Tuyệt Thế Phàm Nhân

Chương 22: Lực Định Trụ



Tôn Dương thu hồi Yêu Huyễn Ma Đồng, cả người bị đẩy lui về sau mấy bước.... Đôi mắt đau nhứt chảy xuống hai dòng máu đỏ tươi.

Cảnh tượng vừa rồi, hắn vẫn chưa kịp nhìn rỏ là vật gì cả đã bị cắn trả, nếu không phải hắn kịp thời thu Ma Đồng lại sợ là mắt của hắn đã nỗ tung rồi....

- -- Tôn Dương ngươi không sao chứ..? Cẩm Linh chạy đến lo lắng hỏi..

- -- Ta không sao... Nàng yên tâm...!

- -- Tôn huynh đệ... Nếu như nguy hiểm quá thì thôi, chúng ta buông tay đi...! Đinh Hữu Tự cũng đi đến cạnh Tôn Dương nói..

- -- Tôn Dương vừa nãy ngươi nhìn thấy gì, tại sao lại thành ra như vậy...! Thiên Ân cũng cất tiếng hỏi...

- -- Các ngươi không cần lo lắng, ta không sao... Ở trong đó có một thứ mà ta cần, ta nhất định phải lấy cho bằng được...! Tôn Dương nhịn đau, kiên định nói..

- -- Ngươi nói cho ta nge, những gì ngươi nhìn thấy trong đó... Có khi ta còn có thể nghỉ cách giúp ngươi...! Thiên Ân lại lần nữa hỏi.

- -- Được.... Vậy trước tiên ngươi xem giúp ta loại Linh Thảo này là gì, tại sao lại mọc trong đó...? Tôn Dương nói rồi lật tay, phóng ra Tạo Hoá lừc huyễn hoá thành một cây Linh Thảo giống như cây trong động kia........ Bây giờ, hắn đã phần nào tin tưởng tên thầy bói này, cảm thấy hắn càng lúc càng thần bí.

Những người khác thì không có phản ứng gì, còn Thiên Ân vừa nhìn thấy cây Linh Thảo này thì trố mắt kinh ngạc..." mẹ ơi Cương Tinh Thảo.... Đây là một trong một trăm loại Linh Thảo cá biệt trên toàn Lục Địa giới, có thể thông Linh và sinh ra trí tuệ là loại cực kỳ quý hiếm....... Cương Tinh Thảo cây giống như tên, cứng như Tinh Cương có tác dụng cải biến thể chất và cường hoá thân thể cực lớn....... Nhưng tại sao nó lại mọc trong đó?."

- -- Cương Tinh Thảo sao...? Nge tên cũng biết đúng là hệ phòng ngự rồi...! Tôn Dương lẩm nhẩm..

- -- Vậy được... Ta sẽ nói cho ngươi nge tình cảnh bên trong...! Tôn Dương đem toàn bộ tình hình kể lại cho mọi người nge một lượt.... Sau khi nge xong cả đám mặt xanh như tàu lá chuối, Thiên Ân thì suy ngẩm một hồi nói.

- -- Nếu quả thực giống như ngươi nói thì có lẽ có chút phiền phức... Bởi vì lúc nãy là ngươi dùng thủ đoạn dò xét nên không có xúc động chúng... Còn nếu như người thật chân chính bước vào thì sẽ lập tức biến thành bộ xương trắng giống ba người kia... Bởi vì đặc tính của Ngãi độc là rất mẫn cảm với năng lượng và Huyền lừc, chỉ cần Ngãi Đế cảm nhận được thì sẽ lập tức điều khiển đám Ngãi độc vây lại công kích...!

..." Trừ khi...." Thiên Ân nói đến đây thì dừng lại...

- -- Trừ khi cái gì..? Ngươi nói thì nói cho hết... Đừng có úp úp mở mở như vậy... Ta có bệnh tim a không nên để ta hồi hộp...! Tôn Dương đưa tay quệt vết máu trên mặt, làm ra vẽ nôn nóng nói..

