"Ngài không cần lo, ta không có hứng thú quậy tung Tang gia. Chỉ cần không có ai gây sự với ta, ta sẽ không tùy tiện sử dụng uy áp huyết mạch." Mộ Khinh Ca khinh thường tỏ thái độ.
Tuy lấy thế đè người rất sướng, nhưng Mộ Khinh Ca nàng tự nhận mình không phải người ương ngạnh, đương nhiên sẽ không tùy tiện ỷ lớn hiếp nhỏ!
Dù sao sớm muộn nàng cũng phải rời khỏi Tang gia, uy áp huyết mạch đối với nàng có cũng được không có chẳng sao.
"Ca nhi, ước định giữa chúng ta e rằng phải thay đổi." Đột nhiên Tang Thuấn Vương vẫn luôn im lặng không nói, rốt cuộc hoàn hồn mở miệng.
Nhóm Thái Thượng trưởng lão nghe thế sửng sốt.
Mộ Khinh Ca nhìn ông, đáy mắt thấu triệt nổi lên màu đỏ yêu dã. Âm thanh lãnh lệ: "Ông muốn đổi ý?"
Một cỗ uy áp cường đại đột ngột giáng xuống tất cả mọi người ngoại trừ Mộ Khinh Ca. Tu vi họ phảng phất bị giam cầm, căn bản không thể sử dụng, thậm chí sức lực đều biến mất.
Mộ Khinh Ca chợt chớp mắt, lập tức màu mắt lại trở về bình thường. Cỗ uy áp kinh khủng cũng biến mất không thấy tăm hơi.
"Thấy chưa." Tam Thái Thượng trưởng lão thở phào, dở khóc dở cười nói với mấy người còn lại.
Mộ Khinh Ca lạnh lẽo đảo mắt qua từng người, cuối cùng dừng ở Tang Thuấn Vương đứng dậy.
Tang Thuấn Vương bất đắc dĩ nói: "Ai, không phải ta muốn đổi ý. Trước đó ta và con có giao ước, con luyện chế một thanh Thánh khí là coi như xong chuyện học thuật luyện khí. Vốn con là con cháu khác họ, lại mang huyết mạch truyền thừa nên không có gì. Nhưng tình huống bây giờ đã khác, con biết con hiện giờ đại diện cho điều gì không?"
"Ông có ý gì?" Mộ Khinh Ca nheo mắt lóe tia lạnh.
Tang Thuấn Vương hành lễ với mấy vị Thái Thượng trưởng lão, ngôn từ ngắn gọn nói ra giao ước giữa ông và Mộ Khinh Ca.
Nghe xong, Đại Thái Thượng trưởng lão thở dài, nói Mộ Khinh Ca: "Hài tử, chuyện giữa con và mẫu thân, chúng ta không nhúng tay, cũng không tiện nói gì. Nhưng gia chủ nói đúng, tình huống bây giờ đã khác, giao ước trước đó không thể giữ."
Sắc mặt Mộ Khinh Ca trầm xuống: "Ta cho rằng, Tang tộc là một gia tộc đáng tin."
Tang Thuấn Vương đỏ mặt già, giải thích: "Chuyện phát sinh không ai nghĩ tới. Con đừng nóng vội kết luận, trước hết nghe chúng ta nói xong."
"Được, vậy ta đây nghe các người nói thế nào." Mộ Khinh Ca chỉnh trang góc áo, khoanh chân ngồi dưới đất.
