Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 252: Chém Giết Cá Sấu Đầm Lầy





Trong đầm lầy dày đặc những cây hình thù quỷ dị, thần thức khó mà tiến vào được, Dương Ân không thể nào cảm ứng được quá xa, chỉ có thể nhận biết tình hình trong phạm vi một hai mét, may mà hắn đã lại gần nơi phát giọng nói kêu cứu, hơn nữa đó còn là giọng của một cô gái.

Hắn tìm kiếm nơi phát ra giọng nói theo bản năng, nhanh chóng đã tập trung vào một hướng ở phía trước, nơi đó đang có không ít cây hình thù quỷ dị che chắn tầm nhìn, không nhìn thấy bóng người, có lẽ là đằng sau mấy cây hình thù quỷ dị.

“Có cần đi xem sao không nhỉ?”, Dương Ân thầm hỏi trong lòng.

Ở vùng đầm lầy nguy hiểm này, hắn không thể không cẩn thận, nói không chừng giọng nói kêu cứu chính là cạm bẫy của do vật tà ác gì đó tạo ra.


Dương Ân rối rắm một hồi, cuối cùng vẫn đi về hướng đó, vì hắn mơ hồ cảm nhận được Xúc Hồn Đằng Vương mà mình đang tìm ở đó.

Bây giờ, Dương Ân thúc giục nụ hoa thần đình của mình một chút, để giữ cho bản thân tỉnh táo, không bị ngoại vật tấn công, sau đó mới bước đi cẩn thận về phía phát ra tiếng kêu.

Một lúc sau, Dương Ân đi ngang qua những cái cây hình thù quỷ dị, hắn nhìn thấy một thiếu nữ đang bị sáu con cá sấu bao vây, trên đầm lầy còn có vài vết máu, và vài mẩu cánh tay, chân bị đứt, hiển nhiên trước đó đã có nhiều người bị cá sấu cắn xé, cũng có cá sấu đã bị giết chết.

Còn thiếu nữ kêu cứu kia đến bây giờ vẫn không bị thương gì, dưới chân mang một đôi giày màu xanh, tỏa ra huyền khí màu xanh, giúp nàng ta có thể đi trên đầm lầy mà không bị sụt xuống, nàng ta cầm thanh trường kiếm màu xanh trong tay không ngừng vung vẩy, sức mạnh kiếm khí tỏa ra không hề yếu ớt, nhưng kiếm kỹ quá lộn xộn, không thể uy hiếp được đám cá sấu này.

“Đừng có lại đây, bọn mày không được lại đây, cứu mạng!”, rõ ràng thiếu nữ này rất thiếu kinh nghiệm chiến đấu, chỉ lo chém loạn xạ lung tung lên, hơn nữa nhìn nàng ta có vẻ như rất sợ hãi những con cá sấu này, mất bình tĩnh dữ dội.

Cá sấu là linh yêu sinh sống trong đầm lầy, chúng có miệng dài, cơ thể gai góc xanh lè, đuôi hình mũi tên, dài khoảng hai trượng, nhìn chúng cực kỳ dữ tợn và khát máu.

Dương Ân do dự một chút, rất nhanh chóng lao tới, người còn chưa đến, đao sắt đã chém sang, một đạo huyền khí bá đạo đánh tới, khiến những con cá sấu đang tấn công cảm thấy bị uy hiếp.

Chúng nhao nhao quay lại, nhưng đã muộn rồi, có hai con cá sấu đã rơi vào tầm tấn công của Dương Ân, hắn liền chém chúng rơi vào trong đầm lầy.

Trong phút chốc, mấy con cá sấu hung ác còn lại đã nhìn chằm chằm Dương Ân bằng ánh mắt dữ tợn, chúng nhanh chóng lao tới, tốc độ kinh người, có thể thế sức mạnh của bọn chúng đã đạt đến cấp yêu tướng.