...." Xìiiii..." ( Xìiiii).... Cả đám nge hắn nói mà khinh bỉ Xì một tiếng... Kẻ giết người mà mắt không nháy một cái... Lại bảo là có bệnh tim thì đúng là lão thiên cũng nên đập đầu xuống đất tự sát đi là vừa...

- -- Ta nói cho ngươi biết cũng không sao..? Vì những chuyện này hoàn toàn là không có khả năng........ Ngãi Sư chính là từ một bình dân nhờ vào việt học bùa chú và luyện Ngãi, rồi mượn sức mạnh tà ác của chúng mà có thể đối kháng và đứng ngang hàng với các cường giả đỉnh cấp...... Bởi vậy sau khi Ngãi Sư chết con Ngãi hắn nuôi vẫn sẽ tồn tại để tìm chủ nhân mới....

..." Ngãi khi không có chủ nhân điều khiển, sẽ rất mẫn cảm với các nguồn năng lượng giao động và Huyền lực.."... Chính vì thế Bí Cảnh do Ngãi Sư để lại chỉ có ba loại người có thể vào được..." một là cường giả phải có cảnh giới cao hơn so với Ngãi Sư..".." hai chính là Ngãi Sư.."..." ba là người trong Tông môn nuôi toàn phế vật thành quái vật kia.... Họ cũng đều là xuất thân từ Phàm Nhân tu luyện cũng không phải là Huyền lực, nên rất có thể sẽ không bị Ngãi cảm ứng mà công kích...!!!

Thiên Ân uống lưởi giải thích nguyên một tràn, nhưng ngoài Tôn Dương va Cẩm Linh ra, còn lại ba huynh muội Phan Kim Huệ thì nge chỉ hiểu đoạn đầu, còn đoạn sau thì mờ mịt không hiểu gì cả... Bởi vì những chuyện kia đều là nằm ngoài nhận biết của họ...

..... A.... Hahahaaaaaaaaaaaa..... Đúng là trời giúp ta rồi........ Ca ăn ở quá tốt, vận khí luôn rơi trúng Ca.... Haha....! Tôn Dương đột nhiên ngữa mặt lên trời cười dài, nói lảm nhảm...

- -- Này ngươi đang nói nhảm cái gì vậy..? Còn tính vào trong đó sao..? Thiên Ân nhìn Tôn Dương kỳ quái hỏi...

- -- Vào.... Nhất định phải vào... Con mẹ nó.... Hù Ca xuýt nữa đột quỵ mà chết... Cái Bí Cảnh này Ca phải khiêng đi hết....! Tôn Dương hung hăn làm bộ nghiến răng nhưng vẫn lộ ra dáng cười nói...

- -- Hừ được mẽ phách lối... Ngươi khiêng Bí Cảnh ra đây thì cũng phải chia đều cho chúng ta...! Cẩm Linh nhìn vẽ mặt đắc ý của Tôn Dương thì hừ một tiếng nói..... Nếu đúng như lời Thiên Ân nói thì nàng cũng không cần lo lắng nữa, bởi vì nàng biết Tôn Dương là thuộc loại người nào...

Bốn người Thiên Ân nge nàng nói xong..... Cảm giác như đầu mình hình như không đủ dùng, chỉ mới vừa lúc nãy còn nằng nặc đòi giữ Tôn Dương lại không cho đi. Vậy mà bây giờ lại dong hai tay ủng hộ, còn bắt hắn đi lấy bảo vật ra chia nữa.." cả cặp này đi với nhau đúng là ăn ý.... Cả suy nghỉ cũng đều quái dị như nhau...

- -- Tôn Dương.... Ngươi muốn đi vào thật sao...? Không lẽ ngươi....! Thiên Ân kinh ngạc nói.

- -- Vừa nãy ngươi thấy ta dùng Huyền Lực ngưng tụ ra Cương Tinh Thảo sao...? Tôn Dương nhẹ nhàng đáp...

