Tuyệt Thế Toàn Năng

Chương 123: Trương Lệ Anh đổ thạch



Ngữ khí của Gia Vệ khiến cho tất cả mọi người lại sửng sốt.

Trương Lệ Anh mặc dù tuổi không lớn, thế nhưng cho dù là Trương Huyền Vĩ cũng chưa từng dùng ngữ khí như vậy nói với Trương Lệ Anh, bởi vì Trương Lệ Anh tuổi còn nhỏ nhưng thoạt nhìn lại giống như là người đã sống lâu năm, tâm cảnh cực kỳ cao.

Có điều lần này Gia Vệ đành phải làm như vậy, dám trêu chọc nữ nhân của mình trước mặt mình, Gia Vệ còn có thể bình tĩnh mới là lạ.

Trương Lệ Anh hơi nhíu mày, nàng trên mặt mang theo vẻ sắc lạnh, nhưng trong ánh mắt lại thoáng qua vẻ e thẹn của nữ nhân.

Gia Vệ trên mặt mặc dù là biểu tình tức tối, thế nhưng trong đáy mắt Gia Vệ lại có một tia biểu tình tiếu ý.

Mặc dù Gia Vệ chiếm được thân thể Trương Lệ Anh, thế nhưng Trương Lệ Anh cũng không giống như tác thiến, Trác Thiến rõ ràng đã nghiêng về bên phía Gia Vệ, ở trước mặt Gia Vệ rất ít khi ra vẻ, cho đến hôm nay, nàng đều đem biểu hiện chân thật của mình biểu hiện ra hết.

Đây cũng nói rõ thái độ của Trác Thiến, nàng cũng có ý đối với Gia Vệ.

Tình chàng ý thiếp, việc này như vậy mà thành.

Thế nhưng Trương Lệ Anh lại không như vậy, Gia Vệ có thể nhìn ra Trương Lệ Anh đối với mình có cảm giác, thế nhưng Trương Lệ Anh lại là một mực muốn ngụy trang chính mình lại.

Gia Vệ lần này đối với Trương Lệ Anh rống giận, chính là muốn phá bỏ tầng ngụy trang này của nàng, khiến tâm tư của nàng cũng quy về Gia Vệ.

Xem vẻ tiềm ẩn sâu trong ánh mắt Trương Lệ Anh vừa rồi thì cách làm này của Gia Vệ có hiệu quả rồi.

Không ở lại trong hội trường lâu nữa, mấy người Gia Vệ liền rời đi.

Vốn Gia Vệ là muốn Trương Lệ Anh cùng hắn đi nơi đổ thạch nhìn một chút, thuận tiện để Trương Lệ Anh đem kỹ thuật đổ thạch dạy cho hắn, dù sao Gia Vệ vừa mới mở miệng nói ra, thì sẽ làm đến cùng, cho dù là không thắng được thì cũng phải ra dáng nam nhân.

Có điều Tiểu Hạo Hạo lại nhõng nhẽo muốn đi cùng Gia Vệ, Tiểu Hạo Hạo đi cùng Gia Vệ, Trác Thiến tất nhiên cũng đi theo, mà Trác Thiến đi theo thì ba người Trịnh Tung, Hồng Vũ và Tank tất nhiên cũng đi theo bảo vệ nàng.

Cuối cùng chỉ có thể tất cả mọi người cùng đi đến nơi đổ thạch, đương nhiên hai người Trương Huyền Vĩ cùng Trương Học Đông không có tâm tình này, cũng không đi theo bọn Gia Vệ.

Ở bên ngoài hội đấu giá, kỳ thật chính là nơi đổ thạch, thế nhưng tình huống khá là phức tạp, vật liệu đá trong đó cũng phi thường quý hiếm, cho nên muốn luyện kỹ thuật không thể làm ở chỗ này được.

Trương Lệ Anh tựa hồ đối với Mianma rất quen thuộc, dẫn bọn Gia Vệ đi tới một nơi cách không xa hội trường đấu giá.