Tang Thuấn Vương hơi nghiêm mặt: "Năm đó, vị Thần truyền thừa huyết mạch Tang tộc đã ngã xuống. Tang tộc sụp đổ không thể xoay chuyển. Điểm này các vị Thái Thượng trưởng lão biết, ta biết, các vị trưởng lão trong gia đều biết. Điều chúng ta có thể làm là hy vọng cố hết sức trì hoãn sự sụp đổ này. Chỉ là không ngờ tới con xuất hiện, khiến chúng ta thấy được hy vọng. Vốn dĩ với thiên phú của con, chỉ khiến ta cảm thấy tốc độ Tang gia sụp đổ sẽ có cơ hội chậm đi. Cho nên con không muốn tha thứ mẫu thân, không muốn dính dáng gì đến Tang gia, ta xuất phát từ bất đắc dĩ mới đề ra thỏa thuận này. Nếu con luyện chế ra Thánh khí, vậy dùng Thánh khí có thể ổn định địa vị Tang tộc. Mà ta cũng có tư tâm, hy vọng con ở Tang gia mấy năm nay có thể hòa hoãn quan hệ với nương con. Cho dù con không thân thiết với nàng, nhưng ít nhất con sẽ nhận nàng làm nương. Đây là tính toán ban đầu của ta, nhưng hiện tại..."
Tang Thuấn Vương trầm mặc.
Mộ Khinh Ca yên lặng nghe, không phản ứng gì.
Tang Thuấn Vương nói ra dự định trong lòng, khi nàng tiếp nhận giao dịch đã hiểu thấu rồi. Sở dĩ không từ chối là vì nàng cần thuật luyện khí Tang gia, đây là quan hệ đơn giản nhất giữa nàng và Tang gia.
Còn về Tang Lam Nhược...
Cái gọi là tình thân, trước giờ đều sẽ không trở thành chướng ngại cản trở bước chân nàng.
"Hiện giờ con thức tỉnh huyết mạch, ngoài ý muốn ngưng kết ra uy áp huyết mạch. Nói cách khác, so với tất cả tộc nhân thậm chí là các đời Tang tộc trong quá khứ, huyết mạch con là gần với Tổ Thần nhất. Sự tồn tại của con đối với Tang tộc mà nói, đã trở thành quan trọng mấu chốt." Đại Thái Thượng trưởng lão tiếp lời Tang Thuấn Vương.
Mấu chốt!
Mộ Khinh Ca nghiêm túc nghe, không muốn bỏ lỡ bất kỳ câu nào.
"Muốn huyết mạch Tang tộc được kích hoạt lần nữa, chân chính có thể đẩy Tang tộc lên huy hoàng, chỉ có một khả năng. Đó là trở thành Tổ Thần mới! Điểm này chúng ta không làm được, chỉ có con làm được." Đại Thái Thượng trưởng lão nói ra mấu chốt.
Mộ Khinh Ca híp mắt, hiểu ý ông.
Tang Thuấn Vương thở dài: "Khi con ngưng kết ra uy áp huyết mạch, con đã không thể phủi sạch quan hệ Tang gia. Vô luận con muốn hay không, con chính là Tổ Thần tương lai của Tang tộc."
Mộ Khinh Ca mở to mắt kinh ngạc.
"Hài tử, với thiên phú của con, muốn đi lên đại lục Thần Ma chỉ là chuyện sớm muộn. Nhưng con có biết ở đại lục Thần Ma, chỉ có cái gì mới có thể tồn tại không?" Đại Thái Thượng trưởng lão chậm rãi nói.
"Thần Ma..." Mộ Khinh Ca thấp giọng thì thầm.
Đại Thái Thượng trưởng lão gật đầu: "Con rất thông minh. Một khi con tiến vào đại lục Thần Ma, đồng nghĩa con đã thoát thai thành Thần. Cho nên ước định giữa con và gia chủ phải sửa đổi, ta hy vọng ngày sau khi con tranh đoạt Thần Cách, có thể tìm thấy Thần Cách của vị Tổ Thần Tang gia ở nơi chúng Thần ngã xuống, vậy có thể bừng sáng sinh cơ huyết mạch Tang tộc, tránh Tang tộc diệt vong."
"Thần Cách? Nơi chúng Thần ngã xuống?" Mộ Khinh Ca càng nghe càng hồ đồ.
...
