Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 1034: Thay người



- Tất cả mọi người xuất hiện trong đại điện, bao gồm cả những người mất tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ.

Hiên Viên Phá Thiên, Dương Tử Diệp, Dương Tử Lam đều xuất hiện.

- Ầm!

Một khí tức kinh khủng phóng ra, chỉ thấy Dương Tử Lam mạnh mẽ lao về Lâm Phong, toàn thân phát ra một luồng khí tức sát phạt đáng sợ, gã vẫn muốn xuất thủ với Lâm Phong. Lâm Phong lãnh đạm nhìn Dương Tử Lam, vẻ mặt lạnh lùng, không có bất kỳ động tác gì, trực tiếp bỏ qua hắn.

- To gan!

Một âm thanh cuồn cuộn truyền ra, chấn động đại điện, một luồng uy áp đáng sợ chấn động trên người Dương Tử Lam, mọi người nghe tiếng thở dốc truyền ra, thân thể Dương Tử Lam bị tiếng quát k/hủng bố này chấn động, ngã nằm trên đất, miệng phun ra máu tươi.

- Ca!

Vẻ mặt Dương Tử Diệp kinh hãi, tới bên người Dương Tử Lam nâng gã dậy, sắc mặt cực kỳ khó coi. Dương Tử Lam nhìn Hầu Thanh Lâm đứng trong hư không, lau đi vết máu khóe miệng, không dám tức giận. Hầu Thanh Lâm là nhân vật nào, dù trưởng bối trong gia tộc của gã, đối phương cũng không để ý.

- Lần sau, nếu ai còn dám làn càn trên Thiên Đài, giết không tha!

Hầu Thanh Lâm lạnh lùng nói, khiến Lâm Phong có cảm giác lạnh thấu xương, trong lòng thầm mắng Dương Tử Lam ngu xuẩn, nơi này là đâu, Thiên Đài đó thằng ngu. Thiên Đài, nơi ở của Hoàng giả, ngay trước mặt Hầu Thanh Lâm, Dương Tử Lam này cũng dám làm càn, xuất thủ với hắn, chẳng phải tự chuốc lấy khổ, bị một tiếng quát chấn động, miệng phun máu tươi, gieo gió gặp bão. Dương Tử Lam không nói gì, không dám phản bác, hắn hôm nay hoàn toàn mất hết thể diện. Đường đường là đệ tử của Dương gia, huynh muội hai người bước vào cửu trọng thiên, cuối cùng chiếm được tư cách cạnh tranh môn đồ, nhưng trong khảo hạch, bị Lâm Phong trục xuất, cướp đi tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ. Chuyện hôm nay sẽ truyền đi rất nhanh, đến lúc đó, Thiên Cảnh thành thậm chí toàn bộ Bát Hoang cũng sẽ biết, Dương Tử Lam gã sẽ trở thành nhân vật bị mọi người cười nhạo. Nhưng hiện giờ gã không thể làm gì, Hầu Thanh Lâm còn ở đây, ai có thể làm càn, Hầu Thanh Lâm quát một tiếng đã như thế, nếu dùng toàn lực, đủ để đánh ch.ết gã. Nếu gã dám tiếp tục làm càn, Hầu Thanh Lâm sẽ diệt sát gã, thân là đệ tử chân truyền của Vũ Hoàng, Thanh Lâm Luân Hồi Kiếm Hầu Thanh Lâm, giết một người căn bản không có sợ hãi gì, cho dù người của Dương gia cũng vậy. Sau lưng của gã chỉ là thế gia, còn sau lưng Hầu Thanh Lâm là Vũ Hoàng, ai có thể chống lại!

- Không biết tốt xấu!

Lâm Phong lạnh lùng châm chọc, Dương Tử Lam không nhìn xem đây là đâu, lại dám xuất thủ với hắn, thật không biết tốt xấu, Hầu Thanh Lâm sao có thể khoanh tay đứng nhìn. Cho dù Hiên Viên Phá Thiên, lúc này cũng chỉ dám dùng ánh mắt giá lạnh nhìn Lâm Phong thôi, không động thủ với hắn. Ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng nhìn Hiên Viên Phá Thiên, trong mắt đối phương lộ vẻ không cam lòng, Hiên Viên Phá Thiên đương nhiên không cam lòng, tu vi gã cường đại cỡ nào, uy danh gã vang khắp Bắc Hoang, nhưng trận chiến ngày hôm nay, khiến uy danh của gã tan biến hết. Về sau, tất cả mọi người đều biết, Hiên Viên Phá Thiên, khi khảo hạch môn đồ Hoàng Vũ, trong tình huống cùng cấp, bị Lâm Phong đánh bại. Tin tức k/hủng bố rung động đệ nhất như vậy, rất nhanh sẽ truyền đi khắp Bắc Hoang!