Đây là một đường phố đổ thạch, hai bên đường đều bố trí lấy các loại vật liệu đổ thạch, hai bên các cửa hàng gia công đều có các loại ngọc thạch tốt, còn có vật liệu tốt hơn để đổ thạch, thậm chí còn bố trí cả ngọc thạch xanh một nửa, đương nhiên giá của loại ngọc thạch xanh một nửa này, cũng đều là gấp mười mấy thậm chí mấy chục lần nguyên liệu thô.
(không hiểu rõ lắm về ngọc thạch và đổ thạch nên ta nói qua tý: loại ngọc thạch xanh một nửa là loại ngọc thạch đã được người ta cưa hoặc khoan một bên, lộ ra màu xanh của ngọc bên trong đó, loại này khi dùng đổ thạch thì chắc chắn sẽ lấy được ngọc, nên giá cả sẽ đắt hơn mấy loại đá thông thường dùng để đổ thạch)

“Ngọc thạch ở phố đổ thạch này chất lượng không tốt cũng không kém, giá cả cũng vừa phải, tập luyện ở đây, cho dù ngươi cả ngày cắt không ra được màu xanh (màu xanh của ngọc), cũng không mất bao nhiêu tiền.” Trương Lệ Anh lạnh lùng nói, cũng không có bởi vì chuyện vừa rồi mà thay đổi thái độ với Gia Vệ.

Gia Vệ vẻ mặt nghiêm túc gật đầu, trên đường phố đổ thạch này có không ít người, thậm chí có một số nơi tụ tập không ít người, hiển nhiên là có người cắt ra được ngọc, rất có thể là phát tài.

Bởi vậy có thể thấy được, thạch trên đường phố đổ thạch này vẫn có thể cắt ra được phỉ thúy có giá trị rất cao, có điều càng nhiều như vậy thì lại không có được ngọc xanh, cho nên muốn phát tài ở đây, trừ dựa vào vận khí còn phải dựa vào kinh nghiệm cùng kỹ thuật nữa.

Cũng không có đi vào bên trong, Trương Lệ Anh dẫn mọi người đi tới trước một cửa hàng đổ thạch, mắt nhìn chăm chú vào hàng trăm khối thạch lớn nhỏ không đều nhau, chỉ chốc lát sau, nàng liền trực tiếp đưa tay lấy ra một khối thạch cỡ nắm tay.

“Ông chủ, khối nguyên liệu thô này bao nhiêu tiền?” Trương Lệ Anh lấy tiếng Mianma tiêu chuẩn hỏi, điều này làm cho mọi người kinh ngạc không ít.

Có điều, càng làm Gia Vệ kinh ngạc đó là chính mình dĩ nhiên lại nghe hiểu.

Nhưng Gia Vệ cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi, tiếng Nhật cùng tiếng Libya hắn cũng nghe một lần cũng hiểu, thậm chí có thể nói ra thành thạo, năng lực này làm Gia Vệ phải chết lặng.

Không chết lặng thì còn có thể làm gì bây giờ, chẳng lẽ lại bội phục chính mình sao?

Khóe miệng Gia Vệ hơi nhếch lên, không cần học cũng có thể nắm vững một ngôn ngữ, nếu ai biết mình có cái năng lực này chắc sẽ cười không tin đi.

“500 đôla.” Một lão đầu đi ra, làn da có chút đen, đầu đội mũ rơm, lấy tiếng địa phương Mianma nói.

Trương Lệ Anh nghe nói chỉ cười mà không nói gì, lắc lắc đầu, lúc này mới nói: “200 đôla, khối nguyên liệu thô này tối đa chỉ giá trị từng đó tiền.”

Lão đầu vừa nhìn là người trong nghề, liền lặng lẽ cười gật đầu đáp ứng.

Trương Lệ Anh lấy ra 200 đôla đưa cho lão đầu, lúc này mới cầm lấy khối nguyên liệu thô đối diện với Gia Vệ nói: “Đổ thạch, trừ xem hình dạng khối thạch, còn phải xem màu sắc cùng đường vân của thạch, thậm chí đường vân nứt ra cũng là mấu chốt suy đoán khối thạch rốt cục có hay không có ngọc lục.”

Trương Lệ Anh lúc này chỉ vào một chỗ vết nứt trên khối nguyên liệu đổ thạch thô kia, nói: “Khối thạch này chỉ có kích cỡ nắm tay, nhưng so với khối thạch lớn lại có một vết nứt dài nửa phân, nói rõ khối thạch này bên trong có cái gì, nhưng cuối cùng có phải ngọc hay không, thì xem màu sắc của khối thạch này. Khối thạch này mặt ngoài có màu nâu đen, trên đó lằn vân rất có quy luật, rất rõ ràng là trải qua chà xát mà thành, cái này cùng bên ngoài ngọc thạch cực kỳ giống nhau, cho nên khối thạch này, rất có thể cho ra ngọc lục.”

