Tuyệt Thế Phàm Nhân

Chương 92: Lăng Sương thành



Lăng Sương thành là một trong những tòa thành trì lớn nhất ở Sinh La đại lục, toà thành này còn có một cái tên gọi khác là Thành Trì Sương mù, ở nơi này quanh năm đều bị bao phủ bên trong những lớp Linh khí dày đặc, sinh khí dồi dào ôn nhưỡng, hỗ trợ phát triển về mọi mặc, như tu luyện đạt lợi ích cao, nuôi dưỡng linh thảo có độ phẩm chất tinh thuần cực tốt, ngoài ra ở những nơi như thế này còn có thể sinh trưởng ra vô số Linh thú và yêu thú cường đại.

Còn có một điểm trọng yếu nhất mà khiến cho nhiều cường giả chú ý, hay tụ tập về nơi này nhất chính là… Ở nơi thành trì Sương Mù này, thường hay uẩn nhưỡng đản sinh ra một số dị vật mạnh mẽ, ví dụ như Linh vật Lam phẩm trở lên và dị thú thiên địa từ cấp bậc Tinh nguyên trở lên.

Linh vật được chia thành tám phẩm, lần lượt là Bạch( trắng) Lục ( xanh lá) Lam ( xanh Dương) Tử ( tím) Kim ( vàng) Bạch Kim ( Vàng trắng) Huyết sắc ( Đỏ).

Dị thú thiên địa thì lại không có phức tạp như vậy, cấp bậc của chúng phân chia rất đơn giản, chỉ chia làm bốn cấp bậc. Lần lượt là Nguyên Linh ứng với cấp bậc từ Tam Linh cảnh đến Thiên Tướng đại viên mãn, Tinh Nguyên ứng với cấp bậc từ Chân Vương cảnh đến Thiên Quân đại viên mãn, Hư Linh ứng với cấp bậc Đại Đế đến Thánh Hoàng đại viên mãn, Tinh Thể là cấp bậc cao nhất được tính sức mạnh từ cấp bậc Hư Thần đến Bán Thần.

Chính bởi vì như vậy, cứ mỗi lần có tin tức Linh Vật hay dị thú thiên địa xuất hiện thì nơi này đều xảy ra biến động lớn, mà điểm tiên quyết đầu tiên chính là số lượng người thường hay bị quá tải, lại thường xuyên xảy ra mâu thuẫn chém giết không ngừng. Chờ cho đến khi những vật kia xuất thế thì lại càng náo loạn hơn, mỗi lần sẽ có vô số cường giả cấp thấp bị đào thải tử vong, mà nguyên nhân cũng là do bọn hắn đánh cược, muốn tham gia tranh đoạt dị vật để có cơ hội trở mình, một bước đột tiến thực lực.

Nhưng đó cũng chỉ là suy nghĩ của những kẻ nông cạn mới đi bỏ phí sinh mạng như vậy? Bởi vì ai cũng biết, một khi những thứ kia xuất hiện thì chỉ có cường giả cấp bậc cao, và các tông môn đại phái hoặc gia tộc lớn mới có thể tranh giành với nhau, họ thu thập những dị vật đó để tăng lên lực chiến đấu cho hậu bối của mình.

Một cường giả muốn mạnh mẽ không phải nhờ vào một thân tu vi cao là đủ, mà còn phải kết hợp rất nhiều thứ để có thể kích phát lực chiến đấu đến mức đỉnh điểm nhất. Ví dụ như dung hợp Linh Vật vào Chiến Linh của mình để tăng sức chống chịu, tùy vào thuộc tính Linh Vật. Giống như Hoang Nguyên giới chủ dung hợp Linh Vật Cửu Mệnh Thiên Căn Thảo, giúp y có được lực lượng sinh mệnh bất tử.

Dị thú thiên địa, sau khi bị người cuối cùng vây công hạ sát, thì những kỹ năng hay dị vật được sinh ra dựa trên chủng loại của chúng sẽ thuộc về người đó dung hợp sử dụng.