...." A.... Tại sao lại không chú ý điểm này nhỉ.... Vừa nãy đúng năng lượng tinh thuần, nhưng không phải là Huyền lực...." nói như vậy thì hắn.." Ngãi Sư ngươi là Ngãi Sư.... Moá đáng hận a....! Thiên Ân cứ lẩm tha lẩm thẩm, rồi cuối cùng chốt lại một câu, khiến cho Tôn Dương đang nở nụ cười mà hắn cho là đẹp nhất để đắc ý.... Bỗng mặt xầm lại té ngữa ra đất, miệng co quăp dật dật...

...." Mẹ kiếp Thầy bói.... Ta đã đánh giá ngươi quá cao rồi... Ngươi có thông minh cũng không nên thông minh đến mức đã kích người như vậy chứ...! Tôn Dương trợn mắt cả giận nói...

- -- Hắc hắc.... Quá khen quá khen....!! Thiên Ân vẫn chai mặt trả lời... Thật ra hắn đã đoán ra được rồi, chị là ngoài miệng muốn trêu Tôn Dương một chút mà thôi...

- -- Được rồi... Các ngươi cứ ở đây đợi ta... Ta vào lấy một ít xâu bọ ra chia cho các ngươi...! Tôn Dương nói xong, đem toàn bộ khí tức thu liểm lại rồi đi tới gần không giang bí cảnh.

Hắn đưa tay thử chạm nhẹ vào đoàn ám vụ, nhưng mọi thứ vẫn bình thường, không có chuyện gì xảy ra cả.... Điều này làm cho hắn cực kỳ hưng phấn.

Đám người phía sau nhìn cũng âm thầm tặc lưởi..." tên này vận khí thật tốt.... Tiện mồm táp bậy mà vẫn táp trúng Bí Cảnh... Thật là Cường đại a...."

Tôn Dương thấy thật sự không có vấn đề gì, hắn nhấn người đi xuyên qua đoàn ám vụ, bước vào bên trong động..... Ập vào mặt hắn là một cảnh không giang mờ mịt ám vụ lượn lờ dày đặc che mất tầm nhìn, do lúc đầu là hắn sử dụng Yêu Huyễn Ma Đồng dò xét nên có thể nhìn rỏ tất cả mọi thử.... Còn bây giờ khi chính thức đi vào hắn không giám mở ra Ma Đồng vì sợ Ngãi Đế cảm ứng được thì sẽ rất phiền phức...

Tôn Dương lần mò, đạp trái đạp phải cố gắng định vị phương hướng cửa động, lại còn phải cẩn thận tránh né đám xâu bọ và những cái cây cổ quái kia....

Hắn nhớ rỏ cửa động là nằm ở góc trái từ bên ngoài vào, hắn cẩn thận đi từng bước trong ám vụ.... Giữa lúc chỉ còn cách cửa động vài mét, Tôn Dương bỗng khựng người lại. Vì lúc này trên chân hắn đang có một vẫt nhỏ bám vào loi ngoi lóc ngóc, cắn vào góc giày của hắn...

Tôn Dương đưa mắt nhìn lại, liền thấy trên giày có một con Sâu nhỏ màu Xanh lục, nó đang cố gắng ngấu nghiến giày của hắn..... Tôn Dương đưa tay định búng nó đi thì đột nhiên cả người cứng đờ lại, hắn cảm nhận có một nguồn lực định trụ cực lớn ập tới đè nặng lên thân thể...

Hắn cảm giác toàn bộ thân thể như bị trói xiết chặc lại, tư thế cúi người đưa tay ra kia cũng giữ nguyên, không xê xích nỗi... Hắn kinh hãi trợn trừng mắt, cố gắng gồng người thẳng dậy nhưng không nhúc nhích được một tí nào.

"Lực định trụ kia quá mức cường đại, có lẽ là do thứ phía trong động kia phát ra.... "Mạnh mẽ như vậy có lẽ là Ngãi Đế rồi....." chết tiệt thật... Nếu không có cách thoát ra, chắc sẽ bị đính ở đây mà chết khô mất.." Tôm Dương thì thào lẩm bẩm...

Nhưng lúc Tôn Dương đang đau đầu không biết làm thế nào thì trong cơ thể, Ly Châu xoay chuyển phóng ra một đoàn tinh quang, đem hắn bao phủ lại..... Tôn Dương lập tức nhận thấy định lực giảm xuống, toàn thân nhẹ nhõm hoạt động bình thường trở lại...