Nói đến đây, Trương Lệ Anh lại dùng tiếng Mianma tiêu chuẩn đối với lão đầu nói: “Ông chủ, xin giúp ta chà khối thạch này.”

Lão đầu cười cười, nhận lấy khối thạch trong tay Trương Lệ Anh, nhưng cũng không có lập tức chà, mà là nhấc khối thạch lên lay động vài cái, hơn nữa còn kêu lớn vài tiếng.

Gia Vệ có thể hiểu được ý tứ của lão đầu, như thế này là muốn nói có thể ra ngọc lục, mọi người nhanh đến xem.

Đây là đang hấp dẫn khách hàng, nếu như khối thạch này đổ ra ngọc lục thật, như vậy cửa hàng đổ thạch của hắn chắc chắn sẽ bán được rất nhiều, hắn cũng sẽ phát tài một khoản nhỏ.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao các cửa hàng đổ thạch cung cấp miễn phí giải thạch.
(giải thạch: cắt thạch ra xem bên trong có ngọc không)

Đừng tưởng vì việc này mà những cửa hàng đổ thạch này không muốn thạch của mình bán ra ngoài nhiều hơn, bọn họ càng bán được thạch ra nhiều, bọn họ càng cao hứng, bởi vì đi theo việc bán thạch tăng, bọn họ lại có lý do để tăng giá cho việc đổ thạch, hơn nữa cho dù là tăng giá, thạch của bọn họ cũng chắc chắn sẽ bán được rất nhanh.

Bọn họ bán nguyên liệu đổ thạch thô, cũng không phải là để “đổ (đánh cược)” tiền, mà là để giữ ổn định tiền, bọn họ không đổ.

Không lâu sau liền có mười người đến vây xung quanh, có điều sau khi thấy ông chủ cầm khối thạch kia trong tay, trong chốc lát liền có vài người lắc đầu rời đi.

Chỉ cần người có chút kinh nghiệm là có thể nhìn ra được, khối nguyên liệu đổ thạch thô này quả thật rất có thể ra lục, thế nhưng cho dù là ra lục, cũng nhất định là loại phỉ thúy kém nhất, giá trị tối đa cũng chỉ 3, 400 đôla, cho nên người ở chỗ đổ thạch này, có tới chín phần không đếm xỉa tới nguyên liệu đổ thạch thô.

Đây cũng là vì sao vừa rồi Trương Lệ Anh nói giá 200 đôla, ông chủ cũng trực tiếp gật đầu đáp ứng.

Trương Lệ Anh nói đúng, khối nguyên liệu đổ thạch thô này tối đa cũng chỉ có giá 200 đôla mà thôi.

Lại 5, 6 phút trôi qua, xung quanh cũng không được mười người nữa, vẻ tươi cười trên khuôn mặt ông chủ tiêu thất không thấy nữa.

Hắn thất vọng lắc lắc đầu, liền không chần chờ nữa, dựa theo Trương Lệ Anh nói, bắt đầu chà.

Giải thạch đổ thạch chia làm: chà, cắt cùng mài.

Khối nguyên liệu đổ thạch thô này nhỏ như vậy, căn bản không cần cắt, mà Trương Lệ Anh chỉ nói chà, có nghĩa là Trương Lệ Anh nhận định phỉ thúy trong khối thạch này so với khối thạch không nhỏ hơn nhiều lắm.

Nhưng mà ông chủ đem chà gần 5 phút, đem khối thạch chà được 1/5, lại hoàn toàn không thấy lục.

Người xem xung quanh đều lắc đầu, khối nguyên liệu đổ thạch thô này bên ngoài hiển thị rất rõ, nhưng không ai có thể nói nhất định đên trong có lục, mà bây giờ xem ra cho dù bên trong có lục, giá trị cũng không quá 500 đôla.

“Tiếp tục chà đi.” Thấy ông chủ dừng lại, Trương Lệ Anh liền trực tiếp lên tiếng nói.

