Tuyệt Thế Toàn Năng

Chương 120: Giá cạnh tranh trên trời



“Khởi điểm 200 triệu đôla?” Gia Vệ vẻ mặt hơi kinh ngạc, cái giá này thoạt nhìn là cao, nhưng so sánh với các mỏ trước đó lại có chút thấp.

Thậm chí cực kỳ thấp.
(hôm qua ta có dịch 1 ức = 1 tỷ, cơ mà hóa ra 1 ức bằng 100 triệu, xin lỗi vì sự sai lầm này, đồng thời bây giờ ta dịch giá tiền quy về tiền triệu đô luôn cho dễ hiểu)

Chỉ một quyền hợp tác mỏ khoáng cỡ trung đã có thể bán đấu giá tới 150 triệu đôla (như trước đó thì ta để là 15000 vạn đôla), huống chi bây giờ là bán đấu giá quyền kinh doanh mỏ khoáng cỡ lớn.

Gia Vệ ổn định lại tâm thần, ngồi chờ các công ty lớn điên cuồng trả giá, Gia Vệ dự đoán, nếu như trong đó không có sự lừa gạt nào, giá cuối cùng của mỏ khoáng này tuyệt đối sẽ vượt quá 500 triệu đôla.

Thế nhưng sau đó trên mặt Gia Vệ lại xuất hiện vẻ nghi hoặc.

Trong hội trường đấu giá không có xuất hiện tình huống điên cuồng ra giá mà Gia Vệ tưởng tượng, mà xuất hiện lại là cảnh không có một ai nói câu nào, trong hội trường tương đối yên tĩnh.

Mặc dù là giá khởi điểm 200 triệu đôla, cũng không ai ra giá thêm.

Đây là tình huống gì đây?

Gia Vệ khó hiểu nhìn xung quanh một chút, tất cả mọi người đều bình thường cả mà, không điếc không câm, cũng không đui mù, bọn họ ai cũng đều thấy cái bán đấu giá trên đài chủ tịch là quyền kinh doanh mỏ khoáng cỡ lớn đã khai thác ra ‘cửu long khiếu thiên thạch’, không nói gì khác, chỉ cần từ mỏ khoáng này khai thác ra được một cái ngọc thạch có giá trị hơn 1/10 ‘cửu long khiếu thiên thạch’ kia, thì cái giá 200 triệu đôla tuyệt đối sẽ có lời.

Chỉ nói giá trị của một ‘cửu long khiếu thiên thạch’ thì đã tuyệt đối vượt quá 200 triệu đôla rồi.

Thế nhưng bây giờ không có ai ra giá, không khí trong hội trường có chút quái dị.

Người chủ trì vốn đang có vẻ tươi cười, sắc mặt liền chậm rãi biến đổi, vẻ tươi cười mặc dù còn không có tiêu thất nhưng lại có vẻ cứng ngắc.

Nếu như dựa theo tình hình vừa rồi, quyền kinh doanh mỏ khoáng tuyệt đối có thể bán đấu giá một cái giá trên trời, thế nhưng bây giờ lại cùng khi nãy khác một trời một vực.

“Chuyện gì đang xảy ra?” Gia Vệ không giải thích được quay qua Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh hỏi.

Cho dù là đúng như Trác Thiến và Trương Lệ Anh nói trước đó, cũng phải có người ra giá mới đúng chứ, mà bây giờ dĩ nhiên không có một ai ra giá cả.

“Xem ra chính phủ Mianma căn bản không chuẩn bị trước, cho rằng lấy ‘cửu long khiếu thiên thạch’ là có thể hấp dẫn một số công ty ra giá trên trời cho mỏ khoáng này, thế nhưng bọn họ dự tính sai rồi, không có công ty nào dám đánh cuộc, dù sao 200 triệu đôla cũng không phải nhỏ chút nào, chỉ lấy một mình ‘cửu long khiếu thiên thạch’ ra để dự đoán giá trị mỏ khoáng lớn này còn chưa đủ.” Trác Thiến trả lời.