Nói chẳng hạn như Tôn Dương từng cướp một con Nguyên Linh Yêu Huyễn Linh Chu, sau khi hạ sát đòn chí mạng cuối cùng thì hắn nhận được Yêu Huyễn Tàm Ti và Yêu Huyễn Ma Đồng của Yêu Huyễn Linh Chu. Cùng với khả năng tạo ra huyễn cảnh, hay toàn bộ giác quan của hắn đều được nâng lên nhạy bén giống như loài nhện, có thể cảm ứng được nguy hiểm xảy đến với mình trước khi nó xảy ra.

Còn một điểm khác đó là dị thú thiên địa còn được sử dụng làm vật cưỡi, bởi vì ngày trước, bên trong vạn thú từng xuất hiện thú thần, thú thần đã đưa ra một yêu cầu hiệp định với cường giả nhân loại… Nếu như Yêu thú hoặc Linh thú không tình nguyện thuần phục, thì bất kỳ cường giả nhân loại nào cũng không được phép bắt chúng làm thú cưỡi. Nếu như vi phạm thì nhân loại sẽ phải chịu lửa giận của thú triều quy mô cấp thế giới.

Chính vì như thế cho nên cũng không có ai dám làm càng, ngay cả những cường giả cấp bậc cao cũng không ngoại lệ. Vì thế cho nên dị thú thiên địa mới trở thành mục tiêu săn đón, nhưng đa phần đều là những cường giả từ cấp bậc Hư Thần trở lên mới dùng chúng làm thú cưỡi, bởi vì ngoại hình và màu sắc của dị thú thiên địa đẹp hơn so với Yêu thú và Linh thú rất nhiều, đặc biệt là dị thú cấp bậc Tinh Thể. ( Sau này đụng đến rồi sẽ tả sâu hơn)

Còn rất nhiều thứ sẽ được khai mở khi tu vi của một tu sĩ tăng cao, nói sơ qua như Linh Ấn, Ấn Thú, Phụ Cốt, Mệnh Tinh. Mỗi cái đều là bảo vật vô hạn lượng, mỗi khi chúng xuất hiện thì có thể sẽ dẫn đến những trận chiến quy mô lớn đến không thể tưởng tượng nổi.

Các gia tộc hay tông môn đại phái ở nơi này lớn mạnh, nguyên nhân một phần cũng là do lợi ích của toà thành này mang lại.

Lúc này ở bên ngoài cách cổng thành không xa, bốn bóng người thanh tú hai nam hai nữa đang rảo bước đi đến gần toà thành lớn, cao ngất ngưởng này. Hai nữ nhân thì đều xinh đẹp mỹ miều, khuôn mặt cũng có nét tựa giống nhau, còn hai nam nhân thì đều là thanh niên tuấn lãng, một người thì ăn mặc thô sơ đơn giản giống như bình dân, người còn lại thì một thân y phục lụa mỏng kim tơ, cái đầu thì trọc lóc bóng loáng, vừa nhìn liền biết đó là một vị hòa thượng, chỉ có điều ánh mắt của vị hòa thượng này lại có phần hơi tà, làm phản diện lại hoàn toàn với bộ dáng của hắn.

" Sắp vào thành rồi… Tôn Dương, có phải sau khi vào thành rồi ngươi sẽ bỏ chúng ta không? " Tiên Linh đột nhiên giảm chậm cước bộ, nàng nhìn Tôn Dương ấp úng hỏi.

Bốn người này tự nhiên là Tôn Dương, Hoạ Thiên Tiên Linh và Tiên Liên, hơn một tháng trước, Tiên Y lão nhân đột nhiên rời đi, chỉ để lại một số tín vật và một lá thư, trong thư lão nhờ vả Tôn Dương, muốn hắn giúp lão mang hai người cháu gái này đến Bách Thảo Tiên Cung ở Lăng Sương thành, để cho các nàng ở đó học hỏi tu luyện.

Tôn Dương cũng không còn cách nào khác, hắn vốn dự định đi đến Nhân môn một chuyến để thăm Nhược Hi, nhưng Tiên Y lão nhân đã nhờ vả như vậy hắn cũng không thể vong ân mà từ chối. Vì vậy cho nên hơn một tháng quá, hắn vẫn luôn ở bên cạnh hộ tống các nàng đến nơi này, ngoài ra còn có thêm một tên siêu cấp vệ sĩ miễn phí cũng luôn đi theo sát đít bên cạnh, đó chính là Hoạ Thiên.