Lúc này biểu tình trên mặt nàng vẫn là vẻ băng lãnh, không có bởi vì tới bây giờ mà chưa có ra lục mà cảm thấy thất vọng, càng không có bị ảnh hưởng bởi những người vây xung quanh.

Ông chủ gật gật đầu, liền tiếp tục chà tiếp.

Có điều lúc này, ông chủ chà so với vừa rồi nhanh hơn nhiều, có lẽ ông chủ xem rằng đây đã là một khối nguyên liệu thô vứt đi.

« Đó là cái gì ? » Nhưng mà không đầy một lúc sau, một vòng lục quang xuất hiện trong ánh mắt của Gia Vệ.

Ngay lập tức tất cả mọi người đều sửng sốt, chợt ông chủ trực tiếp lớn tiếng kêu một tiếng : « Ra lục rồi, càng lúc càng nhiều. »

Một câu từ trong họng rống ra, ông chủ cũng không có tiếp tục chà nữa, mà là nhấc khối thạch lên, đem chỗ màu lục kia cho mọi người xem.

Nghe tiếng rống của ông chủ, rất nhiều người trên đường đều hướng về bên này đi đến, không lâu sau liền vây thành tầng tầng lớp lớp người.

Trừ vài người đang bận không lại đây, còn gần như những người đi trên đường đều đến đây, mỗi một người đều cố gắng xô đẩy để vào bên trong, muốn xem cuối cùng cắt ra được phỉ thúy gì.

Hai người Trịnh Tung cùng Tank đứng ra phía sau bọn Gia Vệ, ngăn cản người bên sau xô đẩy lên, cho bọn Gia Vệ có không gian.

Thấy nhiều người đến, ông chủ lúc này mới buông khối nguyên liệu đổ thạch thô kia xuống, tiếp tục chà tiếp.

Nhưng mà ông chủ mới chà tiếp được vài cái, một viên phỉ thúy màu lục cỡ hạt đậu trực tiếp rơi xuống, mọi người hai mắt đều nhìn chằm chằm vào khối phỉ thúy lục cỡ hạt đậu kia, rất nhiều người trên mặt hiện ra biểu tình thất vọng.

Viên phỉ thúy này cực kỳ bình thường, giá trị thậm chí không vượt qua 100 đôla, căn bản không coi là phát tài, thậm chí ngay cả phát tài nhỏ cũng không tính.

Có điều nếu như viên phỉ thúy này lớn gấp ba mà nói, thì cho dù là phát tài nhỏ, chí ít cũng được 4, 500 đôla.

Ông chủ cũng là vẻ mặt thất vọng, có điều biểu tình của Trương Lệ Anh một chút cũng không đổi.

Ông chủ tiếp tục chà, không lâu sau, mọi người đều trừng to mắt.

Lại là ra lục, giống như vừa rồi, là loại lục phẩm chất không cao, thế nhưng có cũng còn hơn không.

Chỉ chốc lát sau, lại rớt ra một viên ngọc cùng kích cỡ.

Ngay sau đó, trong đám người đã có vài người trên mặt xuất hiện vẻ ngưng trọng.

Ông chủ còn chưa tiếp tục động thủ, chỉ nghe trong đám người có một người lớn tiếng nói: “Cô nương, ta ra giá 1000 đôla mua nửa khối ngọc này, như thế nào?”

“1000 đôla?” Gia Vệ còn không có nhìn ra nguyên cớ, Trương Lệ Anh mua khối nguyê liệu đổ thạch thô này mất 200 đôla, dĩ nhiên giờ tăng giá lên 1000 đôla, ngắn ngủi thời gian 10 phút, đã lời 800 đôla.

Tốc độ kiếm tiền như vậy, nếu là trước đây thì Gia Vệ ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

« Ta trả 2000 đôla. » Không lâu sau, lại có người ra giá, trực tiếp thêm 1000 đôla.

« Ta ra 2500… »

Trong nhất thời, không dưới 5 người ra giá, giá đã được tăng cao lên tới 5000 đôla.

Thế nhưng Trương Lệ Anh đều không ngó ngàng tới, nàng trực tiếp đối với ông chủ nói: “Tiếp tục chà đi.”

Ông chủ sửng sốt, chợt gật gật đầu, tiếp tục chà tiếp.

Chỉ có điều lần này tốc độ chà của hắn không còn nhanh nữa, tốc độ càng chậm, cũng càng thêm cẩn thận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.