Thậm chí chính là bởi vì ‘cửu long khiếu thiên thạch’ nên các công ty mới không đưa ra giá cạnh tranh nhau.

Mỏ khoáng lớn này nếu cho ra bảo vật có giá trị liên thành như ‘cửu long khiếu thiên thạch’, chính phủ Mianma như thế nào sẽ bán ra ngoài? Lại còn đem quyền kinh doanh bán ra ngoài?

Chỉ từ phương diện này mà suy nghĩ, sẽ làm cho người ta rất nghi ngờ.

Các đại biểu công ty đến đây không có ai là người ngu ngốc cả, cho nên không ai không nghĩ được điều này cả.

Gia Vệ có chút suy nghĩ gật gật đầu, hắn đối với mỏ khoáng này lại có hứng thú không nhỏ, dù sao lời truyền về ‘cửu long khiếu thiên thạch’ nếu như là thật, mỏ khoáng này nhất định có chỗ bất phàm.

Thế nhưng mỏ khoáng này cũng nhất định đã bị chính phủ Mianma tra xét, khẳng định bọn họ không tra ra được cái gì, hơn nữa mỏ khoáng này cũng khẳng định là không phải mỏ khoáng tốt, nếu không bọn họ sẽ không đưa ra giá khởi điểm 200 triệu đôla để bán mỏ khoáng này ra ngoài.

Có thể khẳng định chính phủ Mianma đối với mỏ khoáng này đánh giá giá trị, tuyệt đối sẽ không vượt qua 200 triệu đôla nhiều lắm, thậm chí còn không quá 200 triệu đôla.

Đây cũng có thể giải thích vì sao ‘cửu long khiếu thiên thạch’ lại xuất hiện trong ngày đấu giá hôm nay, tất cả chuyện này đều là âm mưu chính phủ Mianma sắp xếp, âm mưu muốn lấy một mỏ khoáng không có bao nhiêu giá trị kiếm lấy 200 triệu đôla, thậm chí còn nhiều hơn nữa.

Gần 20 phút trôi qua, trong hội trường không có ai đưa ra giá cả.

Người chủ trì trên đài chủ tịch lúc này sắc mặt cực kỳ khó coi, vật phẩm bán đấu giá cuối cùng dĩ nhiên lại không bán đấu giá ra được, đây nhất định sẽ trở thành một chuyện cười trong lịch sử đấu giá, hắn cũng vì như vậy mà bị liên lụy, thậm chí chén cơm cũng khó giữ được.

Nhưng mà tại 5,6 phút sau đó, đại biểu một công ty giơ bảng số trong tay lên, hắn mặc dù không có nói gì, nhưng tất cả mọi người đều biết, người này đại biểu công ty muốn lấy 200 triệu đô đoạt lấy quyền kinh doanh mỏ khoáng này.

Thấy có người ra giá, người chủ trì trên đài chủ tịch sắc mặt cuối cùng có vẻ tốt hơn, vẻ tươi cười trên mặt cũng càng thêm đậm.

“Công ty châu báu Tiểu Điền ra giá 200 triệu đôla, có ai ra giá cao hơn nữa không?” Người chủ trì lấy thanh âm thật to lớn tiếng nói.

Trong hội trường lại lần nữa trở nên ồn ào.

Tất cả mọi người đều phi thường nghi hoặc, không biết công ty châu báu Tiểu Điền trong hồ lô có bán thuốc gì, bởi vì tiêu phí 200 triệu đôla mua mỏ khoáng này, sẽ có 90% sẽ bị tổn thất, thậm chí mất hết tất cả.

Từ sau khi khai quật ra ‘cửu long khiếu thiên thạch’, mỏ khoáng này liền được chính phủ Mianma mật thiết bảo vệ, cho nên không ai biết tình huống gì về mỏ khoáng này, cũng bởi vì như vậy nên gần như không có công ty nào dám mạo hiểm cả.

