Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

Chương 624: Di tích sập, cô cô có hỉ! (4)



Edit: Diệp Lưu Nhiên

Nói xong, nàng nhìn về phía Mộ Khinh Ca: "Có đôi khi, ta thật hâm mộ ngươi có thể sống tùy tâm sở dục."

"Ngươi cũng có thể, chỉ cần ngươi có thể thả Cổ Vu quốc xuống." Mộ Khinh Ca trêu ghẹo.

Khương Ly nói: "Đây là trách nhiệm từ huyết mạch Cổ Vu quốc, trừ phi ta có thể tìm được người có huyết mạch xuất sắc hơn. Sau đó nhường ngôi vị hoàng đế, như vậy ta sẽ tự do!"

"Này... rất khó nhỉ." Mộ Khinh Ca cười nói.

Khương Ly ủ rũ gật đầu: "Đúng là không dễ."

Nhưng nàng lại lập tức lên tinh thần, nói với Mộ Khinh Ca: "Nhưng mà ta sẽ cố gắng! Nói không chừng, ngày nào đó ta sẽ đi tìm ngươi!"

"Hoan nghênh đến." Mộ Khinh Ca gật đầu cười nói.

"Khinh Ca, khi nào chúng ta khởi hành? Muội... còn phải ở lại Thiên Đô một thời gian sao?" Triệu Nam Tinh thật cẩn thận hỏi. Hiện tại Mộ Khinh Ca và Tư Mạch có quan hệ, nhà nhà đều biết.


Thời điểm người ta tình chàng ý thϊếp, nỡ lòng rời đi sao?

Triệu Nam Tinh đã bàn sẵn, sẽ cùng Phượng Vu Phi về trước.

Không ngờ, Mộ Khinh Ca nói: "Chúng ta sẽ cùng đi ba ngày sau."

"Muội cũng đi?"

"Ngươi cũng đi!"

"Ngươi đi với chúng ta?"

Ba tiếng nói kinh ngạc, đồng thời truyền đến.

Mộ Khinh Ca nhìn sáu con mắt khϊếp sợ, không hiểu ra sao: "Vì sao ta không đi?"

"Khụ khụ, muội đi được sao?" Triệu Nam Tinh nói thầm.

Mộ Khinh Ca nhướng mày híp mắt, ngữ khí nguy hiểm: "Vì sao muội không đi được?"

Triệu Nam Tinh rụt rụt cổ, ngậm chặt miệng.

"A! Đúng rồi. Ngươi không đi gặp thiếu chủ Vạn Tượng Lâu kia sao? Đại chiến ngày đó, lúc chúng ta đi ra, hắn rất là khẩn trương với ngươi đấy." Khương Ly che miệng cười nói.

Biểu cảm của nàng, rõ là vui sướng khi người gặp họa.

Nhắc tới Hàn Thải Thải, Mộ Khinh Ca không hề xấu hổ. Mà tự nhiên gật đầu: "Có cơ hội sẽ nói lời cảm tạ." Nếu Hàn Thải Thải không chủ động tới tìm nàng, vậy nói lên không để chuyện này trong lòng. Nàng cần gì phải trông mong chạy tới cảm tạ?


Mộ Khinh Ca nói, khiến Khương Ly siêu đồng tình với Hàn Thải Thải!

Mấy người nói chuyện, đột nhiên tạp dịch ở dịch quán tới báo, nói là Vũ quốc Tiết đại nhân cầu kiến Mộ tiểu tước gia.

Tiết Quỳnh tới tìm mình?

Tin tức này, khiến Mộ Khinh Ca lập tức nghĩ đến cô cô.

Nàng gặp Tiết Quỳnh.

Mà Tiết Quỳnh cũng mang đến cho nàng một việc thiên đại hỉ sự.

"Ngài nói gì? Cô cô có hỉ?" Mộ Khinh Ca khϊếp sợ đứng lên.

Tiết Quỳnh mỉm cười gật đầu: "Ta cũng vừa mới nhận được tin tức gia tộc truyền đến. Hai phu thê Tiết Kiều từ hơn nửa tháng trước đã về đến Tiết gia. Lúc ấy đã có hỉ. Hiện tại tính ra, hài tử phỏng chừng đã hơn ba tháng."

"Cô cô có hỉ! Việc này phải nói cho lão gia tử!" Giờ phút này, khuôn mặt Mộ Khinh Ca có lẽ là nhiều biểu cảm nhất.

Ngay cả đám người Triệu Nam Tinh và Phượng Vu Phi quen thuộc nàng, cũng thấy ngạc nhiên.


Thì ra Mộ Khinh Ca cũng có lúc không bình tĩnh như vậy.