Tên Hoạ Thiên này kể từ khi Tôn Dương chỉ cho hắn một ít tu luyện hồn lực có hiệu quả, hắn giống như phát cuồng muốn học nhiều hơn, suốt ngày luôn bám riết lấy Tôn Dương không rời nửa bước, do vậy cho nên trong suốt một tháng qua, trên đường đi mấy người Tôn Dương đều một đường thông thuận, không có trở ngại. Bởi vì đã có tên sát tinh này dọn đường cho nên cũng không có ai xảy ra vấn đề gì cả.

Tôn Dương khẽ cười nhẹ một tiếng, hắn cũng không biết phải nói với các nàng như thế nào? Suy nghĩ trong chốc lát cuối cùng hắn an ủi các nàng nói " Có thời gian ta nhất định sẽ trở lại thăm các ngươi… Tiên Y lão nhân đã đem các ngươi phó thác cho ta, ta làm sao có thể bỏ mặc các ngươi đây.? "

" Vậy chừng nào ngươi sẽ đến thăm bọn ta? " Tiên Liên đột nhiên sen vào hỏi.

" Có thời gian ta nhất định sẽ trở lại…"

" Vậy ngươi ở bên ngoài muốn đi nơi nào? Có thể nói cho ta biết không? " Tiên Linh lại hỏi.

" Ta đi Nhân môn thăm muội muội của ta.. "

" Ặc…. Nhân môn… Ngươi là đệ tử của Nhân môn…" Hoạ Thiên đang đi phía trước, vừa nghe Tôn Dương nhắc đến hai chữ Nhân môn thì hắn giống như bị sét đánh, từ trong ánh mắt của hắn lần đầu tiên hiện lên một tia kiên kỵ, không hề che giấu.

" Cũng cho là vậy, ngươi có vấn đề gì sao? " Tôn Dương liếc hắn một cái đáp, nhưng mà chuyện làm cho hắn trợn mắt há mồm là, cái tên sát tinh này vậy mà đột nhiên như đạn pháo tung toé chửi ầm lên cực kỳ thô lỗ, đâu còn cái bôn dáng lạnh lùng, ngầu lòi thường ngày nửa.

" Con mẹ nó nha nha, tại sao ta lại xui xẻo đụng thêm một tên đệ tử của cái Tông môn khủng bố kia… Thảo nào, thảo nào, chẳng trách ngươi lại biến thái như vậy? Cái Tông môn khốn kiếp đó không biết ăn phải cái giống gì? Tại sao đào tạo ra đệ tử, tên nào cũng đều là quái thai hết vậy? "

" Ách, ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai đây? Mà nghe cái giọng điệu này của ngươi, ta khẳng định chín phần là ngươi bị vị sư huynh sư tỷ nào của ta cho ăn hành rồi… Hắc hắc " Tôn Dương nhìn Hoạ Thiên cười cợt nói.

" Hừ Ngay cả tên kiêu ngạo như Nguyệt Hoàng còn phải nhún nhường mấy tên kia vài phần, ta bị bọn hắn áp đảo một đầu cũng không có gì lạ.." Hoạ Thiên nói rất tự nhiên, hắn không hề cố kỵ cái gì? Bản thân hắn không bằng người thì hắn cũng thẳng thắng thừa nhận, không hề có một chút nào nản chí hay ganh ghét đố kỵ mà ngược lại hắn còn lấy đó làm mục tiêu của mình.

" A những người kia lợi hại đến vậy sao? Không biết so với Nhạn sư huynh mà mình gặp ở cổng Sa Hoả thành thì sao nhỉ? Tôn Dương thì thào tự nói, hắn thật sự càng lúc càng rất hiếu kỳ về cái Nhân môn mà khi nhắc đến ai cũng phải run rẩy này.

Nghĩ đi nghĩ lại, hắn đang định mở miệng hỏi thêm một chút tin tức về nhân môn và những tông môn khác, nhưng hắn còn chưa kịp lên tiếng thì phía sau đã có một tiếng quát lớn vang lên.

" Tiện dân, mau tránh ra cho bổn công tử, đừng có đứng đó cản đường, miễn cho thú cưỡi của ta dẫm trúng thì làm bẩn chân nó.."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.