Giờ phút này, mọi người kinh hãi tột đỉnh, Lâm Phong hóa nghịch thế thành thuận thế, thành xu thế võ đạo của bản thân, nắm trong tay xu thế của thiên địa, cảnh giới hắn đang thăng hoa, chân nguyên lực dung nhập vào trong gió lốc đại thế thiên địa, tiến vào cơ thể Lâm Phong, cảnh tượng quá mức rung động.
- Ầm ầm!
Lại một thanh âm đáng sợ cuồn cuộn mà ra, một luồng sóng gợn vô hình dường như khiến quầng sáng trên cửu trọng thiên cũng hơi hơi rung động. Lâm Phong lột xác trong bất khuất, cất bước trong thăng hoa, đại thế kinh khủng kia chẳng những không thể đè sập hắn, ngược lại còn giúp hắn đề thăng.
- Không có khả năng, tại sao có thể như vậy!
Dương Tử Diệp nhìn chằm chằm Lâm Phong, nàng ta không thể tin được, cũng không nguyện ý tin tưởng cảnh này. Nàng từng cho rằng không cần quan tâm Lâm Phong, cho rằng Lâm Phong mơ tưởng đối với nàng, đưa nàng ta về gia tộc vì mưu đồ gây rối, bị Dương Tử Lam khuyên bảo vài câu, vì thế nàng ngầm thừa nhận sắp đặt của huynh trưởng, nhục nhã Lâm Phong đuổi ra ngoài, cũng đuổi giết hắn. Mặc dù, ngày đó Lâm Phong cũng biểu hiện ra bất khuất của mình, nhưng lúc đó, Dương Tử Diệp vẫn còn chưa có để ý tới hắn đâu. Nhưng lúc này, hào quang của Lâm Phong quá chói mắt, trượng phu tương lai của nàng Hiên Viên Phá Thiên, được khen là một trong những thiên tài Thiên Vũ mạnh nhất Bắc Hoang, y bước vào ngũ trọng thiên, lấy được chìa khóa thanh quang. Nhưng Lâm Phong, chẳng những phá vỡ kỳ tích Hiên Viên Phá Thiên, nhảy lên lục trọng thiên, hiện giờ, lại còn đi lên thất trọng thiên. Không chỉ như vậy, đại thế thiên địa này, chẳng những không thể đè sập hắn, mà còn trở thành trợ lực cho hắn, giúp cảnh giới Lâm Phong lột xác, giống như một lần ngộ đạo. Ngộ đạo, nàng ta hiểu rất rõ, loại cơ hội này rất hiếm thấy, Lâm Phong có thể lấy loại khí độ này lột xác cảnh giới, chuyện này cực kỳ tốt.
- Ầm, ầm!
Lâm Phong vẫn bước đi về phía trước, lốc xoáy đáng sợ trong không trung rót vào thân thể hắn giống như quán thể.
- Ầm!
Một cỗ khí tức đáng sợ từ trên người Lâm Phong nở rộ, khí tức của hắn, lột xác rồi, Thiên Vũ cảnh tầng bốn, mạnh mẽ, bên trong thang trời cường thế, lột xác thăng tiến tu vi, loại khí độ tấn thăng này, quá mức rung động rồi.
- Vậy mà lên cấp, từ Thiên Vũ tầng ba bước vào Thiên Vũ tầng bốn!
Vẻ mặt mọi người ngơ ngác, không nghĩ tới, như vậy cũng có thể, quá kinh khủng, cứ như vậy, chiến lực Lâm Phong sẽ đáng sợ tới cỡ nào, rất khó tưởng tượng. Giữa hư không, Khổ Hạnh tăng luôn luôn nhìn tất cả sự việc phát sinh bên dưới, nhìn thấy rung động Lâm Phong gây nên, trong đôi mắt bình tĩnh an tường kia cũng lộ ra một chút tươi cười tán thưởng. Lâm Phong này khiến y cũng ngạc nhiên thán phục a, cứ như vậy thăng cấp tu vi, có thể làm được một bước này, rất đáng quý rồi, khó trách nhị sư huynh coi trọng hắn. Một bước một bậc thang, khó như lên trời, Lâm Phong hắn bước lên tầng bảy của cửu trọng thiên khó như lên trời này, tu vi võ đạo hắn còn thăng cấp trên thang trời cường thế. Nhưng bước chân Lâm Phong không ngừng lại, đi từng bước một tiến về phía trước, đi thẳng tới bậc thang trời cuối cùng của thất trọng thiên. Cuối cùng, Lâm Phong, lại một lần nữa dừng lại rồi!
- Hắn sẽ còn tiếp tục đi lên sao? Lúc này, mọi người lại thần kỳ, không cho rằng Lâm Phong sẽ dừng lại, phản ứng đầu tiên của bọn họ vậy mà nghĩ Lâm Phong sẽ tiếp tục đi lên trên, sải bước lên bát trọng thiên!