Mộ Khinh Ca kích động đi tới đi lui trong phòng, nụ cười thỉnh thoảng tràn ra. Khiến cho khuôn mặt tuyệt sắc thiên hương của nàng, trở thành một phong cảnh xinh đẹp trong phòng.

Chờ nàng dần dần ổn định cảm xúc, Tiết Quỳnh mới nói: "Mộ tiểu tước gia, không biết tiếp theo có sắp xếp gì? Ý tứ của gia phụ là, nếu Mộ tiểu tước gia có rảnh, xin tới chỗ Vũ quốc Tiết gia uống chén trà. Cũng có thể thuận đường thăm hỏi cô cô."

Mộ Khinh Ca nhướng mày nhìn về phía hắn.

Xem ra Tiết Quỳnh đã báo lại gia tộc chuyện về nàng, cho nên Tiết gia bên kia mới phát ra lời mời.

Đi, chắc chắn phải đi!

Làm người nhà mẹ đẻ cô cô, nàng đương nhiên phải đi chống lưng cho cô cô.

"Được, vậy ta sẽ đi một chuyến tới Vũ quốc Tiết gia!" Mộ Khinh Ca đưa ra đáp án.
Nghe được lời nàng nói, Triệu Nam Tinh và Phượng Vu Phi chỉ có thể nhìn nhau cười khổ.

Nói là về cùng nhau đâu?

Còn có thể chơi đùa vậy hả?

Nhưng mà đối với Mộ Khinh Ca quyết định, bọn họ cũng tỏ vẻ hiểu.

Huyết mạch Mộ gia vốn đơn bạc, hài tử trong bụng cô cô Mộ gia chính là đại diện cho hy vọng mới, Mộ Khinh Ca dĩ nhiên sẽ coi trọng.

Nói thêm một số chuyện với Tiết Quỳnh, hắn rời đi.

Mộ Khinh Ca hẹn hắn ba ngày sau cùng rời khỏi Thiên Đô, đi Vũ quốc trước.

Vũ quốc ở ngay cạnh Thánh Nguyên đế quốc, không tính là xa. Đi một chuyến tới Vũ quốc trước, thăm cô cô rồi mới trở lại Tần quốc, đơn giản chỉ là đi đường vòng về muộn một chút mà thôi.

...

Ba ngày sau, Mộ Khinh Ca dẫn theo năm trăm Long Nha Vệ không kinh động bất kỳ ai, theo Tiết Quỳnh rời khỏi Thiên Đô.
Chờ đến khi đám người Hoàng Phủ Hoán thu được tin tức chạy tới, chỉ thấy đầy đất bụi mù.

Tiết Quỳnh cũng coi như là người nhanh nhẹn. Đầu tiên hắn dùng phi hành thú của Thánh Nguyên đế quốc lên đường tới biên giới, mới đổi sang xe ngựa. Hơn hai mươi ngày, Mộ Khinh Ca cũng tới được thành trì nơi Tiết gia Vũ quốc.

Thành trì rất lớn, cực kỳ phồn vinh.

Quy mô này cơ hồ có thể so sánh với thủ đô tam đẳng quốc.

Từ trên mặt Tiết Quỳnh, Mộ Khinh Ca có thể suy đoán thành trì này sở dĩ phát triển đến quy mô ngày nay, tất cả bởi vì tổng bộ Tiết gia đều ở đây.

Mà Tiết Quỳnh trở về từ Thiên Đô, không báo cáo với hoàng đế trước mà là dẫn nàng trở về Tiết gia. Điểm này cũng đủ nhìn ra địa vị Tiết gia tại Vũ quốc.

"Tới rồi, tòa phủ đệ phía trước là nhà tổ trạch Tiết gia." Lập tức Tiết Quỳnh chỉ cho Mộ Khinh Ca thấy một tòa nhà cao cửa rộng ở cuối phố, giới thiệu.
Mộ Khinh Ca cưỡi hắc diễm, theo sau là năm trăm Long Nha Vệ.

Diễm mã dưới thân họ trở thành một phong cảnh khiến đám dân chúng bên đường chỉ trỏ, ngạc nhiên không thôi.

Đặc biệt là khi nhìn thấy Mộ Khinh Ca đổi về nữ trang, khuôn mặt tuyệt lệ vô song, cực kỳ kinh diễm khiến bọn họ rất chấn động. Đều suy đoán xem đây rốt cuộc là nữ tử xuất chúng từ phương nào?

Về cùng Tiết gia nhị công tử, chẳng lẽ...

Đương nhiên lời đồn này còn chưa truyền ra, đã bị con mắt lạnh buốt của Long Nha Vệ bóp chết từ trong bụng.

Tiểu tước gia bọn họ, có thể tùy ý để những kẻ này nói nhăng cuội sao?

