, Diệp Viễn đều thông suốt đi qua. 

Cảnh giới của Diệp Viễn so người tạo ra trận pháp cao hơn quá nhiều, những cửa ải này đối với hắn căn bản là không tạo được khó khăn quá lớn, hắn thậm chí ngay cả nguyên lực cũng không hao phí bao nhiêu.

"Cũng không biết trận pháp này có phải U Vân Tông cùng người nào khác tạo ra hay không, dung hợp ngũ hành ý cảnh kim mộc thủy hỏa thổ cùng với chính bản thân sinh ra năm loại ý cảnh khác nhau, thật là một thiên tài! Cũng không biết người này sau đó ra sao, có phi thăng lên Thần Vực hay không, ta ở Thần Vực chưa từng nghe nói qua có thiên tài trận đạo như vậy, chẳng lẽ là đã sớm bỏ mình?" Diệp Viễn cảm khái nói.

Thế giới của võ giả nguy hiểm trùng điệp, ngoại trừ nguy hiểm trên con đường tu hành, đáng sợ hơn chính là lòng người. 

Từ cổ chí kim, cho dù là Thần Vực hay là hạ giới, thiên tài nhiều vô số kể, nhưng mà chân chính có thể lớn lên lại cực kỳ ít ỏi.

Những nhân vật đứng ở chóp đỉnh Thần Vực kia, có người nào không giẫm lên thi thể vô số thiên tài?

Cho dù là Thanh Vân Tử thiên tài tuyệt thế như vậy, cũng ở trên con đường trưởng thành bị hại ngã xuống, những người khác liền càng không cần phải nói. 

...

Tốc độ qua cửa của Diệp Viễn đưa tới cực lớn oanh động ở bên ngoài!

Hắn quá nhanh! 

Từ khi bắt đầu bậc một đến lúc thông qua hết 333 bậc, thời gian Diệp Viễn hao tốn còn chưa tới một canh giờ, điều này thật sự là quá đáng sợ!

Một học viên xoa xoa hai mắt của mình, không thể tin nói: "Chẳng lẽ là ta hoa mắt? Cửu Thiên Lộ này, lúc nào lại biến thành dễ dàng đi qua như vậy?"

"Đầu óc ngươi là đậu hủ hả? Dễ dàng qua vậy ngươi đi thử một chút đi! Ta xem ngươi chết thế nào cũng không biết!" 

"Nhưng là Diệp Viễn mới Nguyên Khí Cảnh tầng sáu, hắn làm sao có thể qua nhanh như vậy?"

"Nghe nói Cửu Thiên Lộ này cũng không phải hoàn toàn là nơi khảo nghiệm thực lực, càng là khảo nghiệm tiềm lực! Như thế xem ra, thiên phú của Diệp Viễn, thật yêu nghiệt đến mức độ khó có thể tưởng tượng! Chẳng qua là không biết, hắn có thể vượt qua 666 bậc phía sau hay không."

"Nói không chừng, hắn thật có thể vượt qua đó?" 

Hai người liếc nhau một cái, đều bị ý nghĩ này làm sợ hết hồn!

Nguyên Khí Cảnh tầng sáu vượt qua Cửu Thiên Lộ?

Cái này không thể nào! Tuyệt đối không thể! Cửu Thiên Lộ là cấm địa của những võ giả Nguyên Khí Cảnh đó! 

Nhưng là không biết tại sao, ý nghĩ này vừa xuất hiện, giống như một hạt giống chôn ở đáy lòng bọn họ, mọc rễ nảy mầm, lại cũng không áp chế được!

Bên kia, vào lúc Diệp Viễn vượt qua 333 bậc đầu tiên, Tô Vũ Bách bỗng nhiên đứng lên, nhìn Diệp Viễn ở giữa sườn núi, đồng dạng đầy mắt cũng là không thể tin.

Không trách hắn khiếp sợ như vậy, Diệp Viễn qua cửa tốc độ quá nhanh! 

Đoạn đường này thế như chẻ tre, không hề chậm chạp chút nào!

Học viên vượt qua Cửu Thiên Lộ rất nhiều, biểu hiện của bọn hắn cũng không phải là bí mật gì, những chuyện này thân là Hình Đường Đại trưởng lão Tô Vũ Bách tự nhiên là rõ ràng nhất!

Nhưng mà những người qua cửa kia, không có người nào có thể đạt tới tốc độ qua cửa như Diệp Viễn, bao gồm cả những học viên Linh Dịch Cảnh! 

Cho dù là tài hoa hơn người như Mạc Vân Thiên, thông qua 333 bậc trước tiên cũng hao tốn suốt một ngày!

Nhưng Diệp Viễn, chỉ hao tốn một giờ!

Đây chẳng phải là nói, Diệp Viễn thiên tài đến trình độ này, là hơn Mạc Vân Thiên gấp mấy lần, thậm chí là mấy chục lần? 

Tô Vũ Bách không dám, cũng không muốn tin tưởng phán đoán này!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.