Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 864: Hội Đấu Giá Thành Công





Hội đấu giá cuối cùng cũng đã bắt đầu.

Phòng đấu giá chật ních người, tất cả đều là những người giàu có đang chờ xem hội đấu giá này có thể mang đến cho họ những điều bất ngờ gì.

Leng keng leng keng!
Ngay khi mọi người đều nghĩ rằng đấu giá sư sẽ bước lên sân khấu thì lại có những giai điệu nhẹ nhàng tao nhã vang lên khiến cho khung cảnh ồn ào trở nên yên tĩnh lại.

Bỗng nhiên, có một số cô gái quyến rũ bước ra từ trong góc và bắt đầu nhảy múa.

Mấy cô gái này đều có khuôn mặt xinh đẹp và thân hình quyến rũ, nhảy múa trên sân khấu thu hút mọi sự chú ý bên dưới.

Hai phần ba số người đến hội đấu giá đều là đàn ông, nhìn thấy người đẹp nhảy múa thì cũng cảm thấy hơi nóng người.


.

Truyện Truyện Teen
Nhưng điều này cũng khiến cho một số người không hài lòng, bọn họ cho rằng mình tới đây để đấu giá bảo bối chứ không phải để xem nhảy múa, ngay khi bọn họ chuẩn bị phát hỏa thì lại nghe thấy một thanh âm nũng nịu cất lên: "Hoan nghênh mọi người đã tới tham gia hội đấu giá Bang Võ Hầu, ta là Tả Thanh Thanh, đấu giá sư của hội đấu giá này".

Giọng nói này rõ ràng phát ra từ miệng của một cô gái quyến rũ, cô gái này cũng là người diễm lệ nhất trong số những cô gái đang nhảy múa trên sân khấu, đôi mắt biết nói của cô ta dường như còn có thể câu hồn đoạt phách.

"Đây là hội đấu giá, không phải hội ca múa.

Hãy bắt đầu ngay bây giờ đi, ông đây không thể đợi thêm được nữa", có một giọng nói thô bạo vang lên.

Một giọng nói khác cũng bất mãn nói: "Đừng có mà bày vẽ những thứ vớ vẩn, nếu không bọn ta liền rời đi đấy".

Những người khác cũng tiếp tục bày tỏ sự không hài lòng, theo họ, những cô gái này cho dù có hấp dẫn đến đâu thì cũng không hấp dẫn bằng những món bảo bối sẽ được đấu giá.

"Mọi người cứ bình tĩnh, hội đấu giá của chúng ta đã bắt đầu rồi.

Xin hãy xem trong tay của mấy cô gái này chính là thứ gì nào?", Tả Thanh Thanh mỉm cười nói, nhìn theo động tác tay của cô ta, có thể thấy trong tay của mấy cô gái đang nhảy múa không biết từ lúc nào đã có những cái hộp trong suốt, bên trong mỗi hộp đều có chứa một cái bình ngọc, trong bình ngọc lại có đầy nước suối trong vắt.

Không ai ngờ trong tay của mấy cô gái đang nhảy múa lại trưng bày sẵn món đấu giá, cách làm này thực sự đã khiến cho bọn họ mở rộng tầm mắt.

Có người còn lỗ mãng nói: "Cơn mợ nó, thế mà cũng làm được!"
“Ha ha, thật thú vị”, một người khác lại bật cười nói.


Bọn họ đã tham gia rất nhiều hội đấu giá, nhưng đây là lần đầu tiên tham gia một hội đấu giá mới mẻ như vậy, cho nên ai cũng ngay lập tức cảm thấy thú vị, cơn tức giận vừa nãy cũng đã biến mất.