- Vừa rồi ta đã nói rất rõ quy tắc, vòng khảo hạch này dừng ở đây, người bị tước đoạt tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ, hiện tại, các ngươi có thể lựa chọn tiếp tục ở lại Thiên Đài tu luyện, trở thành môn đồ lần tiếp theo, đương nhiên cũng có thể rời đi, đến lúc đó sẽ có người mở đường giúp các ngươi trở về, Thiên Đài, tuyệt không cưỡng cầu ai cả.

Hầu Thanh Lâm nói với mọi người, khiến trong lòng vô số người thở dài. Bước được vào cửu trọng thiên, đoạt được tư cách trở thành môn đồ, nhưng vẫn bị loại bỏ, xem ra bọn họ không có duyên với Vũ Hoàng.

- Hiện tại các ngươi, tự rời đi thôi!

Hầu Thanh Lâm từ từ nói, những người bị loại bỏ cũng không có thể diện để tiếp tục lưu lại, đều rời đi.

- Hy vọng ngươi có thể trở thành môn đồ Hoàng Vũ, vĩnh viễn ở lại Thiên Đài, được cường giả bảo hộ!

Dương Tử Lam lạnh như băng nhìn Lâm Phong, lập tức xoay người rời đi, nhìn như tự nhiên, tiêu sái nhưng trong lòng cực kỳ khó chịu. Gã là nhân vật thiên tài của Dương gia, hiện giờ, bị tước đoạt tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ, thật đáng buồn.

- Vĩnh viễn? Nực cười!

Lâm Phong lạnh lùng nhìn Dương Tử Lam, không ngờ Dương Tử Lam dám uy hϊế͙p͙ hắn, thật sự buồn cười tới cực điểm. Huynh muội Dương Tử Lam phất tay áo bỏ đi, nhưng tất cả mọi người đều hiểu rõ, bọn họ sẽ không bỏ qua cho Lâm Phong. Chỉ cần Lâm Phong rời khỏi Thiên Đài, cõ lẽ sẽ bị Dương gia đuổi giết, Lâm Phong bất tử, Dương Tử Lam khó có thể an tâm. Đợi những người bị loại rời đi, Hầu Thanh Lâm mang mọi người rời khỏi cung điện, trở lại con đường bên ngoài hành lang rộng lớn mênh mông. Phía trước và hai bên đều là những tòa cung điện mờ ảo, ánh mắt mọi người nhìn tám mươi mốt tòa cung điện phía xa xa, trong lòng tràn ngập cảm giác nhiệt huyết. Nơi đó, nơi Vũ Hoàng tự mình chế tạo, chỉ cần bọn họ trở thành môn đồ Hoàng Vũ, có được một tòa cung điện độc lập trong đó, vinh quang tới cỡ nào a.

- Đi thôi.

Hầu Thanh Lâm nói với tất cả một tiếng, mang bọn hắn tiến về phía trước, rất nhanh, một bóng người hiện ra trước mặt đám người Lâm Phong. Người này vẻ mặt bình tĩnh, trên người tràn ngập một cỗ đại khí phi phàm, vừa nhìn đã biết người có thực lực k/hủng bố.

- Sư đệ, thế nào? Người này là đệ tử thân truyền của Thạch Hoàng và Vũ Hoàng, xếp hàng thứ nhất, Mộc Trần.

- Tốt lắm, kế tiếp chúng ta cũng nên đổi vị trí thôi, đệ tới ta liền yên tâm, tốt nhất có thể giảm nhuệ khí của bọn họ.

Mộc Trần thản nhiên cười, khiến Hầu Thanh Lâm cười khổ lắc đầu, nói:

- Sư huynh, lòng dạ huynh quá rộng rãi rồi.

- Đúng dịp thôi, đệ đối với bọn họ có chút tàn nhẫn.

Mộc Trần cười, Hầu Thanh Lâm khẽ gật đầu nói:

- Vậy bọn họ giao cho huynh, sư huynh, huynh cũng không nên quá nhân từ đối với họ nha.

- Ừ.

Mộc Trần khẽ gật đầu, cười nhẹ, Hầu Thanh Lâm không tiếp tục nhiều lời, di động bước chân, biến mất không thấy. Sau khi Hầu Thanh Lâm rời đi, Mộc Trầm mỉm cười với mọi người nói:

- Vừa rồi nhị sư đệ nói thế đã khiến cho các ngươi có chút khẩn trương rồi, kế tiếp, ta mang các ngươi tới một nơi tốt!

Trên mặt Mộc Trần mang theo nụ cười thản nhiên, khiến người ta không kìm nén nổi muốn thân cận, mà hiện tại mọi người cũng rất nghi hoặc, nơi tốt? Nghe ý đối phương, dường như muốn cho họ một chút ưu đãi, hơn nữa nghe Hầu Thanh Lâm nói chuyện với Mộc Trần, có thể biết một chút đầu mối!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.