Nhưng bây giờ công ty châu báu Tiểu Điền cũng là công ty có thứ hạng trên thế giới lại dám mạo hiểm như vậy, làm cho rất nhiều đại biểu các công ty đều hoài nghi, trong nhất thời các đại biểu công ty trên thế giới, có tới chín phần dùng điện thoại gọi ra ngoài.

Một màn này, đều rơi vào mắt người chủ trì.

Cho nên hắn không có gấp gáp gõ búa, mà là vẻ mặt tươi cười chờ các đại biểu công ty gọi điện thoại, hắn biết bán ra mỏ khoáng cuối cùng này, nếu có biến chuyển, hắn có thể kiếm được một khoản lớn.

“Chúng ta có muốn hay không…”

Nhìn tình huống này, Gia Vệ nhịn không được lên tiếng, thế nhưng hắn còn nói chưa xong liền bị Trác Thiến trừng mắt nhìn, chỉ nghe Trác Thiến nói: “200 triệu đôla, công ty chúng ta căn bản lấy không ra số tiền lớn như thế, cho dù có công ty châu báu Vinh Hoa ủng hộ, cũng căn bản lấy không ra được, càng huống chi bây giờ xem ra 200 triệu đôla cũng không thể chiếm được mỏ khoáng này.”

“Đúng thế, năng lực công ty có hạn, cạnh tranh mỏ khoáng này công ty chúng ta không phải có thể tham dự được.” Trương Lệ Anh lạnh lùng nói, trừng mắt nhìn Gia Vệ, không nói thêm gì nữa.

Gia Vệ cười khổ lắc đầu, dù sao công hai nàng mới chính là người của công ty châu báu Trương thị, Gia Vệ mặc dù là cổ đông chiếm 10% cổ phần công ty, thế nhưng cũng có một số chuyện không nói được.

Bất quá Gia Vệ cũng có chút đắc ý, hai người các ngươi cùng một nhà thì thế nào? Còn không phải đều bị ta chiếm lấy.

Nghĩ đến điều này, Gia Vệ khuôn mặt lộ ra tiếu ý, có điều hắn cũng không có nói ra tiếng, bởi vì Tiểu Hạo Hạo lúc này đang ngủ, trên khuôn mặt nhỏ hồng có một ít nước miếng, trông rất khả ái.

Mà ngay sau đó, chỉ thấy một đại biểu công ty ngồi ở hàng thứ nhất giơ bảng số trong tay lên, dùng Anh ngữ tiêu chuẩn nói: “205 triệu đôla.”

Trực tiếp tăng thêm 5 triệu đôla, mặc dù so sánh với 200 triệu đôla mà nói thì 5 triệu đôla rất ít, nhưng trên thực tế thì không ít chút nào.

Trên cơ sở 200 triệu đôla, cho dù là thêm 1 triệu đôla cũng sẽ làm cho toàn bộ các công ty cảm thấy khó khăn, huống chi là 5 triệu đôla, như thế cái công ty kia đã hạ quyết tâm đoạt lấy mỏ khoáng kia.

“210 triệu đôla.” Làm cho người chủ trì trên đài chủ tịch càng hưng phấn là một đại biểu công ty khác cũng ra tay, hai nhà công ty này đều là một trong những công ty châu báu lớn nhất thế giới, nằm trong top 10 công ty châu báu trên thế giới, 200 triệu đôla đối với công ty bọn họ không tính là gì.

Cho nên người chủ trì lúc này giống như lần thứ hai nhìn thấy giá cả tăng lên cao, nhìn thấy các công ty châu báu trên thế giới cạnh tranh kịch liệt như trước.

“220 triệu đôla.” Sau một khắc, tất cả mọi người đều bị chấn kinh.

