Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 204: Đao Tử Thần!





Đao Tử thần!
Dương Ân đã hình thành được hoa đạo Tử thần, cho dù chỉ là một nụ hoa chưa nở, nhưng đã không còn là ý chí Tử thần nho nhỏ như ban đầu nữa.

Đao này chém ra khiến cho cỏ dại trong bán kính 10 trượng đều trở nên khô héo, cây cỏ cũng mất đi hơn nửa tinh khí, mùi vị Tử thần nồng đậm bao trùm quanh khu vực.

A Nhược Lạp ở trong phạm vi 10 trượng này, gã không cách nào ngăn chặn lại ý chí của đạo Tử thần này.

Lực tinh thần của gã hoàn toàn sụp đổ, bị đao sắt của Dương Ân chém đứt đầu.

Tất cả đám Man di ở đó hoàn toàn sửng sốt.

Bọn chúng luôn cho rằng A Nhược Lạp sẽ thắng, nhưng đột nhiên gã đã bị một thiếu niên chém bay đầu chỉ với một đao.

Bọn chúng thật sự không thể chấp nhận nổi chuyện này.


“A Nhược Lạp!”, Mạnh Cố là người đầu tiên tỉnh táo lại, hét lên một tiếng, rồi hạ lệnh: “Phải chém nát thịt con chó Đại Hạ đó để trả thù cho A Nhược Lạp”.

Dưới mệnh lệnh của Mạnh Cố, gần 400 tên Man di bắt đầu tấn công điên cuồng.

Bọn chúng người đông nên vây thành một hình tròn.

Thực ra chỉ có mấy hàng đầu mới có thể tấn công được Dương Ân, mấy kẻ phía sau chỉ có thể đi theo kêu gào cùng, nhưng thanh thế đó cũng đủ để dọa người.

Nếu là người thường chắc sẽ sợ vỡ mật và không thể phản kháng lại được mất.

Dương Ân không bị dọa như vậy.

Ở trong ngục, hắn đã từng đối diện với hàng trăm ngục nô mà còn không sợ.

Trước mắt, đám Man di này có số lượng gấp mấy lần, thậm chí mười mấy lần, nhưng Dương Ân cũng không quan tâm.

Vì hắn đã tiến vào trạng thái của đạo Tử thần, trạng thái này không có gì ngoài cái chết.

“Giết!”, Dương Ân lạnh lùng nhìn tất cả, hét lên rồi cầm đao sắt chém qua.

Hắn không biết kỹ thuật đao, nhưng mỗi một lần chém ra đều toát ra cả ảnh hưởng của ý chí Tử thần.

Trạng thái tâm lý của những tên Man di gần đó sẽ chịu những ảnh hưởng vô hình, động tác trở nên đình trệ, thần sắc lộ rõ sự sợ hãi.

Khí thế ban đầu đã hoàn toàn biến mất.

Phập phập!
Đao sắt không có mũi nhọn, nhưng khi sức mạnh được dồn lại thì huyền khí đã kéo dài ra, chém đứt đầu hàng trăm tên, thi thể ngã lăn xuống đất.

Đám thú cưỡi cũng không ổn hơn chút nào, bọn chúng quỳ rạp dưới đất dưới áp lực bá đạo của huyền khí, run rẩy gào rú.


Đám Man di đuổi theo cũng chịu liên lụy.

Chúng bị đám thú cưỡi đạp ngã, lại bị những người phía sau dồn lên, mọi thứ trở nên hoảng loạn vô cùng.

Cũng may bọn chúng được huấn luyện đàng hoàng, đám cuối cùng nhất không hề đuổi theo, nếu không sẽ càng loạn lạc hơn.

Dương Ân đang ở trong trạng thái Tử thần, thần lực của thần đình hoàn toàn mở rộng, cảm ứng được toàn bộ tình hình quanh đây.

Đao sắt của hắn chém trái vung phải, một tên Man di đang cưỡi thú bị chém đứt làm đôi, một tên khác thì bị chém vào eo đến mức thấy cả nội tạng, có tên còn bị chém đứt tứ chi.

Mỗi một tên chết đi, nụ hoa Tử thần trong thần đình của Dương Ân lại nở rộ thêm một chút, hấp thụ tử khí đó vào người và mở rộng thêm sức lực, khiến việc Dương Ân sát phạt ngày càng kiên định.

Đám Man di đó không biết chuyện này.

Chỉ cần tiến gần đến phạm vi của Dương Ân thì sẽ mất đi hơn nửa lực chiến đấu, không thể làm Dương Ân bị thương nổi.

Chỉ trong nháy mắt mà lại có thêm mấy chục tên bị Dương Ân chém giết.

Tốc độ sát phạt như vậy khiến Mạnh Cố ngồi phía sau cũng phải lắp bắp: “Cái con chó Đại Hạ đó sao lại mạnh vậy chứ, hay là hắn có bí pháp nào?”
Mạnh Cố hạ lệnh: “Không được tiếp cận hắn, bắn chết hắn đi!”
Vô số Man di giương cung lên, bắn vào nơi yếu hại của Dương Ân.

Có rất nhiều người cũng rút binh khí ra, mục tiêu chỉ có một, đó là hạ gục Dương Ân.

Ngoài ra còn có gần trăm thú cưỡi bị thuần phục, xông về phía Dương Ân.

Cho dù có phải để đám thú cưỡi đó chết sạch thì chúng cũng phải giết chết Dương Ân ở đây.

Giết! Giết! Giết!
Trong mắt Dương Ân chỉ tràn đầy sát khí, hoàn toàn đại khai sát giới, từng đao vung ra, máu tươi tuôn trào tung tóe, nháy mắt nhuộm đỏ quần áo hắn.


Hai mắt hắn đỏ ngầu, tràn đầy sát khí, đã hoàn toàn rơi vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma.

Dương Ân không tự ý thức được, hắn vốn tưởng rằng sau khi khởi động đạo Tử thần thì có thể dựa vào khống chế của mình để gia tăng lực chiến đấu.

Nhưng vì cảnh giới của hắn quá thấp nên không thể điều khiển toàn bộ sức mạnh của hoa đạo Tử thần.

Phương pháp tấn công của Mạnh Cố khá có ích.

Lực cảm ứng của Dương Ân tuy phi phàm, nhưng không thể ngăn cản được đợt công kích mãnh liệt của đối phương.

Hắn đã bị trúng ba mũi tên, mỗi mũi tên đều găm vào trong xương, nhìn thê thảm vô cùng.

Dương Ân không thấy đau, hai mắt hắn đã đỏ ngầu vì tức giận.

Hắn xông về đám Man di ở bốn phương tám hướng rồi điên cuồng chém giết.

Đạo Tử thần quá đáng sợ, khi sát ý của Dương Ân càng trở nên nồng đậm thì số người và thú cưỡi chết đi cũng càng tăng lên và phạm vi ảnh hưởng càng rộng.

Phạm vi này đã tăng lên đến 15 trượng, bất kỳ ai ở trong phạm vi này sẽ phải chịu ảnh hưởng.

“Ta không tin thằng nhóc này không chết được!”, có một Man di cấp tướng cao cấp đã hoàn toàn tức giận.

Gã cưỡi một con Man Ngưu xông về phía Dương Ân, hòng chém chết Dương Ân..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.