Tả Thanh Thanh thừa dịp khí thế đã lên cao liền nói: "Mọi người có biết trong tay các cô gái đang cầm bảo bối gì không?"
"Không biết, chẳng lẽ lại là một loại linh tuyền nào đó?"
"Hội đấu giá vừa mới bắt đầu mà đã đấu giá linh tuyền, không phải là đã tiến vào cao trào quá nhanh rồi hay sao?"
Họ đều không nhận ra rằng bầu không khí trong hội đấu giá đã được Tả Thanh Thanh làm cho nóng lên từ lúc nào.

Tả Thanh Thanh nở nụ cười hài lòng nói: "Ha ha, hội đấu giá của bọn ta cũng sẽ không đấu giá những thứ bình thường.

Đây là linh tuyền có thể cải thiện võ thể.

Giá khởi điểm mười ngàn đồng vàng, mỗi một lần tăng giá không được thấp hơn một ngàn đồng vàng".

Nghe xong cái giá này ai cũng nghĩ mình đã nghe nhầm, mỗi một bình linh tuyền mà mấy cô gái đang cầm trên tay không thể nào có giá thấp hơn mười ngàn đồng vàng, thậm chí còn phải dùng tới huyền linh thạch để trao đổi, nhưng bây giờ có tận mấy bình ở đây mà chỉ có giá khởi điểm mười ngàn đồng vàng, ai cũng cảm thấy thật khó tin.

"Mười lăm ngàn đồng vàng, ta lấy hết", có người quát lớn.

"Mười lăm ngàn cũng tốt đó, nhưng ta ra giá hai mươi ngàn đồng vàng", lại có người la lên.

"Hai mươi lăm ngàn đồng vàng".

...!
Trong nháy mắt, giá cả liên tục tăng lên, tiếng mọi người đấu giá vang lên không dứt, bầu không khí ngay lập tức bước vào giai đoạn cao trào, đây là hiện tượng chưa từng thấy ở bất kỳ hội đấu giá nào.

Hoàng Xương Kiên đứng trong góc nắm chặt tay, hưng phấn thầm nhủ: "Thành công, thành công rồi! Vương gia anh minh!"

Hội đấu giá là do y tổ chức, nhưng màn ca múa mở đầu là do Dương Ân đề xuất.

Khi đó, y còn cảm thấy đề xuất của Dương Ân sẽ làm xáo trộn hội đấu giá, y cảm thấy hội đấu giá nên được tổ chức một cách nghiêm túc mới đúng, làm sao có thể xen lẫn mấy thứ vui chơi ca múa đó vào được?
Nhưng Dương Ân vẫn kiên quyết với ý tưởng của mình, đó chính là cảm hứng mà hắn học được từ Túy Tiên Lâu.

Hắn cho rằng các hội đấu giá nghiêm túc là quá cứng nhắc và vô nghĩa.

Túy Tiên Lâu có thức ăn, có rượu ngon, có âm nhạc, khung cảnh vô cùng phong nhã, người tới Túy Tiên Lâu đều rất thích, cho dù có phải trả nhiều tiền cũng không thành vấn đề.

Nếu như thêm những yếu tố đó vào trong hội đấu giá, tất nhiên cũng có thể khiến cho hội đấu giá thêm ấn tượng, khiến cho khách đấu giá sẽ chọn trở lại thêm một lần nữa.

Ở trong phòng bao số 1, Dương Ân nhìn xuống buổi đấu giá sôi nổi bên dưới, trên mặt hiện lên sự hài lòng.

Đây chính là hiệu quả mà hắn mong muốn, không uổng công hắn đã mời Tả Thanh Thanh từ Túy Tiên Lâu tới đây.

"Hừ, hội đấu giá này thật biết cách đầu cơ", lại có một giọng nói bất mãn vang lên trong phòng bao số 1.

Dám bất mãn trước mặt Dương Ân, ngoại trừ đương kim nữ hoàng Đường Hiểu Hàm thì còn có ai nữa.

Trong phòng bao số 1, ngoại trừ Dương Ân và Đường Hiểu Hàm thì chỉ có một lão công công đứng hầu, những người khác đều không được bước vào..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.