Có rất nhiều chuyện nàng đều không rõ.
Chủ yếu là, nàng không muốn vác theo "hành lý" Tang gia, vậy mà chẳng hiểu sao vẫn bị gánh lên lưng?
Trong lòng Mộ Khinh Ca trầm xuống, nàng thật sự không có thời gian quản lý Tang gia. Uy áp huyết mạch này có thể lấy về không?
"Chủ nhân, ngài đáp ứng họ đi. Thần Cách có chỗ lợi cho ngài, dù sao cũng là thứ ngài cần, đồng ý họ chỉ là việc thuận nước đẩy thuyền mà thôi." Chợt thanh âm Manh Manh vang lên trong đầu Mộ Khinh Ca.
"Thần Cách là cái gì? Nơi chúng Thần ngã xuống là gì?" Mộ Khinh Ca nhíu mày hỏi.
Nhưng Đại Thái Thượng trưởn lão lại lắc đầu nói: "Những việc này chờ sau khi con lên Kim cảnh, ta sẽ nói rõ cho con. Hiện giờ con biết quá sớm, sẽ không tốt."
Lại là câu này!
Mộ Khinh Ca khó chịu.
Vì sao mỗi lần nàng bước lên một ngọn núi cao, sẽ có người nói cho nàng biết còn có ngọn núi cao hơn chờ nàng chinh phục?
"Đây là con đường mạnh lên sao?" Mộ Khinh Ca sỉ vả.
"Thỏa thuận này... ta từ chối." Mộ Khinh Ca vẫn mở miệng từ chối.
"Chủ nhân, sao ngài lại từ chối? Đây là chuyện tốt mà!" Manh Manh khó hiểu.
Mộ Khinh Ca không trả lời nàng, mà nhìn nhóm Thái Thượng trưởng lão trầm mặc, và Tang Thuấn Vương thất vọng.
"Con có băn khoăn gì có thể nói ra, mọi người cùng thương lượng." Đại Thái Thượng trưởng lão bỗng lên tiếng.
Lát sau, Mộ Khinh Ca mới nói: "Lẽ ra ta chịu ân huệ Tang gia, nếu có cơ hội báo đáp hẳn ta nên đáp ứng. Nhưng ta không muốn bị cuốn vào chuyện vặt trong gia. Ta thực sự vướng rất nhiều việc."
"Chuyện này con có thể yên tâm. Chuyện Tang gia sẽ do ngoại gia gia của con xử lý tốt, không cần con nhọc lòng. Con chỉ cần an tâm tu luyện, nhanh chóng đột phá lên Kim cảnh, sau đó chúng ta sẽ kể cho con nghe tất cả. Chờ con có cơ hội tiến vào nơi Thần Ma ngã xuống, tìm được Thần Cách Tổ Thần, và đi vào đại lục Thần Ma thay thế ngài là được." Đại Thái Thượng trưởng lão nhanh chóng nói.
"Nhưng mà..." Mộ Khinh Ca vẫn do dự.
Tang Thuấn Vương cũng lập tức nói: "Không nhưng nhị gì. Sau này con có thể hưởng thụ mọi đặc quyền trong Tang tộc, không cần con quản chuyện gì. Cho dù gia tộc có bị tiêu diệt, ta cũng sẽ bảo hộ an toàn con đầu tiên, tuyệt đối không để con mạo hiểm. Chuyện duy nhất con cần làm là trở thành tân Tổ Thần Tang tộc."
Mộ Khinh Ca khó xử: "Nếu mọi người thành khẩn như thế, vậy ta cũng chỉ có thể đáp ứng."
...
"Manh Manh, ngươi nói đồng ý họ là việc thuận nước đẩy thuyền, có ý gì?" Sau khi Mộ Khinh Ca rời khỏi tộc địa, mới có cơ hội hỏi Manh Manh kỹ càng.