Long Nha Vệ đã sớm không phải là Long Nha Vệ trước kia. Năm trăm người bây giờ cơ hồ đã quá nửa là Tử cảnh, người còn lại cũng đều sắp lên Tử cảnh. Chính là không muốn kéo chân sau Tiểu tước gia, muốn đi bên cạnh Tiểu tước gia, đã chinh chiến các phương.
Ánh mắt sắc bén của bọn họ, căn bản dân chúng không thể chống cự.

Chỉ chốc lát mặt mũi bá tánh đều tái nhợt, mồ hôi lạnh đầm đìa, mềm oặt ngã xuống đất, dấy lên xôn xao.

Tiết Quỳnh nhìn đến, lắc đầu cười khổ, chỉ có thể âm thầm phân phó thủ hạ xử lý trấn an.

"Mặc Dương, bảo bọn họ thu liễm chút. Chúng ta dù sao cũng là khách nhân." Mộ Khinh Ca nhẹ giọng phân phó Mặc Dương.

Mặc Dương lĩnh mệnh, đánh thủ thế với nhóm Long Nha Vệ.

Lập tức khí thế Long Nha Vệ đều thu lại, khiến độ ấm xung quanh được đề cao.

Đi theo Tiết Quỳnh đến trước cửa Tiết gia, hai bên cửa bỗng chốc mở ra từ trong. Người hầu và tỳ nữ Tiết phủ đều vội vàng chạy ra, quỳ rạp sang hai bên.

Cùng hô lên: "Cung nghênh Nhị gia về nhà!"

Trận thế này, khiến Mộ Khinh Ca nhướng mày.

Tiết Quỳnh trộm nhìn nàng, ho nhẹ một tiếng, nói với người hầu quỳ đầy đất: "Vị này chính là Mộ tiểu tước gia."
Nữ tước gia?

Bọn người hầu tỳ nữ thầm kinh ngạc, nhưng dung mạo Mộ Khinh Ca khiến bọn họ không dám khinh thường, đều hô: "Cung nghênh Mộ tiểu tước gia!"

Mộ Khinh Ca hơi mỉm cười, nói với Tiết Quỳnh: "Tiết phủ quả nhiên là nhà giàu có."

Tiết Quỳnh cười xấu hổ, nói với người hầu nô tỳ: "Đều đứng lên đi."

Nghe thanh âm phân phó, mọi người đều đứng dậy.

Tiết Quỳnh xoay người xuống ngựa, nói với Mộ Khinh Ca: "Mộ tiểu tước gia, mời."

Mộ Khinh Ca nhảy xuống khỏi hắc diễm. Động tác tiêu sái kia mang theo mấy phần phong lưu. Dù hiện tại nàng là nữ, cũng khiến người ta thấy thật soái khí hút mắt.

Mộ Khinh Ca xuống ngựa, Long Nha Vệ cũng xuống ngựa theo.

Nhưng, diễm mã của họ lại không ai dám động.

Gia đinh Tiết phủ đều lộ vẻ mặt khϊếp vía. Ngươi đẩy ta, ta đẩy ngươi, không dám đi lên trước.
Một màn này, khiến Tiết Quỳnh thấy thật mất mặt.

Mộ Khinh Ca chú ý tới, rũ mắt phân phó Mặc Dương: "Sắp xếp một đội dẫn ngựa xuống đi."

Mặc Dương gật đầu đi xuống an bài.

Tiết Quỳnh nhìn diễm mã được Long Nha Vệ dắt đi, mới nhẹ nhàng thở ra.

Vươn tay với Mộ Khinh Ca, mỉm cười nói: "Mộ tiểu tước gia, mời vào trong."

Mộ Khinh Ca nhẹ gật đầu, cùng hắn bước lên bậc thang. Mặc Dương dẫn theo một đội Long Nha Vệ theo sát phía sau. Người còn lại thì ở tại chỗ, không tiến vào.

Nếu mấy trăm người bọn họ cùng tiến vào Tiết phủ, sợ sẽ khiến người ta hiểu lầm mình tới đánh nhau.

Đương nhiên bọn họ sẽ không đứng trơ, Tiết Quỳnh sẽ phái người chiêu đãi bọn họ.

Lên bậc thang, cửa phủ đóng lại.

Mộ Khinh Ca nhìn thấy, một đoàn cả trai lẫn gái đều đi tới đây.
Xem cách ăn mặc của họ không giống là người bình thường, có lẽ là chủ tử Tiết phủ!

"Khinh... Khinh Ca!" Đột nhiên, một thanh âm quen thuộc vang lên.

Mộ Khinh Ca ngước mắt nhìn. Thấy một người quen thuộc kích động vượt qua đám người, chạy chậm tới chỗ mình...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.