Hắn đưa tay búng văng con Sâu ra, rồi bước nhanh vào trong động.... Trước mặt lập tức tối sầm lại một mãnh đen kịt, đoàn tinh quang vẫn lưu chuyển nhè nhẹ trên thân.... Tôn Dương men theo vách động từng bước đi tới...

Tôn Dương kinh hãi..... Hắn càng đi sâu vào trong động, càng có cảm giác thân thể bắt đầu nặng nề dần, bước chân càng lúc càng chậm chạp lại...... Có thể thấy lực định trụ ở trong này và ngoài động là mạnh mẽ khác nhau như thế nào, lúc nãy ở bên ngoài không có tinh quang bảo vệ đã khiến hắn không cử động nỗi... Lúc này nếu không có tinh quang bảo vệ, có thể nghỉ hắn sẽ lập tức bị ép thành một đống bùn nhão.

Hắn nặng nề nhấc từng bước chân càng lúc càng nặng trỉu như đeo chì.... Cả người bắt đầu liên tục thoát mồ hôi ước đẫm, hắn cắng răng bấu tay vào vách động níu thân thể bước lên từng chút một..... Tinh quang cũng liên tục trào ra làm giảm định lực, nhưng vẫn theo không kịp vì định lực thật sự quá mạnh.

Tôn Dương chậm chạp đi sâu vào trong, lúc này toàn thân hắn đã ướt giống như tắm... Hai chân đã có dấu hiệu run rẩy muốn khuỵ xuống, năm đầu ngón tay bấu trên vách động cũng bắt đầu bong tróc ra chảy máu.

..." Đáng sợ thật.... Nếu không phải có tinh quang liên tục giảm bớt lực định trụ.... Có lẽ ta đã thành tương tươi rồi cũng nên..... Thật đã quá coi thường sức mạnh của Ngãi Đế rồi...." Tôn Dương trong lòng thầm nhủ..

Hai tay đau rát vẫn bấu chặt, kéo lấy thân thể đang tàn tạ của hắn.... Theo suy tính có lẽ cũng đã sắp tới cuối cùng rồi, nhưng hiện tại hắn đã gần như không chống đở nỗi nữa..... Khuôn mặt hắn tái nhợt, toàn thân da thịt đã bị ép căng phồng như muốn nức ra, cảm giác đau đớn như bị xé da cắt thịt khiến cho Tôn Dương kêu lên thành tiếng.

Đôi mắt trong bóng tối đỏ ngàu, đến lúc này tay hắn rốt cuộc giơ ra không chạm vào vách động nữa... Mà là một khoản không rộng lớn, nhưng cũng đồng thời hắn như đã kiệt lực, cả người cứng đờ lại không nhấc thêm được chút nào nữa....

Da dẽ bắt đầu nứt ra, máu tươi rỉ ra bắt đầu nhuộm đỏ cả người..... Tôn Dương hai mắt mở lớn dữ tợn hét lên một tiếng.." Ta không cam tâm... Ta nhất định phải đạt được, ta nhất định phải báo thù.... Ta không thể bỏ mạng bởi một kẻ đã chết được..... Đi cho ta..."

Hắn hét lớn một tiếng, đã đến nước này hắn cũng không ngần ngại nữa, đem Yêu Huyễn Ma Đồng mở ra lập tức tìm kiếm vị trí của Cương Tinh Thảo... Đồng thời cũng phóng ra Tàm Ti quấn vào nó muốn nhổ đi...

Tàm Ti cũng chậm chạp bay đến chỗ Cương Tinh Thảo, lúc gần chạm đến thì lại xảy ra dị biến.... Chỉ thấy cọng linh thảo này hai cái lá đột nhiên rủ xuống, cuốn vào hai cái rể đang nữa lòi lên trên nữa cắm xuống đất kia kéo lên khỏ mặt đất. Rồi dùng hai cọng rể giống như hai cái chân cong cò bỏ chạy....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.