Ánh mắt chăm chú nhìn Lâm Phong, bọn họ có chút chờ mong, chờ mong bóng dáng bất khuất kia tiếp tục đi tránh đấu cùng thiên địa, chinh phục bát trọng thiên!
- Ta nghịch thế mà lên, không khuất phục trước thiên địa, thiên địa cũng bị chinh phục, nghịch thế trở thành thuận thế, tu vi ta tăng lên một tầng, bước vào Thiên Vũ cảnh tầng bốn.
Có thể thấy được, võ đạo, cần ý chí bất khuất, nếu muốn trèo l.ên đỉnh cao của võ đạo, chỉ có không ngừng tranh giành, tranh đấu cùng thiên địa, không khuất phục thứ gì, người không ngừng vươn lên, có thể chiến cùng thiên địa! Lâm Phong ngửa đầu nhìn trên không, khóe miệng cong lên một nụ cười thản nhiên. Lúc này đây, hắn không có chút do dự, lại bước một bước mạnh mẽ tiến lên, bước vào bát trọng thiên!
- Ầm, ầm, ầm!
!! Uy áp thiên địa dường như hóa thành một bàn tay to vô hình cực lớn, ấn từ trên xuống, tránh cũng không thể tránh được, đánh Lâm Phong đến khó chịu, hừ một tiếng, khóe miệng chảy ra máu tươi, từng chỗ trên người đều kéo căng, siết chặt, thân thể dường như sắp nổ tung. Tu vi trở nên hùng mạnh, lực áp bách này đương nhiên cũng trở nên kinh khủng hơn, hơn nữa, nơi này còn là bát trọng thiên! Nhưng mà khóe miệng Lâm Phong vẫn mang theo tươi cười, nụ cười bất khuât, nụ cười mang theo chiến ý lăng thiên. Ngẩng đầu, Lâm Phong nhìn bầu trời, bất khuất mà nói:
- Ngươi không đè sụp được ta!
- Ầm, ầm!
! Trên người Lâm Phong hội tụ xu thế võ đạo, xu thế thiên địa tự nhiên, nghịch lưu mà lên, va chạm với áp bức đang đánh xuống, đồng thời, Lâm Phong tiếp tục cảm ngộ đại thế trong hư không. Vừa chống cự lại đại thế, lại vừa muốn biến đại thế thành xu thế cho bản thân sử dụng.
- Người như thế, thiên địa cũng không thể đè sụp hắn, ai có thể làm hắn khuất phục, đè sập hắn nữa!
Trong lòng mọi người cảm thán, bọn họ nằm mơ cũng không ngờ, hôm này Vũ Hoàng tuyển nhận môn đồ, giai đoạn tranh giành tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ lại mang đến cho bọn họ một nhân vật chấn động mãnh liệt như vậy. Không phải con cháu quý tộc, không phải Hiên Viên Phá Thiên, chỉ là Lâm Phong, theo như lời đồn là kẻ yếu bị Dương thị khuất nhục đuổi giết ra ngoài.
- Lại đang lên!
Có người nhìn thấy bước chân Lâm Phong đang nhảy lên thang trời, trong lòng đã cảm giác có chút ch.ết lặng. Không lâu trước, thời điểm Lâm Phong sải bước lên lục trọng thiên, bọn họ còn cả kinh không thể nói gì, mà giờ khắc này, khi Lâm Phong không ngừng bước lên từng bậc thang của bát trọng thiên, lại khiến bọn họ không có nửa điểm cảm giác, dường như tất cả vốn nên như vậy. Lâm Phong bất khuất, đã định trước, bước chân hắn sẽ không dừng lại, mà cũng chính do cỗ bất khuất này, nên không ai có thể đè sập được hắn. Có lẽ hắn sẽ thành công, mọi người thậm chí còn có chút không tự chủ được mà tin tưởng Lâm Phong, tin tưởng bóng dáng bất khuất, tin tưởng loại cực hạn này.
- Hắn muốn sải bước lên cửu trọng thiên sao? Mọi người không nói gì, nhìn Lâm Phong mang theo xu thế cuồn cuộn, đi từng bước tiến lên phía trước.
- Tới rồi, bát trọng thiên, không ngờ hắn thật sự làm được.