Giọng nói của Manh Manh vang lên trong đầu nàng: "Bởi vì chắc chắn ngài sẽ đi đến đó, ngài có được càng nhiều Thần Cách, tương lai tiến vào đại lục Thần Ma sẽ càng cường đại. Cho nên đồng ý họ đơn giản chính là thêm một Thần Cách thôi. Không chỉ có ngài cường đại, mà còn có thêm Tang tộc làm hậu thuẫn. Vụ giao dịch này rất có lời nha!"
"Rốt cuộc Thần Cách là cái gì?" Mộ Khinh Ca hỏi.
Manh Manh trả lời hàm hồ: "Ai nha, hiện tại nói với ngài, ngài cũng không hiểu. Ngài cứ an tâm tu luyện, thời cơ tới ngài tự nhiên sẽ biết. Nếu ngài thật sự muốn biết, có thể đi tìm đại ma vương nhà ngài ép hỏi nha!"
Mộ Khinh Ca giựt mi mắt.
Đi hỏi Tư Mạch? Vậy phải tìm ra chàng mới được!
Manh Manh không giải thích nghi hoặc, Mộ Khinh Ca cũng không cưỡng ép. Dù sao tất cả bí mật đều sẽ có ngày được giải đáp, chỉ là chuyện sớm hơn một ngày, muộn hơn một ngày mà thôi.
Trở về tiểu viện, Khương Ly thấy dáng vẻ Mộ Khinh Ca xuân phong đắc ý, tò mò hỏi: "Hôm nay ngươi sao đấy? Lông mày giương lên như sắp bay lên trời thế kia."
Mộ Khinh Ca ngồi xuống chiếc ghế đung đưa, cười nói: "Hôm nay có được vụ giao dịch lớn."
"Kể nghe xem." Khương Ly tới bên cạnh Mộ Khinh Ca, hỏi.
Mộ Khinh Ca quay đầu nhìn nàng, thỏa mãn lòng hiếu kỳ của ai đó, kể chuyện cho nghe.
Nghe xong, Khương Ly ngây đơ ra: "Quả nhiên là giao dịch lớn! Hiện tại toàn bộ Tang gia đều phải cung phụng ngươi như tổ tông rồi?"
Mộ Khinh Ca nhướng mày, hàm ý không cần nói cũng hiểu.
"Xem ngươi khoe khoang kìa." Khương Ly chế nhạo. Nàng ngồi xuống một chiếc ghế khác, nói: "Thế là khác với suy nghĩ trước đây của ngươi rồi? Không phủi sạch quan hệ với Tang gia được, ngược lại càng phức tạp thêm?"
Mộ Khinh Ca gật đầu: "Có chút khác. Nhưng có được tất có mất, ta cũng không phải không được lợi gì. Ta không cần quản chuyện Tang gia, lại có thể khiến Tang gia phục vụ cho ta."
"Nói rõ xem?" Khương Ly khơi dậy hứng thú.
Mộ Khinh Ca sờ sờ cằm mình, cười đến híp mắt: "Lạc Tinh Thành hoang phế đã lâu, lúc trước ta còn đau đầu vì sự phát triển của Lạc Tinh Thành. Tổng không thể nào dựa vào Long Nha Vệ tiếp nhận nhiệm vụ để nuôi sống một tòa thành đi. Tang gia chuyên chế tạo binh khí nổi tiếng trong Trung Cổ Giới. Một khi ta độc quyền binh khí Tang gia, chẳng phải là giúp Lạc Tinh Thành thịnh vượng hơn? Hơn nữa cứ tiếp tục như vậy, tương đương sau lưng ta sẽ có hàng vạn Luyện khí sư, vô luận ta có bao nhiêu binh mã, đều có đủ trang bị duy trì. Gia nhập Lạc Tinh Thành sẽ được nhận một món binh khí do Tang gia luyện chế, ngươi cảm thấy thế nào?" Mộ Khinh Ca nhướng nhướng mày.