Tuyệt Thế Long Thần

Chương 193: C193: Bên ngoài thân thiết chị em nhưng thực chất đấu đá như điên



Ba cô gái mặc lễ phục nhìn nhau, lưng đã ướt đẫm mồ hôi.

Bọn họ thầm thấy may mắn vì Dương Phàm không tính toán đến việc vừa rồi bọn họ sỉ nhục Dương Phàm, nếu không thì kết quả của bọn họ cũng không khá hơn là mấy.

Chỉ là bọn họ nghĩ mãi không hiểu, với thân thủ như Dương Phàm, có thể trở thành nhân vật trưởng lão cấp cao trong bất kỳ thương hội nào, tại sao lại chạy đến ăn bám một nhà họ Tô nho nhỏ.

Sau khi mọi người giải tán, Vương Lệ Trữ bước tới, mỉm cười với Dương Phàm.

Cô ta nói: "Trên người cậu còn bao nhiêu bí mật mà tôi không biết?"

Ban đầu cô ta còn lo lắng cho sự an toàn của Dương Phàm, nhưng bây giờ có vẻ là cô ta lo lắng quá nhiều rồi.

Dương Phàm mỉm cười: "Vẫn còn một chức năng co duỗi nữa, khi có thời gian, chúng ta sẽ nghiên cứu thêm."


Vương Lệ Trữ lườm hắn một cái, không nói thêm nữa.

Tô Mộng Dao bước tới nói với Dương Phàm: "Anh Phàm, anh đắc tội với nhà họ Tạ, bọn họ sẽ không tha cho anh, hay là anh trốn đi một thời gian đi?"

Dương Phàm còn chưa mở miệng, Vương Lệ Trữ đã tiến lên nắm lấy tay Tô Mộng Dao nói: "Em gái, chuyện này em không cần lo lắng, anh trai chị sẽ đi thương lượng với bọn họ."

"Hơn nữa, Tạ Yên Khách sẽ không đối đầu trực diện với chúng tôi."

Phụ nữ thông minh khi gặp tình địch sẽ không trở mặt ngay, Vương Lệ Trữ nói bóng gió là để Tô Mộng Dao hiểu được thực lực nhà họ Vương của bọn họ.

Cả hai đều là thương hội lớn đương nhiên hiểu câu ngao sò tranh đấu, ngư ông đắc lợi, nếu thương hội Thuận Thái cố ý muốn bảo vệ Dương Phàm, Kim Sĩ Đốn sẽ không vạch mặt ra bên ngoài.

Bây giờ đã nhìn thấy thực lực của Dương Phàm, cô †a cũng không sợ thương hội Kim Sĩ Đốn lén ra tay nữa.

Tô Mộng Dao nghe Vương Lệ Trữ nói vậy, mới thấy yên tâm.

"Cảm ơn chị đã quan tâm chăm sóc Dương Phàm nhà em." Cô ấy cũng không chịu thua kém tuyên bố chủ quyền của mình.

Dương Phàm: ..."

Cái gì mà chị chị em em, xưng hô khó hiểu quá vậy?


Hai người lườm Dương Phàm một cái, bắt đâu mắng Dương Phàm.

"Người này không được đâu, quá hay gây rối." "Đúng đấy, còn tham lam nữa..."

"Cậu ta tốt với em hơn chị nhiều, ngay cả khi chị bị người khác bắt nạt hắn cũng không can thiệp."

Hai người nói chuyện với nhau giống như đang trò chuyện với bạn bè, nhưng chỉ trút giận lên Dương Phàm.

Dương Phàm cười xấu hổ, tìm cớ đi vào nhà vệ sinh tránh né, hai người cạnh tranh với nhau, tại sao người bị công kích lại là hắn?

Khi Dương Phàm rời khỏi phòng vệ sinh, nhìn thấy Vương Lệ Trữ và Tô Mộng Dao đang vừa nói vừa cười, giống như bạn bè thân thiết đã nhiều năm.

Thì ra sau khi hai người thăm dò một chút, cả hai đều đoán được Dương Phàm chưa có hoạt động thân mật với ai, hay nói cách khách thì bọn họ vẫn ở cùng vạch xuất phát.

"Chị em plastic*." Dương Phàm từ xa lẩm bẩm, sau đó bưng ly rượu lên uống một mình.


*Tình cảm chị em như hoa giả bằng nhựa, hàng giả 100% nhưng vẫn luôn tươi không tàn. Bên ngoài thân thiết chị em nhưng thực chất đấu đá như điên.

Ly rượu còn chưa uống hết, hội trường gần như chật kín người. Điều này vượt xa sự mong đợi của Đường Ngữ Yên.

Ban đầu cô lo lắng với một hội trường lớn như vậy, đến lúc đó có thể trở nên quá rộng rãi và lạnh lẽo.

Tuy nhiên, cô đã đánh giá thấp sức hút của thuốc mỡ trị sẹo Tuyết Phù, không chỉ tại Giang, mà còn có cả những bác sĩ nổi tiếng của Long Quốc cũng đến để kiểm tra tính chân thật của sản phẩm.

Khi sự kiện bắt đầu, Đường Ngữ Yên tự mình lên sân khấu để giới thiệu sản phẩm, cô còn mời vài người có sẹo lên sân khấu để trình diễn hiệu quả của sản phẩm.

Sự kiện lần này rất thành công, tất cả khán giả đều rất ngạc nhiên.

Hội trường rất náo nhiệt, nhưng Dương Phàm lại ngồi ở bên ngoài uống rượu như không có chuyện gì xảy ra.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.