Hiện giờ chỉ cần không gặp phải cường giả cấp vương thì Dương Ân hắn sẽ không phải sợ hãi gì cả, hắn chém liên tục vài nhát, mỗi một nhát đao đều ẩn chứa 15 trượng huyền khí, đánh vỡ tan quỷ giáp trên người mấy con cá sấu, cơ thể chúng có vài vết dao đáng sợ, máu tuôn ra ào ạt.

“Vẫn chưa bị chém chết sao?”, Dương Ân ngạc nhiên nói, đòn tấn công của hắn đủ để giết một yêu tướng cao cấp, nhưng con cá sấu này chỉ bị thương, còn không bị chém đứt cơ thể mà chết giống như hắn tưởng tượng.

Một trong những con cá sấu này cũng mặc kệ thương tích của mình mà nhanh chóng nhào lên cắn Dương Ân.

Dương Ân không chút suy nghĩ giơ chân đạp con cá sấu nhìn có vẻ hung dữ này vào trong đầm lầy.

Cùng lúc đó, luồng nọc độc phun vào người Dương Ân từ cả hai bên trái, phải, nọc độc giống như mũi tên muốn đâm rách giáp huyền khải trên người hắn, hơn nữa còn muốn thâm nhập vào cơ thể.

Chưa kể, nọc độc này còn cực kỳ ghê gớm, sau khi giáp huyền khải trên cơ thể Dương Ân bị dính vào, từ từ bị ăn mòn, khiến cho Dương Ân giật mình: “Loại độc này kinh khủng đến vậy sao!”
Dương Ân không dám lơ là, cơ thể liền phóng ra một sức mạnh mạnh mẽ, phân tán nọc độc, đồng thời đao sắt trên tay chém trái chém phải, ba đòn dao còn mạnh hơn trước chém con cá sấu thành hai nửa, dễ dàng giải quyết hết đám cá sấu ở đây.

Thiếu nữ chật vật kia thấy Dương Ân xuất hiện một cách mạnh mẽ, đôi mắt xinh đẹp bừng lên tia hy vọng: “Lợi hại quá, mau tới cứu ta!”
Vị thiếu nữ khá xinh đẹp, nhưng lớp áo giáp mềm mại trên cơ thể vẫn không thể che được cặp “hung khí” nặng nề của nàng ta, huống chi cơ thể của nàng ta lại nhỏ nhắn, càng làm nổi bật khí chất trên người, cũng không biết bình thường nàng ta đi bộ có cảm giác cả người chênh vênh sắp ngã sấp mặt không.


Dương Ân liếc nhìn thiếu nữ, ánh mắt bị vị trí nặng nề trên ngực nàng ta hấp dẫn, không khỏi nuốt nước bọt nói: “Lớn quá!”
Đây không phải lần đầu tiên thiếu nữ gặp chuyện này, ôm lấy bộ ngực nói nhỏ: “Mau tới cứu ta được không?”
Dương Ân bình tĩnh lại nói: “Không phải ta đã đánh lui chúng rồi sao, ngươi có thể tự rời đi mà!”
“Không, chúng vẫn sẽ quay lại, còn rất nhiều con nữa cơ!”.

Thiếu nữ nói với vẻ mặt sợ hãi.

Quả nhiên, khi nàng ta vừa nói xong, Dương Ân đã cảm thấy dưới chân có chấn động bất thường, hắn nhảy về phía trước mà không nghĩ ngợi gì.

Sau khi hắn rời khỏi đó, một con cá sấu lao thẳng từ vị trí vừa rồi của hắn, cái mõm dài kia cắn vào khoảng không, hành động đó thật sự khiến người khác sợ hãi, nếu như Dương Ân không nhanh thì hắn đã bị cắn trúng.

Ánh mắt của Dương Ân trở nên lạnh lùng, con cá sấu kia còn chưa kịp quay lại đầm lầy, đao sắt trong tay đã chém ngang, lưỡi đao sắc bén chém đôi con cá sấu..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.