Khi Lâm Phong mang theo uy thế k.hủng bố giáng lâm tới bậc thứ chín của bát trọng thiên, mọi người đã không thể nói rõ cảm xúc trong lòng. Lâm Phong làm được việc mà mọi người nghĩ cũng không dám nghĩ, hắn không chỉ phá vỡ kỳ tích do Hiên Viên Phá Thiên lập nên, thậm chí còn bỏ Hiên Viên Phá Thiên rất xa, bậc thứ chín của bát trọng thiên vốn có một chiếc chìa khóa bạch ngọc. Chìa khóa bạch ngọc, chỉ cần Lâm Phong nguyện ý, giơ tay có thể lấy được, chìa khóa của bát trọng thiên, không biết có thể đạt được ưu đãi gì! Mọi người hâm mộ Lâm Phong, nhưng mà Lâm Phong, sẽ lấy chiếc chìa khóa bạch ngọc này sao? Ánh mắt bọn như ngừng lại trên cửu trọng thiên, Lâm Phong có thể trèo lên cửu trọng thiên hay không? Uy thế một tầng cuối cùng này không gì sánh kịp đấy, nếu xuất hiện sai lầm nào mà Lâm Phong không thể chịu đựng được, như vậy, mọi thứ Lâm Phong làm từ lúc đầu tới giờ, đều trở thành vô ích, hắn cũng đừng mong trở thành môn đồ Hoàng Vũ nữa. Chuyện này quá mạo hiểm, Lâm Phong, không nhất định sẽ bước đi lên, tiếp tục bước vào cửu trọng thiên này.
- Ngươi có muốn thử một chút hay không? Giữa hư không, Khổ Hạnh tăng vẫn luôn trầm mặc lên tiếng, làm cho mọi người trong lòng cả kinh, ngay cả đại sư cũng bị Lâm Phong chấn động kinh sợ rồi, còn hỏi Lâm Phong có muốn thử cửu trọng thiên này một chút hay không.
- Ngươi nên hiểu rõ, nếu ngươi thất bại, không thể chống cự uy thế của cửu trọng thiên, tất cả đều sẽ trở thành bọt nước, giống như hoa trong gương, trăng trong nước!
Khổ Hạnh tăng tiếp tục nói, Lâm Phong gật đầu, tỏ ý hiểu được.
- Ta muốn thử một chút!
Cuối cùng Lâm Phong mở miệng, Khổ Hạnh tăng sửng sốt một lát, liền gật đầu cười:
- Nếu như ngươi muốn thử, ta đương nhiên sẽ không miễn cưỡng!
- Cửu trọng thiên này rốt cuộc sẽ kinh khủng tới cỡ nào, Lâm Phong vậy mà lại thật sự muốn đi lên, không biết có thể thừa nhận được hay không!
Mọi người bắt đầu đoán, thời điểm Lâm Phong bước lên cửu trọng thiên sẽ là loại tình hình nào, sẽ phát sinh chuyện gì? Lúc này, chỉ thấy Lâm Phong ngẩng đầu lên, nhìn cửu trọng thiên trên không kia, ánh mắt nghiêm nghị, nhất định phải đi lên, nhìn một chút cửu trọng thiên này, xem thử chín bậc cuối cùng của cái thang trời mười tám ngàn trượng này, nhìn xem điểm cuối kia có phải Thiên Đài hay không. Giơ chân lên, trong khoảnh khắc níu chặt tâm của vô số người, bước chân Lâm Phong rốt cục bước ra ngoài.
- Thình thịch, thình thịch!
!!! Trái tim mọi người theo bước chân của hắn nhảy lên, ngay sau đó, tim bọn họ dường như đều muốn ngừng đập, ngay cả hít thở cũng thấy khó khăn, ánh mắt bọn họ đều chăm chú nhìn Lâm Phong. Chỉ thấy Lâm Phong lúc này cũng trầm mặc, vẫn không nhúc nhích, một chân đã bước vào cửu trọng thiên.
- Hả? Vẻ mặt Lâm Phong kinh ngạc, không có lực lượng áp bách, cửu trọng thiên này không có bất kỳ lực lượng áp bách nào.
Bước chân lên, Lâm Phong lên cửu trọng thiên dễ dàng, như giẫm trên đất bằng.
- Chuyện gì xảy ra? Vẻ mặt mọi người cũng là kinh ngạc, tại sao có thể như vậy, Lâm Phong làm sao lại giống như cực kỳ nhẹ nhàng.
- Đại sư!
Ánh mắt Lâm Phong đảo qua, nhìn về phía Khổ Hạnh tăng, hóa ra tầng thứ chín của cửu trọng thiên này không có cái gì, không có bất kỳ lực lượng áp bách cũng như đại thế thiên địa nào.
- Thiên Đài mười tám ngàn trượng, một bước một bậc thang, tám mươi mốt bậc cuối cùng làm thành cửu trọng thiên, chín bậc thành một tầng, khó như lên trời.
Chúc mừng ngươi, đi lên đỉnh cao của cửu trọng thiên này, đoạt được chìa khóa Hoàng Kim chí tôn, đây là vinh quang thuộc về ngươi, tầng chín cửu trọng thiên tượng trưng cho vinh quang! Khổ Hạnh tăng chậm rãi nói, ánh mắt từng người một dại ra, hóa ra không giống như bọn họ đã tưởng tượng, tầng chín này không phải áp bách mà tượng trưng cho vinh quang. Lâm Phong đi lên đến cửu trọng thiên, nắm trong tay chìa khóa Hoàng Kim chí tôn!