Công ty nêu ra giá này, trực tiếp thêm 10 triệu đôla, dĩ nhiên chính là công ty châu báu Tiểu Điền đã ra giá đầu tiên.

Công ty châu báu Tiểu Điền mặc dù cũng có thứ hạng trong giới châu báu toàn thế giới, nhưng cùng hai công ty mới ra giá kia vẫn có chênh lệch không nhỏ, hai công ty kia đã mở rộng thị trường toàn thế giới, rất nhiều quốc gia đều có đặt công ty của bọn họ, mà công ty châu báu Tiểu Điền ngay cả thị trường châu Á còn chưa đột phá vào được thành công.

Có điều đại biểu công ty châu báu Tiểu Điền lại ra vẻ có chí thì nên, trực tiếp thêm 10 triệu đôla, lại còn chưa tới cực hạn, trên mặt mang theo vẻ cười nhạt.

“230 triệu đôla.” Rất nhanh, lại một công ty ra giá thêm, đại biểu công ty này là một người da đen, làm cho người khác không nhìn rõ được biểu tình trên mặt của hắn, thế nhưng khi hắn nói ra cái giá này, cũng không có loại cảm giác gắng sức gượng ép nói, mà nói rất nhẹ nhàng, rất ổn trọng.

Không khí trong hội trường cuối cùng cũng được sôi động trở lại, rất nhiều công ty đều muốn nhảy ra thử sức, thế nhưng sau khi bọn họ gọi điện thoại xong thì đều yên lặng hết.

Chuyện này đã không phải chuyện công ty họ có thể tham dự đấu giá nữa, 200 triệu đôla, đổi ra nhân dân tệ cũng khoảng 1 tỷ 3, tỷ 4 nhân dân tệ, đây chính là một giá trên trời không thể tưởng được.

“250 triệu đôla.” Ngay khi tất cả mọi người cho rằng không có ai sẽ tăng giá nữa, hơn nữa người chủ trì cũng đã gõ búa hai lần, thì một thanh âm vang lên, làm cho mọi người trong hội trường, bao gồm cả Gia Vệ đều bị chấn kính.

Có người trả giá tới tận 250 triệu đôla, giá tiền này đổi ra nhân dân tệ, thế nhưng cũng phải hơn 1 tỷ 5 rồi, so sánh với toàn bộ tài sản của một số công ty nhỏ thì còn nhiều hơn.

Chỉ vì chỗ mỏ khoáng lớn này có khả năng có bí ẩn, chỉ vì chỗ mỏ khoáng này đã khai thác ra ‘cửu long khiếu thiên thạch’, mà có công ty thậm chí nguyện ý đưa ra cái giá 250 triệu đôla trên trời.

Mà ngay sau đó, ngồi ở bên cạnh Gia Vệ, Trương Lệ Anh lại là nhíu mày, thấp giọng hỏi: “Tại sao lại là hắn? Hắn tại sao lại mua mỏ khoáng, lại là mỏ khoáng này lại có thể không thu hòi được vốn ban đầu nữa?”

Nghe Trương Lệ Anh nói như thế, Trác Thiến vẻ mặt nghi hoặc hướng về phía người ra giá kia nhìn lại, khi thấy người kia trong đám người, Trác Thiến trên mặt cũng xuất hiện vẻ chấn kinh cùng biểu tình không gải thích được.

“Sao thế? Tên gia hỏa kia có gì kỳ quái hay sao?” Gia Vệ nhìn về phía người to con không giống thương nhân châu Á kia, rồi quay lại hỏi Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh.

“Tên kia cũng không phải là ông chủ công ty châu báu nào, mà là một hội trưởng hiệp hội đổ thạch thế giới.”

“Hội trưởng hiệp hội đổ thạch? Hắn mua mỏ khoáng này làm cái gì?” Gia Vệ sửng sốt, hai mắt lại nhìn về phía người kia.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.